US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 


 

National Archives.

Federal Register

Associated Press News

Reuter Top News

Real Clear Politics

MediaMatters

C-SPAN. Videos Library

Judicial Watch

New World Order

New Max

Daily Storm

Observe

The Guardian

Political Insider

Ramussen Report

Illuminatti News

Wikileaks

The Online Books Page

American Free Press

National Public Radio

National Review - Public Broacast

Federation of Anerican Scientist

Indonesian Newspapers

Philippine Newspapers

Nghiên Cứu Quốc Tế

Nghiên Cứu Biển Đông

Thư Viện Quốc Gia 1

Thư Viện Quốc Gia

Học Viện Ngoại Giao

Tự Điển Bách Khoa VN

Ca Dao Tục Ngữ

Bảo Tàng Lịch Sử

Nghiên Cứu Lịch Sử

Dấu Hiệu Thời Đại

Viêt Nam Văn Hiến

QLVNCH

Đỗ Ngọc Uyển

Thư Viện Hoa Sen

Vatican?

RomanCatholic

Khoa HọcTV

Sai Gon Echo

Viễn Đông Daily

Người Việt

Việt Báo

Việt List

Xây Dựng

Phi Dũng

Việt Thức

Hoa Vô Ưu

Đại Kỷ Nguyên

Việt Mỹ

Việt Tribune

Bia Miệng

Saigon Times USA

Người Việt Seatle

Cali Today

Dân Việt

Việt Luận

Nam ÚcTuần Báo

DĐ Người Dân

Tin Mới

Tiền Phong

Xă Luận

Dân Trí

Tuổi Trẻ

Express

Lao Động

Thanh Niên

Tiền Phong

Tấm Gương

Sài G̣n

Sách Hiếm

ThếGiới

Đỉnh Sóng

Chúng Ta

Eurasia

ĐCSVN

Bắc Bộ Phủ

Nguyễn Tấn Dũng

BaSàm

Thơ Trẻ

Văn Học

Điện Ảnh

Cám Ơn Anh

TPBVNCH

1GĐ/1TPB

Propublica

Inter Investigate

ACLU Ten

CNBC

Fox News

CNN

FoxAtlanta

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

ĐÓNG ĐINH TREO BẢNG

 

ĐỐI THOẠI VỚI ÔNG ĐOÀN HIẾU

 

 

 

 

Thư liên quan của ông doanhieuBDQ@yahoo.com

 

Kính ông Hà Văn Sơn

Tôi thiết nghĩ nếu ông có mắc mớ đôi co với cô Lữ Anh Thư th́ ông nên đặt vấn đề với cô ấy, dù sao th́ cô Lữ Anh Thư cũng thuộc hàng con cháu ,ông đă từng là một BK nhẩy Bắc tức là vào hàng cha chú mà lại có lời lẽ như vậy với con cháu sao?

Niên trưởng Nguyễn Xuân Vinh và ông đâu có ân oán giang hồ ǵ mà ông nỡ miệt thị là ông Vinh không có biết ǵ về chính trị, Tâp Thể Chiến Sĩ VNCH/HN cũng đâu có giống như cái MTGPMN mà ông nỡ gọi nó " cái gọi là TTCSVNCH/HN".Thiết nghĩ ông là một nhà báo lớn, lại c̣n là dân BK nhảy Bắc nữa th́ hăy xử sự sao cho xứng đáng, chớ nên hồ đồ mà thiên hạ cười chê, nh́n tấm h́nh ông đứng chụp với Phan Nhật Nam trông cũng oai lắm đấy chứ,cũng thuộc loại có vai vế trong làng văn làng báo lắm,nhưng thưa ông cáo có mượn oai hùm th́ cũng vẫn là cáo mà thôi, muốn trở thành hùm th́ nên học ăn học nói lại,là chủ nhiệm một tờ tuần báo mà hồ đồ như thế th́ c̣n ai dám mua và đọc báo của ḿnh.Vài lời cùng ông, nếu có ǵ không vừa ḷng xin ông miễn thứ.

Quư chiến hữu hăy vào <Take2tango.com> rồi vào <tuần báo chính nghĩa> để dọc  bài  liên quan đến thư này.

 

 

Kính ông Hiếu Đoàn BĐQ

 

Trước tiên xin cảm ơn ông đă gửi cho tôi một lá thư chứa đựng ư tưởng tặng cho chúng tôi một bài học đức dục thuở c̣n thơ ấu. Qua lá thư ông viết, chúng tôi thấy ông đă có điều nghiên chút ít về chúng tôi. Ông đă đọc qua bài viêt “Liêm Sỉ Của Người Lính”, đă lướt qua website www.chinhnghia.com. Cảm ơn ông đă chịu bỏ thời gian như thế nhưng thật đáng tiếc, ông đọc bài tường thuật sự việc mà không hiểu tôi viết ǵ.

Vấn đề chính của bài này là sự phẫn nộ của một người lính, một người Viêt tỵ nạn cộng sản trước âm mưu dai dẳng muốn biến “Ngày Quốc Hận 30 – 4”  thành “Ngày Tự Do” chứ chẳng mắc mớ, đôi co ǵ với cô Lữ Anh Thư cả.

Tôi là người đề nghị ông Bob Hull nên cởi bỏ cái áo làm cho Người Viêt Tỵ Nạn Cộng Sản phẫn nộ. Ông Bob Hull đă chấp nhận sự giải thích của tôi và cởi bỏ chiếc áo đó, trong khi cô Lữ Anh Thư không hài ḷng, lớn tiêng nói người đáng bậc cha chú là hồ đồ. Lời cô ấy buông ra th́ cô ấy phải bảo vệ bằng cách chỉ ra cái hồ đồ, vô lư của chúng tôi. Nhưng trong trường hợp này cô Lữ Anh Thư im luôn một cách thiếu ṣng phẳng. Lời lẽ của tôi như thế nào có lẽ ông chưa đủ tư cách để thẩm định v́ ông không đủ khả năng nhận biết điều ǵ đúng, điều ǵ sai. Ông nh́n thấy tiểu tiết, chẳng biết ǵ là đại cuộc.

Ông đă tự bịt mắt ḿnh để chối bỏ qúa khứ của một người lính. Tôi không được biết ngày 30 – 4 – 1975, ông ở đâu? Ông có đau ḷng tức tưởi khi phải buông súng, tan hàng, lột quần áo trận hay không?

Hay ông nhảy cỡn lên hát  bài “Nối Ṿng Tay Lớn”chào mừng “Ngày Tự Do, Ngày Giải Phóng”, “hồ hởi phấn khởi” kéo nhau đi đón bộ đội vào thành phố như cái bọn 30 – 4.

Qua lá thư ông viết, tôi thấy ông có một thái độ vô cảm với Ngày Quốc Hận. Trong thư ông có b́nh phẩm về tấm h́nh của tôi với người bạn Phan Nhật Nam với kết luận là tôi “mượn oai hùm” của bạn tôi nghe thấy vui vui. Có lẽ với ông th́ ông Nam là hùm và tôi chỉ là cáo nhưng với tôi đó chỉ là một tấm h́nh đẹp, đẹp trong t́nh bằng hữu nên để đấy v́ chưa có sự việc và tấm h́nh nào thay thế. Nếu ông cho bạn tôi là hùm, tôi mừng cho bạn tôi v́ người bạn đấy đă từng kể với nhiều người về việc nếu không có sự liều lĩnh can thiệp của tôi th́ Phan Nhật Nam đă bị đám công an ở trại 5 Lam Sơn (Đầm Đùn – Thanh Hóa) đánh không chết th́ cũng tàn phế. Có lẽ ông là người thích mượn oai hùm nên mới có ư nghĩ cho rằng tôi mượn Phan Nhât Nam để loè thiên hạ chứ ông không hiểu rằng việc tôi phải đưa h́nh tôi và bạn tôi lên chỉ để làm thực chứng về việc tôi đă sang tận Cali để sẵn sàng tham gia một cuộc đối chất mà đối thủ của tôi phao tin rằng tôi không dám tới. C̣n ông chắc hẳn đang chơi tṛ đội lốt v́ lá thư ông gửi đến tôi lại dùng mấy chữ TTCSVNCH/HN, ông có là ĐẠI DIỆN  để  NHÂN DANH tổ chức này không?

Ông trách tôi có lời lẽ miệt thị niên trưởng Nguyễn Xuân Vinh, đó là cách diễn dịch của ông. Chúng tôi quư trọng nhà toán học Nguyễn Xuân Vinh, mến nhà văn Toàn Phong tác giả “Đời Phi Công.” nhưng ông Chủ tịch của cái gọi là TTCSVNCH/HN th́ không thể tạo cho tôi một sự mến mộ nào.

Tôi không thay đổi mấy chữ cái gọi là TTCSVNCH/HN v́ từ NHÂN DANH đến CHÍNH DANH cách nhau hàng vạn dặm. Nếu ông không hài ḷng, chúng tôi không có cách nào làm khác hơn v́ một tổ chức hay hội đoàn chỉ  có  giá  trị  với thành viên tự  nguyện gia nhập chứ  không thể  mặc nhiên xem tổ chức của ḿnh là đại diện của toàn thể những người không hề tham gia tổ chức.

Chúng tôi trong vai tṛ một nhà báo, phân tích, nhận định sự việc qua thực tế khách quan. Giá trị của một nhà báo là phải dám nói lên sự thật, đúng hay sai, không kỵ huư, kiêng dè, cả nể, không ngán ngại bất kỳ một thế lực nào. Đọc một bài báo ít ra phải hiểu nội dung. Bài báo viết về một sự việc xảy ra trong một không gian, thời gian nhất định, có đối thoại của những người liên quan. Hành động và lời nói trở thành bằng chứng để thẩm định tư cách và nhân phẩm của người trong cuộc. Bài học đức dục mà ông muốn gửi đến tôi, ông nên học lại và chuyển thẳng cho cô Lữ Anh Thư th́ hay hơn.

Phần chúng tôi dù sao cũng cảm ơn ông đă bỏ th́ giờ viết thư đến chúng tôi. Ông không nói chăng nữa, chúng tôi vẫn tự  nghiêm khắc với chính bản thân ḿnh. Ông không nằm trong phạm vi phát hành của tuần báo Chính Nghĩa, không thấy được tác dụng điều hướng dư luận của chúng tôi, vậy th́ câu chữ ông viết ra có thể nói là hồ đồ được không?

Những ngày sắp tới tổ chức của  ông và niên trưởng Nguyễn Xuân Vinh chắc chắn sẽ tham gia diễn hành kỷ niệm 25 năm thành lập Bức Tường Đen để tri ân những người đă từng chiến đấu và hy sinh ở Vịêt Nam. Điều đó khiến tôi cảm thấy thú vị khi một nhóm netters của Việt Tân nói tôi là lính đánh thuê cho Hoa Kỳ.

Thế đó! Nhiều người làm mà không biết ḿnh làm ǵ, viết mà không biết ḿnh viết ǵ. Chỉ làm bừa, viết bừa băi.

Mọi hành vi không xuất phát từ một lư trí sáng tỏ, không dựa trên một bằng chứng thực tế  nào đó mới chính là  hành vi hồ đồ có phải vậy không anh?

 

 

Kính thư

 

Kim Âu Hà văn Sơn

28 - 10 - 2007

 

Forwarded Message:

Subj: Trả lời ông Hà Văn Sơn  

Date: 10/30/2007 1:02:47 A.M. Eastern Standard Time

From: hieudoanbdq@yahoo.com

Subj: Trả lời ông Hà Văn Sơn  

 

Kính ông Hà Văn Sơn

Rất cám ơn ông đă trả lời thư tôi.Lời đầu tiên tôi xin lỗi ông v́ đă nhận định sai về ư nghĩa tấm h́nh ông chụp với nhà văn Phan Nhật Nam mà ông đă để ở trang chính của trang báo của ông đă gần mấy tháng,tuy nhiên có một vài điểm tôi xin phép được nêu ra với ông.

Trong thư đầu tôi không nêu lên vấn đề Freedom March hay ngày Quốc Hận 30-4 v́ vấn đề đó đă có quá nhiều tranh căi không có lợi ǵ cho công cuộc chung, tôi chỉ muốn nêu lên

1/ Cô Lữ Anh Thư dù sao cũng là con cháu , cho dù nếu cô có sai th́ cũng hà cớ ǵ ông phải nêu lên " thân phụ của cô ta không một ngày tù nào nên cô ta vô cảm", ông nghĩ sao nếu có người nào gây gỗ với con ông mà lại lôi ông ra mắng khéo.

2/ Đâu phải bất cứ việc ǵ cô Lữ Anh Thư làm là ông có thể gán cho TTCSVNCH/HN, cũng như đâu phải bất cứ việc ǵ ông làm là mọi người đều gán cho Gia Đ́nh Biệt Kích.

3/ TTCSVNCH/HN cũng chẳng tiếm danh ai, năm 2003 mấy ngàn người đi tham dự Đại Hội và họ bầu ông Nguyễn Xuân Vinh th́ ông Vinh cũng chỉ đại diện cho mấy ngàn người đó,nay dù ông Nguyễn Xuân Vinh không biết ǵ về chính trị như ông nói nhưng mấy trăm người vẫn bầu cho ông Vinh th́ ông Vinh đại diện cho mấy trăm người đó.Cũng như ông ở tiểu bang Georgia ông không bầu cho cái cộng đồng ở đó th́ họ cũng chẳng đại diện cho ông và họ cũng vẫn là cộng đồng Georgia chứ chẳng tiếm danh ai.

 

Bây giờ đến phần ông viết về tôi.

 Tôi vẫn tôn trọng cái anh hùng của những người BK nhảy Bắc,dù rằng có thể họ chỉ mới ra Bắc không đầy 24 giờ đồng hồ để rồi bị bắt mà không bắn được phát đạn nào, tuy nhiên xin ông cũng đừng quên là các ông chỉ nhảy một lần vào đất địch,c̣n chúng tôi những người lính không những nhảy vào đất địch mà c̣n nhảy cả lên đầu địch, không phải một lần mà cả hàng chục lần,không phải bị bắn một viên đạn mà cả hàng trăm ngàn viên đạn, ông ngồi trong song sắt nhà tù nhưng không chết chứ c̣n anh em chúng tôi đă có biết bao người đă nằm xuống, có biết bao người đă thành tàn phế,vậy thưa ông có công bằng không khi một người như ông lại hỏi tôi ngày 30-4 tôi ở đâu? có đau ḷng tức tưởi không hay nhảy cỡn lên hát bài nối ṿng tay lớn.Thưa ông ngày 30-4 tôi c̣n đang lo đánh giặc để mong giữ đươc Miền Nam và c̣n nuôi hy vọng cứu được những anh em BK như ông đang phải ngồi trong nhà tù ngoài Miền Bắc đấy thưa ông.Chả thế mà khi gặp anh em BK ở ngoài Bắc họ đă nói:" những mong các ông ra đây đón chúng tôi về chứ ai ngờ lại vào tù cả lũ "

Thưa ông,cái ông nói với ông là ông ta ở tù 8 hoặc 9 năm và được ông tỏ ư xem thường so với thời gian dài ở tù của ông ,tôi không biết ông ấy là ai , nhưng đă có hàng ngàn người như vậy , thời gian ở tù so với ông họ chẳng là ǵ cả, nhưng so về bề dày chiến trận th́ chắc chắn họ hơn hẳn ông xa, vậy mà họ có dám tỏ ư coi thường ai đâu,bởi v́ mọi người trong số họ đều mang cái mặc cảm đắc tội v́ không giữ được nước, giờ đây lại c̣n tủi phận v́ cảnh dậu đổ b́m leo nữa đấy thưa ông.

Tôi xin được hầu ông một câu chuyện : có một anh chàng kia ở tù trong Chí Ḥa về tội trốn lính và làm ma cô vào năm 1975, sau ngày 30-4 anh ta được thả ra, mấy năm sau anh ta gặp một ông sĩ quan vừa ở tù về, anh ta bèn dở thói "cá đối bằng đầu" gọi ông kia và nói :" ê mày! mấy thằng tướng tá của mày hèn quá, đánh giặc không ra cái giống ǵ, tao mà làm tướng th́ việt cộng có chạy đằng trời " thưa ông dậu đổ b́m leo đấy ông ạ.

Xin trân trọng chào ông và ngưỡng mộ trước cái thành tích mấy chục năm tù của ông, tuy nhiên xin phép đươc nhắc ông cái hào quang đó dùng điện 110 , đừng v́ muốn sáng rực rỡ hơn mà cắm vào ổ 220 th́ cháy ngủm đấy thưa ông.

 

                                                                       Đoàn Trọng Hiếu

 

 

From: Chinhnghia

To: hieudoanbdq@yahoo.com

CC: chiropham@hotmail.com, phanl6@yahoo.com, santientran@sbcglobal.net, ashqvnch@hotmail.com, tqtrinh@hotmail.com, nguyenxtung@yahoo.com, nxvinh@sbcglobal.net, vuongkyson@yahoo.com

Sent: 11/5/2007 3:34:46 P.M. Eastern Standard Time

 

Kính gửi ông Hiếu Đoàn!

 

 

Thành thật xin lỗi ông v́ chúng tôi quá bận nên không có thời gian trả lời thư ông sớm. Thật ra tôi vẫn coi những người đứng cùng chiến tuyến là anh em chiến hữu với nhau cả. Nói một lần rồi thôi, ông muốn hiểu sao cũng không thành vấn đề lớn.

 

Phần chúng tôi, đảm đương một tuần báo mang tên Chính Nghĩa, hai chữ đó là kim chỉ nam dẫn lối cho chúng tôi. Chúng tôi phải nghiêm khắc với chính bản thân ḿnh, Việc  nào chúng tôi đă can dự vào đều được điều nghiên kỹ lưỡng, có tài liệu và bằng chứng hẳn hoi. Chuyện xảy ra ở D.C chỉ là ngẫu nhiên, nhưng về cái áo th́ đă có kết luận từ lâu rồi. Ba điều ông nêu ra hoàn toàn không phải là vấn đề để lư luận hay biện bác nữa. Chúng ta không thể phủ nhận tính liên đới giữa con cái với cha mẹ, con người và tổ chức, tổ chức này và tổ chức khác. Tôi không hiểu mọi người như thế nào nhưng chúng tôi lúc nào cũng dạy bảo con cái chớ có làm ǵ để người ta chê trách cha mẹ không biết dạy con.

 

“Chim có tổ, người có tông” ông Hiếu ạ! Chúng tôi khẳng định rằng : chúng tôi là người chịu trách nhiệm tinh thần về tất cả mọi hành vi sai trái của con cái ḿnh. Nếu ông không đồng t́nh th́ đó là sự khác biệt giữa chúng ta.

 

Lá thư tôi viết cho riêng ông nhưng thật ra là cho nhiều người v́ những email được BCC nên ông đừng nghĩ rằng câu hỏi đó chỉ dành riêng cho ông. Câu hỏi đó LÀ CÂU HỎI CHUNG cho những người v́ những lư do nào đó đă vô cảm với Ngày Quốc Hận.

 

Chuyện của ông Lô Răng Phan Lạc Phúc viết là một chuyện “nổ” để cười chơi, ông Hiếu trích dẫn làm ǵ.

Lịch sử đă chỉ rơ. Năm 1973 khi Hiệp Định Paris về Việt Nam được kư kết, cả Hoa Kỳ lẫn VNCH đều bỏ rơi chúng tôi, vùi sâu chôn chặt những bí mật đấy.

 

Ông Hiếu và các chiến hữu khác làm sao biết để  nói đến chuyện cứu chúng tôi được.

Việc ông so sánh bề dầy chiến trận làm tôi ngạc nhiên. Ông phải xem lại bài tôi viết chứ. Người đối diện tôi họ khoe thời gian tù tội mà. Nếu ông ta khoe chiến tích th́ câu chuyện lại có một hướng khác.

 

Nhưng thôi nói nhiều vô ích, có điều “hồn thiêng sông núi” không bỏ rơi những người con đă dám tận hiến cho đất nước nên đă phù trợ chúng tôi sống c̣n để đóng một cái đinh vào lịch sử Hoa Kỳ, treo cái tên Vietnamese Commandos vào đấy ngh́n thu bất diệt.

 

Câu chuyện của ông Hiếu kể là câu chuyện dành cho những tên thất phu vô học. Chuyện “dậu đổ b́m leo” là chuyện thường t́nh. Nhưng liệu phên dậu có xứng đáng là phên dậu hay chỉ là chuyện “thời lai đồ điếu...”.  Và chúng tôi chẳng phải là dây leo nên đâu phải cần có phên dậu. Tôi cảm ơn ông Hiếu đă khoác cho tôi một vầng hào quang 110v, chúng tôi chẳng thích nhận những hào quang gỉa dối đó làm ǵ.

 

Chúng tôi tự biết chúng tôi đă làm ǵ, và đă làm được ǵ. Đứng trên tất cả những lời dèm xiểm thị phi, ganh tỵ vớ vẩn, Lập Pháp, Hành Pháp của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ  đă phải vinh danh, truy phong anh hùng cho những người lính mà một thời họ đă cố lăng quên.

Đó là lịch sử! Hào quang hay U tối, thế hệ mai sau sẽ thẩm định.

 

Bao nhiêu năm nay, nhiều tổ chức và cá nhân đă chẳng nuôi giấc mơ được Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ vinh danh đấy sao?

 

Có những kẻ c̣n trơ tráo thuê xe limousine để ngồi dẫn đầu trong các cuộc tuần hành nhằm tự khóac cho ḿnh một ṿng hào quang gỉa dối. Ông Hiếu nghĩ thế nào ? 

Hào quang thắp bằng điện dù 110v hay 220v chẳng có giá trị ǵ cả. Bởi dùng điện th́ phải có công tắc, bật th́ sáng lên, tắt th́ lại tối thui. Tuồng nhà hệt thôi ông Hiếu ạ. Chúng tôi không thích xem cải lương.

 

Lịch sử lại càng không thể là tuồng cải lương.

 

Kim Âu Hà văn Sơn

05/11/2007