Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioLearning

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 ĐỐI THOẠI HAY ĐẦU HÀNG

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đa nguyên, đa đảng

chính là ḥa giải ḥa hợp

 

 

Không thể có đấu tranh ôn ḥa, bất bạo động với cộng sản .... !

 

 

Kính quư vị trên diễn đàn

Kính vi hữu Tao Nguyên và Francis Dương

 

 

 

Hôm trước đọc ư kiến của một vi hữu h́nh như là Tào Nguyên viết về “ch́a khóa đa đảng”và t́nh trạng độc tài ở Singapore, rồi kết   luận “Ch́a khóa nằm ở chỗ khác mà chúng ta cần phải suy nghĩ và t́m hiểu thêm”. Đồng t́nh với quan điểm của vi hữu Tào Nguyên, tôi có ư kiến :”Ch́a khóa nằm ở Dân Trí và Dân Khí tức là nằm ở Nội Lực của Dân Tộc chứ không phải đa nguyên, đa đảng. Nhà Trần với Hội Nghị Diên Hồng là mẫu mực của việc vận dụng Dân Trí và Dân Khí..Dân Ngu, Dân Hèn th́ đa nguyên, đa đảng càng dẫn tới phân hóa quốc dân. Mấy câu văn ngắn này khiến ông Francis Duong cứ tưởng rằng tôi theo đường lối độc đảng hay nghĩ rằng Singapore chỉ có độc đảng; trong khi tôi chỉ nói về “DânTrí và Dân Khí”.

 

V́ theo suy tư của chúng tôi dựa trên nhiều tài liệu cho thấy thiết chế, cơ chế, thể chế chỉ là h́nh thức. Riêng với hiện trạng Việt Nam th́ chỉ có DânTrí , Dân Khí mới là nội  lực có khả năng “di sơn đảo hải”, lật nhào những thể chế bạo trị. Sở dĩ tôi không bàn luận thêm v́ đang ham đọc mấy cuốn sách bạn bè gởi cho.

Hôm nay cuối tuần nên quay trở lại với vấn đề hai vi hữu Tào Nguyên và Francis Dương quan tâm.

 

Như chúng ta đă thấy, nền Đệ Nhị Cộng Ḥa ở miền Nam rơ ràng về h́nh thức có dân chủ, tự do, đa nguyên, đa đảng (đảng phái chính trị nhiều như châu chấu) nhưng khi ngoại bang rút viện trợ là tan ra như trứng. Tại sao vậy? Tại v́ DânTrí chưa đủ để hiểu thế nào là một xă hội tự do, dân chủ. V́ thế đa nguyên, đa đảng chỉ tạo thêm chia rẽ, đấu đá, tranh chấp quyền lực (thực tế lịch sử), Các lănh tụ chính trị nổi lên, ch́m xuống đều dựa dẫm vào ngoại bang, do ngoại bang chi phối. Thử hỏi một thượng tầng kiến trúc đất nước với những người lănh đạomang nặng ư thức tôi đ̣i như vậy th́ Dân Khí làm sao hùng mạnh được? Mất nước là chuyện tất nhiên.

 

Ngày nay ở quốc nội t́nh h́nh cho thấy nếu chưa lật đổ được bạo quyền th́ dù có đa nguyên, đa đảng, ḥa giải hoà hợp cũng chỉ là giả hiệu, là tái hiện vở tuồng 1945. Chẳng khác ǵ chuyển từ phim đen trắng sang phim màu mà thôi. Và nhận xét kỹ, chúng ta sẽ thấy việc kêu gào, đấu tranh đ̣i Cộng Sản thực hiện đa nguyên, đa đảng; ủng hộ đa nguyên, đa đảng để đấu tranh nghị trường với đảng Cộng Sản chính là đang đi vào con đường ḥa giải, ḥa hợp với Cộng Sản, tiếp tay đánh bóng lớp vỏ dân chủ cho sự trường trị của bạo quyền cộng sản.

 

Năm 1946, bọn Cộng Sản chưa thực sự mạnh nhưng chúng c̣n dám cho Việt Cách và Việt Quốc 70 ghế trong quốc hội hoà giải hoà hợp mà khỏi cần bầu. Các lănh tụ của hai đảng Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội và Việt Nam Quốc Dân Đảng hết sức ngây thơ, ấu trĩ không biết đó là một đ̣n độc thủ chính trị, tưởng đó là xôi thịt, vội vàng đưa tay ra đón lấy.

 

Tội nghiệp! Các vị tiền bối không thấy 70 ghế đại biểu không ai bầu chỉ thuộc loại “đại biểu thí” , “đại biểu ăn mày”, ngồi với 333 đại biểu dân cử th́ lấy tư cách, mặt mũi nào ăn nói, làm việc. Tất nhiên là chưa đấu đă thua!

 

Ngày nay, đặt gỉa thuyết nếu bạo quyền Cộng Sản đồng ư cho đa nguyên, đa đảng vậy anh Francis Duong và các  tổ chức, đảng phái quốc gia cần bao nhiêu ghế trong 500 ghế đại biểu để dành phần thắng trong nghị trường?

Và bao nhiêu “chính trị gia quyên góp” dám bỏ quốc tịch sở tại, bỏ gia đ́nh vợ con, công ăn việc làm ở hải ngoại để trở về tham chính, nhận ghế đại biểu?

 

Tôi đến Hoa Kỳ 17 năm nay, gia đ́nh đều nhập tịch trở thành công dân Hoa Kỳ nhưng bản thân tôi vẫn kiên tŕ không chấp nhận làm người song tịch. Nói thế chắc anh hiểu tôi chưa hết thao thức với đất nước và dân tộc nhưng không bao giờ chấp nhận ḥa giải ḥa hợp với và cùng Cộng Sản thực hiện đa nguyên đa đảng.

 

Bao lâu nay chúng tôi thấy các “chính trị gia quyên góp” cứ chúi mũi vào điều 4 (Hiến pháp 1980, 1992 của VC) xem như đó là tử huyệt của chế độ bạo trị, là chướng ngại cuối cùng . Nếu đấu tranh  đ̣i hỏi Việt Cộng huỷ bỏ được, đất nước sẽ có tự do, dân chủ, bạo quyền sẽ sụp đổ, tiêu vong.

 

Trí tuệ như thế mà kéo nhau đi kêu gọi dân tộc cứu nguy tổ quốc. Người hiểu biết về chính trị sơ sơ như chúng tôi th́ lắc đầu thương hại v́ chứng cớ rành rành là hai bản hiến pháp đầu tiên của Việt Cộng (1946, 1959),  không hề có điều 4 mang nội dung độc quyền lănh đạo chúng vẫn đè bẹp, xóa sổ Việt Nam Cộng Ḥa từ  30 – 4 – 1975.

 

Măi cho đến ngày 18 – 12 – 1980  chúng mới ra bản hiến pháp thứ ba (với điều 4 đề cập đến vai tṛ của đảng Cộng Sản). Điều đó cho thấy sau khi chiếm được miền Nam hơn năm năm, mặc dù không c̣n lực lượng vũ trang nào đối kháng, bọn Việt Cộng mới tiến thêm một bước trong việc sắp xếp kế sách trường trị.

 

Đặt gỉa thuyết quốc hội bù nh́n khóa XIII này có nhiệm kỳ 2011- 2016 huỷ bỏ điều 4 chăng nữa cũng không dẫn đến tác dụng nào v́ Công An vẫn là “Lực lượng Vệ đảng” và Quân Đội vẫn Trung với đảng rồi sau đó mới Hiếu với Dân. Thử hỏi cái ǵ sẽ tạo ra sự sụp đổ của bạo quyền toàn trị?

 

Cách mạng Việt Nam chỉ có một con đường: Mở Mang Dân Trí, Chấn Hưng Dân Khí, Khôi Phục Sinh Phong.

 

Dân trí mở mang, quốc dân mới mở mắt thấy rơ tội ác của tập đoàn Cộng Sản đối với dân tộc. Dân khí được chấn hưng, quốc dân mới có đủ dũng khí quật khởi, nhất tề đứng lên làm cách mạng. Sinh phong có được khôi phục quốc dân mới biết đặt quyền lợi của Tổ quốc và dân tộc lên vị trí tối thượng để sẵn sàng hy sinh quyền lợi vị kỷ cá nhân.

 

Dù nhanh hay chậm ngày đó sẽ đến.  

Không thể có đấu tranh ôn ḥa, bất bạo động với cộng sản .... !

Khi bạo quyền sụp đổ, quốc dân sẽ quyết định chọn thể chế chính trị phù hợp để xây dựng tổ quốc độc lập, tự chủ, phú cường.

 

Vài lời thô thiển, mong các vi hữu miễn thứ.

 

Trân trọng

 

 

Kim Âu

 

Aug 7/2011

 

 

 

 

 

 

 

 


 


 

 

 

 

 

http://www.youtube.com/user/khieuvusaigon#g/u

http://www.youtube.com/user/vgdoanchinhthuan?feature=watch

 

 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: