Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ . Báo Chí . BBC . RFI . RFA . Tác Giả . Kỹ thuật . Mục Lục . Quảng Cáo . Groups . Portal . Forum .Tinh Hoa . Da Lat . Thư Quán . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

TƯƠNG KẾ TỰU KẾ TRONG

CAO TRÀO PHẢN TỈNH.

TRƯƠNG MINH H̉A.

 

 

      Thời kỳ chiến tranh lạnh, bọn tay sai Cộng Sản Bắc Việt vâng lịnh triệt để hai quan thầy Nga-Tàu, mang nhiều sư đoàn chánh qui vào miền Nam, xâm nhập qua đường ṃn Hồ Chí Minh để đánh phá sự yên b́nh, khủng bố dân lành qua chiêu bài" đánh Mỹ cứu nước", hợp cùng đám thổ phỉ Việt Cộng thuộc" Mặt Trận Dân Hại Khủng Bố Miền Nam" ngày đêm gây tội ác, đặc biệt là  chúng được sư phụ Nga Sô chi viện loại hỏa tiển tầm nhiệt SA-7 để bắn phi cơ quân lực VNCH và đồng minh; ban đầu gây thiệt hại, làm rớt một số máy bay, nhưng chỉ sau thời gian ngắn, các chiến sĩ không quân đă nhanh chóng vô hiệu hóa thứ vũ khí nầy, bằng cách tung ra trái hỏa châu khi biết dưới đất có hỏa tiển bắn lên.

     Chuyện hỏa tiển tầm nhiệt Sa-7 trong cuộc chiến, là trường hợp thí dụ điển h́nh trong việc tạo ra mục tiêu giả hầu an toàn cho phi cơ, nay việc tung ra mục tiêu giả cũng trở thành vấn vấn đề" sinh tử" đối với đảng siêu cướp Việt Cộng ngày nay; lư do là đảng cướp Việt Cộng rút lấy kinh nghiệm về sự cáo chung của cái nôi Cộng Sản Quốc Tế Liên Sô, nên tung ra" lá chắn hữu hiệu" nhằm làm chậm tiến tŕnh sụp đổ, mua thời gian, hậu có đủ thời giờ tẩu tán tài sản, bán vội đất đai, hải đảo, vùng biển, cho phép Trung Cộng khai thác quặng Bô Xít ở Tây Nguyên, chuẩn bị tư tưởng qua việc đưa con cháu du học ngoại mục đích di dân trước, làm hậu cứ an toàn để chạy sau nầy và để trong tương lai, tiếp tục cầm quyền với một chính phủ dân cử với thể chế đa đảng, mà  thành phần" cựu con đảng, cháu Bác" vốn có bằng cấp  tốt nghiệp ở các nước Tây Phương, cũng có cơ hội b́nh đẳng, tiếp tục" quản lư" đất nước trong mọi lănh vực từ hành chánh, khoa học kỷ thuật, kinh tế; trong khi đó tuyệt đại đa số dân nghèo, thường không thể cho con cháu đi học, như vậy th́ cái cảnh:

" Con đảng, cháu bác cầm quyền.

Con dân số phận gắng liền lao công".

        Phong trào phản tỉnh trong nước từ hơn hai thập niên qua, càng ngày càng tăng cường thêm nhiều nhân sự" chống đảng", tuy nhiên vẫn dậm chân tại chỗ trong đấu tranh với mục đích giải thể chế độ bạo ác Việt Cộng tại quê nhà; mặc dù được một số người dân Việt tỵ nạn ở hải ngoại hết ḷng ủng hộ v́ chưa khám phá ra gian manh, quỷ kế, mà thượng tá Tám Hà cảnh báo tất cả mọi người:" Đừng tin những ǵ Cộng Sản nói, hảy nh́n kỷ những ǵ Cộng Sản làm". Do đó những người Cộng Sản phục viên, vẫn chưa phải là thành phần đáng tin cậy để trao trọng trách cứu quê hương, đem lại tự do, dân chủ và nhất là thoát khỏi gọng kiềm cai trị của Trung Cộng đang khống chế hầu như tất cả sinh lộ của dân tộc từ vùng biển, nội địa, kinh tế....Tuy nhiên, một điều cần cảnh báo là hầu hết nhân sự nằm trong thành phần phản tỉnh nầy chính là con cờ giả do đảng cướp dựng lên với nhiều mục tiêu" chiến lược" như lá thứ lá chắn nhằm thu hút sự chú ư, tiềm năng chống Cộng trong nước và hải ngoại; vô hiệu hóa sức mạnh của dân tộc Việt Nam khi mọi người lầm lẫn dồn vào ủng hộ" lực lượng phản tỉnh c̣ mồi" trong nước; đây c̣n là cái thứ" nhiệt kế" đo lường sức phản ứng, tinh thần yêu nước của người dân Việt Nam trong và ngoài nước, đoạn từ đó đảng cướp Việt Cộng" điều nghiên" phương cách để đối phó, hầu tránh sụp đổ.

" Chống đảng bằng mồm, mà hành động chẳng bao nhiêu.

Khi phải tỉnh vẫn la hoài, chửi đảng".

      Từ thập niên 1980, khối Cộng Sản Quốc Tế đang có chiều hướng" thoái trào cách mạng" sau nhiều năm gây chiến ở các điểm nóng như Việt Nam, Triều Tiên.... mở màng là việc đứng dậy của tổ chức Công Đoàn Đoàn Kết ở Ba Lan, làm cho toàn khối Cộng Sản lúng túng; có lúc Liên Sô đe dọa đem quân, xe tăng vào đàn áp như họ đă từng dập tắt các cuộc đứng lên của dân Hungary trước đây; nhưng sau đó khi nh́n thấy khí thế dân chúng quá mạnh, quyết tâm" giành lấy chính quyền về tay nhân dân" và trước áp lực quốc tế đè nặng, cũng như uy thế của Đức Giáo Hoàng John Paulo Đệ Nhị, Ngài là người của nước Ba Lan, nên đế quốc đỏ Nga Sô đành bó tay và sau cùng chế độ Cộng Sản Ba Lan sụp đổ. Sự kiện nầy như một quân cờ Domino, khi ngả một con là toàn bộ cùng ngả theo; thế là sau đó, toàn khối Cộng đảng Đông Âu và cái nôi Cộng Sản Thế Giới Liên Sô lần lượt cũng đành thay đổi sang thể chế dân chủ, trước sức mạnh vô địch của nhân dân, cán cân quyền lực thế giới bỗng thay đổi bất ngờ và Hoa Kỳ trở thành đệ nhất siêu cường thế giới. Nh́n thấy cái tương lai vô cùng bất lợi, nên các nước tàn dư Cộng Sản trong cái" t́nh huống: hồn ai nấy giữ", mỗi nước có cách duy tŕ chế độ bằng nhiều phương hướng: Bắc Hàn và Cu Ba vẫn khư khư dùng bạo lực khủng bố nhân dân, Trung Cộng và Việt Nam phải mở cửa, áp dụng:" lấy kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa" để tồn tại và thừa cơ vùng dậy tiêu diệt" bọn đế quốc tư bản phản động" như kinh điển của Karl Marx chỉ dạy.

      Việt Nam, ngoài việc mở cửa, đảng cướp Cộng Sản Việt Nam c̣n áp dụng sách lược ru ngủ nhân dân trong nước và người Việt hải ngoại bằng" phong trào chống đảng giả" nhằm thu hút sự chú ư, để người dân trong nước dồn nổ lực để cùng với các nhà phản tỉnh đi theo con đường đấu tranh, nh́n bên ngoài có vẻ là" muốn giải thể chế độ độc tài", nhưng thực chất chỉ là thứ c̣ mồi, là cái bẩy, cũng để làm bức tường thành bảo vệ đảng cướp mà thôi. Từ lâu, một số người Việt hải ngoại đă lọt vào quỷ kế, do bị Việt Cộng đánh trúng tâm lư:

-Luôn muốn thay đổi chính trị ở Việt Nam: Đảng cướp Việt Cộng thừa biết toàn dân chán ghét từ lâu, v́ chúng đă gây ra biết bao tội ác tày trời đối với nhân dân, nhất là tội bán nước, hậu quả tai hại khôn lường là cả dân tộc Việt Nam đang sắp bị xóa sổ, trở thành phần lănh thổ của Trung Cộng, như trường hợp Tây Tạng, Mông Cổ, Măn Châu, Tân Cương...nên trong tương lai, khi mà mọi thủ tục" bán nước" hoàn thành một cách xuất sắc, th́ lá cờ 5 sao của Trung Cộng thêm một sao mới, đó là cái tương lai đen tối của dân tộc Việt Nam, nay nguy cơ nầy đă dần dần lộ ra trước mắt, điển h́nh là ngư dân Việt Nam hành nghề trong hải phận nhà, thế mà vẫn bị hải quân Trung Cộng bắn giết, đụng ch́m tàu, bắt mang về, tịch thu tàu và dụng cụ, đ̣i tiền chuộc mạng như hải tặc ở Somalia; nhưng đảng và nhà nước Việt Cộng thường giữ thái độ" im lặng để giữ giữ quyền" trong cái" t́nh hữu nghị chủ-tớ Trung-Việt như răng với môi", nếu có phản ứng chỉ nhẹ nhàng, mang tính cách" thủ tục hành chánh" trong ngôn từ ngoại giao mà thôi..

-V́ không có khả năng, thực lực trong nước, nhất là các đảng phái chính trị, không có quyền hoạt động trong nước; ngoại trừ các đảng c̣ mồi như Dân Chủ, Thăng Tiến.... nên phải nhờ đến những người Cộng Sản thức tỉnh, đứng lên. Đó là tâm lư của người dân hải ngoại, v́ nóng ḷng giải cứu quê hương trước họa mất nước và cũng muốn đánh đuổi băng đảng siêu cướp Việt Cộng ra khỏi chính quyền, tiến tới thể chế dân chủ đa nguyên, nên không do dự, hể bất cứ ai trong nước dám chửi đảng, là ủng hộ và đương nhiên trở thành" nhà đối kháng, nhà dân chủ" một cách" không người lái". Từ đó các nhà dân chủ dỏm, cứ mặc t́nh mang những bản" kịch LÓI" tự biên tự diễn theo" định hướng xă hội chủ nghĩa", nhằm thu hút sự chú ư của người Việt hải ngoại, được nhận sự ủng hộ tài chánh, t́nh thần, t́nh cảm lẫn" kính phục", lại c̣n được một số người cho là" can đảm" và họ cùng với đám c̣ mồi, nằm vùng đón gió hải ngoại khiêu khích những người biết bọn phản tỉnh giả trong nước bằng luận điệu ngây ngô:" người ta làm được cái th́ làm, có giỏi về nước mà chống Cộng như các nhà dân chủ?"; nhờ một số người ngây thơ và lười biếng suy luận nầy, mà" phong trào phản t́nh giả" được tồn tại, nuôi dưỡng, tiếp tay cho Việt Cộng tung hỏa mù, giúp đảng cướp Việt Cộng có lợi nhiều mặt, từ tiền bạc, dư luận quốc tế, giữ đảng bền, cán giàu..... Ngay cả một số cán bộ thâm niên về hưu, dùng chưa nói lời nào xin lổi nhân dân về những tội ác mà suốt đời theo đảng cướp, vâng lịnh tên quốc tặc Hồ Chí Minh gây ra, nhưng khi viết hồi kư, lồng chút" bức xúc" trách đảng, trách ḿnh hèn, yếu.... cũng được một số nhà xuất bản tỵ nạn" chào đón" nồng nhiệt, dù sách của họ rặc mùi từ ngữ tuyên truyền, bên trong có chứa những" độc chất Cộng Sản", nhưng cũng trở thành ăn khách, như món rau muống đồng được những người quanh năm suốt tháng nhàm chán với" tối rượu mạnh, sáng sữa ḅ, hi bửa chánh với thịt cá ê  hề" thèm mà mua với giá cao hơn cả thịt để đổi món. Đây cũng là sự ưu tiên của những tên Việt Cộng, suốt đời phục vụ đảng cướp, khi về hưu viết sách, được chính nạn nhân xuất bản, đánh bóng, trở thành thần tượng ở hải ngoại, thật là cái tệ của người tỵ nạn, góp công biến những" tên ác ôn thành nhà phản tỉnh, mầm dân chủ đang lên và sắp tiêu diêu nơi miền Lê Mác".

      Nhằm đáp ứng những ǵ mà người dân Việt Nam, nhất là hàng triệu người Việt hải ngoại, được đảng cướp đánh giá là" túi tiền cực kỳ chất lượng" và" chất xám dồi dào" nên trong nước, Việt Cộng ngấm ngầm tung ra" mục tiêu giả" là các nhà phản tỉnh, chống đảng bỗng nở rộ. Khi tung ra kế đánh lừa, th́ những kẻ gian manh luôn dùng lối:" giả mù sa mương" bằng cách giả vờ lên án, chụp mũ, đàn áp, cô lập những" nhà dân chủ" trong nước, mà một số người Việt hải ngoại như được" gảy đúng chỗ ngứa" khi có một số đảng viên kỳ cựu, tên tuổi đứng lên" chửi đảng", được họ cho là can đảm và đặt kỳ vọng vào những người nầy, như câu tục ngữ:" gịi từ trong xương" hay là:" sư tử trùng thực, sư tử nhục".

     Tiên phong mở màng là Nguyễn Hộ, người bỏ suốt đời phục vụ đảng cướp với hơn 56 năm, tung ra cái gọi là" quan điểm cuôc sống"; nhà hùng biện, đảng viên trung kiên, từng cùng với tên sát thủ Trần Văn Giàu, tàn sát dân chúng thời 1945 là Nguyễn Văn Trấn, đưa ra cái gọi là:" thư cho mẹ và quốc hội", Tiêu Dao Bảo Cự, Hà Sĩ Phu.... rồi tới trung tướng Trần Độ, nguyên Viện Trưởng nghiên cứu Marx Lenin Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Phan Đ́nh Diệu, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Khắc Toàn, Lê Hồng Hà....ngay cả những người từng" hồ hởi phấn khởi" ra đón đoàn quân" giặc từ miền Bắc vô đây" ngày 30 tháng 4 năm 1975 như Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Đăng Quế....cũng" can đảm" đứng lên chống đảng; không biết thực tâm ra sao, nhưng trước mắt là họ chỉ chống đảng bằng lời, được một số người vội ôm vào ṿng tay, là những" người trở về với chính nghĩa quốc gia..." nên ủng hộ; điều nầy nguy hiểm vô cùng, ví như  một người noà đó, đi mua một món đồ, chưa nh́n thấy mặt hàng, chỉ nghe quảng cáo của bọn môi giới, nhưng khi mang về nhà mới biết là thứ đồ dỏm. Thành phần đảng viên kỳ cựu trong đảng, hợp cùng với những thành phần tay sai, từng giúp Việt Cộng thành công như một số thành viên mang danh là tăng sĩ khối Ấn Quang, cũng núp bóng Phật Giáo để tung hỏa mù" phản tỉnh giả". Việt Cộng c̣n đưa cả những đảng viên cao cấp ra hải ngoại để" chống đảng" như đại tá quân hại nhân dân Bùi Tín, nữ văn nô Dương Thu Hương, nhà luật rừng Bùi Kim Thành... để" tam cùng" với người Việt hải ngoại trong việc chống lại đảng cướp Việt Cộng các mặt mà ai cũng biết:

-Tham nhũng: ở đâu cũng có tham nhũng, ngay cả các nước dân chủ nhưng chỉ lén lút, chớ không công khai như tại các nước Cộng Sản.

-Chống lại các" đồng chí" đang cầm quyền: đây là phản ứng của những cán bộ vô quyền, chống lại những người cầm quyền mà thực chất không phải nhằm xóa bỏ chế độ độc tài Cộng Sản, nhưng  chỉ nhằm lấy lại quyền thế, tiếp tục duy tŕ đảng Cộng Sản, tôn thờ tên quốc tặc Hồ Chí Minh. Khuynh hướng chống đảng c̣n nằm trong sự tranh giành phe cánh, là một trận nội chiến" trường kỳ" luôn xảy ra trong đảng cướp Việt Cộng, có từ thời tên Hồ Chí Minh cho đến nay vẫn c̣n tiếp tục: tùy theo" t́nh huống" về sức mạnh của các quan thầy, mà trong đảng cướp Việt Cộng chia thành hai phe, như cái lư thuyết về" mâu thuẫn nội tại" trong lư luận Duy vật biện chứng của Karl Marx. Có lúc phe thân Trung Cộng thanh toán phe thân Nga, từ đó đưa đến sự đào thải một số đồng đảng ra khỏi những chức vụ quan trọng trong bộ máy nhà nước, nhất là đảng; nếu cần giết nhau bằng những thủ đoạn mà đảng cướp áp dụng đối với dân chúng như: ám sát, dàn dựng tại hạn, đánh thuốc độc.....khi cánh Nga mạnh, th́ cánh thân Tàu bị thanh toán, cứ thế mà tiếp diễn; nên trong đảng Cộng Sản, có một số tay to như đại tướng Nguyễn Chí Thanh bị giết khi vào nam, phó chủ tịch quốc hội Hoàn Văn Hoan bỏ trốn sang Tàu năm 1978....trong đảng cướp, ngoài cấp lớn, cán bộ cấp trung cũng bị ảnh hưởng, tùy theo mỗi thời kỳ mà mà đá ra khỏi những chức vị quan trọng, hay được thăng cấp, thêm quyền hành, vinh thân một giai đoạn. Do đó, trong đảng cướp Việt Cộng, không có chuyện đảng nầy có phe cánh" thân Mỹ" bao giờ, v́ sau 1991, quan thầy khi Liên Sô sụp đổ, tại sao Việt Cộng không đi theo Mỹ, mà phải nằm chờ quan thầy cũ Trung Cộng đưa cái dây tṛng cổ để dắt đến ngày nay?. Một điều mà hầu hết các đảng Cộng Sản đều coi là nền tảng hành động:" các nước tư bản là kẻ thù, bọn phản động" và nhất là" Mỹ vẫn là kẻ thù số một", nên Việt Cộng luôn khẳng định:" bảo vệ thành tŕ xă hội chủ nghĩa và nhất định phải đi theo con đường mà chủ nghĩa Marx Lenin vạch ra"; đó là lư do giải thích thái độ" truyền thống chống Mỹ" của Việt Cộng trong cuộc chiến A Phú Hăn, Iraq, dù đảng và nhà nước sống nhờ vào" thằng Mỹ xă vận" năm 1994, giúp cho vào khối Asian, b́nh thường hóa bang giao, thương ước và hầu hết cán ngố trung ương đảng, đều trở thành triệu, tỷ phú cũng nhờ Mỹ cả. Do đó, bọn Việt Cộng chỉ thích đồng đô la Mỹ, khoa học kỷ thuật Mỹ, nhưng vẫn không bao giờ thay đổi, nên những luận điệu cho là trong đảng Cộng Sản có cánh " thân Mỹ" như bọn c̣ mồi ở hải ngoại tung ra để ru ngủ và làm nản ḷng đấu tranh, từ đó tung thuốc mê" đợi Mỹ bật đèn xanh" và khi thấy hạm đội Mỹ, hai bên quan hệ, là coi như" Mỹ chưa bật đèn xanh", thật là nguy hiểm vô cùng. Chính thành phần nầy đă và đang có tư tưởng chủ bại, mang" ư đồ" tuyên truyền nhằm triệt tiêu tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam, đă có từ ngày lập quốc, đó là tinh thần" vong bản, nô vong", cần phải dẹp ngay, càng sớm càng tốt. Ngày nay, dù Nga sụp đổ nhưng phe thân Nga cũ vẫn c̣n, đa số bị đá văng ra khỏi bộ máy cai trị, phe thân Trung Cộng đang nắm quyền, thanh toán phe kia.

-Chống người cầm quyền mà vẫn yêu mến đảng cướp Cộng Sản, coi thời kỳ gây tội ác trong đảng là thời kỳ" làm cách mạng", giống như một tên ăn cướp, sau nầy hối hận khi ra ṭa và vẫn tự hào thời kỳ đi ăn cướp là" lương thiện". Trơ trẽn nhất là những" nhà dân chủ" gốc đảng Cộng Sản luôn tôn kính tên thành lập, là đầu lănh đảng cướp đầu tiên Hồ Chí Minh là người yêu nước, có công với đất nước (ở hải ngoại, có băng đảng " Canh-Cách" trương cờ vàng để ngụy trang và chủ trương y như Việt Cộng về tên quốc tặc Hồ Chí Minh). Mụ Bùi Kim Thành vẫn một ḷng" Bác Hồ kính yêu"...

-Không có bất cứ tên phản tỉnh nào can đảm nhận những tội ác mà chúng gây ra; được biết trong sinh hoạt truyền thống và bắt buộc của đảng cướp Việt Cộng về họp hành từ trung ương đến địa phương, có phần" phê b́nh, tự phê, tự kiểm", dù đây là lối" phê b́nh như nói láo, báo cáo như nói chơi", nhưng trong một số trường hợp, lối sinh hoạt nầy cung là vũ khí lợi hại trong việc thanh trừ các phe phái và người bị đấu tố phải nhận những tội lổi, đôi khi dù không có thực mà vẫn bị đồng bọn qui chụp, bắt buộc phải nhận lổi để" khắc phục, sửa sai". Do đó, những người mà đảng Canh-Cách nâng cấp, phong" quân hàm" là các nhà dân chủ, nhà đấu tranh, nhà lương thức....chỉ nói chống đảng một cách mập mờ, mông lung, nhưng sau đó không thể che dấu cái đuôi chồn ló ra; họ không can đảm thành thật khai báo về con người của ḿnh, đó là cái can đảm cần thiết để chứng minh ḷng thành" hối cải" là nhận những tội ác do ḿnh gây ra đối với nhân dân; điển h́nh như tên Bùi Tín, che dấu tội ác lúc làm đại đội trưởng ám sát, hắn c̣n che dấu cả tội ác của đảng trong tết Mậu Thân 1968 ở Huết, đổ thừa do cấp dưới gây ra, chứ đảng không chủ trương như vậy.

     Một điều đáng lưu ư về cái gọi là" chống đảng" mà thành phần đảng viên, cán bộ đều có chung một mẫu số là:" phục viên, không quyền hành", nếu có quyền như tổng bí thư, thủ tướng, bộ trưởng, tướng thủ trưởng các quân khu...th́ đảng cướp Việt Cộng đă ra tro từ lâu; nên những người phản tỉnh vô quyền chỉ có" mặt mạnh" là chống đảng bằng mồm và có chừng mực, điển h́nh là khi dân chúng tập hợp đ̣i đất như dân oan ( dù đa số là những người từng là người Cộng Sản, có công, nay bị vắt chanh bỏ vỏ) th́ không thấy các nhà dân chủ xuất hiện để sát cánh cùng mọi người; nhưng khi" sóng êm, gió lặng" th́ các nhà dân chủ xuất hiện, nhi nhô la lớn, tung bài viết ra ngoài và được một số cơ quan truyền thông người Việt hải ngoại hứng lấy, phổ biến, như là những tin tức nóng mà họ đánh bóng là:" hồ hởi phấn khởi" về t́nh h́nh đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền trong nước đang" tiến triển tốt đẹp" kèm theo vài lời b́nh phẩm theo" chính sách"; đó là những viên thuốc ngủ được những nhà" dân chủ cuội" tung ra đều đều, cũng làm say mê một số người" muốn đấu tranh mà tiếc máu xương", nằm chờ các nhà dân chủ trong nước măi măi nhưng không bao giờ thấy ứng nghiệm câu sấm của ông Đạo Dừa Nguyễn Thành Nam lần nữa, sau 1975:" bất chiến tự nhiên thành".

      Tuy nhiên, điều tệ hại và nguy hiểm, tàn ác là: Những nhà dân chủ dỏm trong nước trở thành cái bẩy thu hút những người yêu nước thực sự đưa đầu vào, đây là sách lược cũ mà tên trùm công an Mai Chí Thọ đă từng áp dụng sau 1975, hắn cho người c̣ mồi lập ra nhiều tổ chức phục quốc giả, nên hàng chục ngàn" nghĩa binh yêu nước" bị lọt vào bẩy sập, nhiều người bị hành quyết, tù đày, tra tấn vô cùng dă man, mối hận phục quốc nầy vẫn là vết thương nhức nhói cho những người yêu nước, đó cũng là những kinh nghiệm quí báu mà người Việt trong nước cần phải cảnh giác với những người gốc Việt Cộng. Cho nên ở trong nước, những nhà DÂN CHỦ thật, sau khi tham gia vào các tổ chức cuội như đảng Dân Chủ, khối 8406....bị đảng cho GIŨ CHÂN nằm dài trong các trại tù và họ dần dần bị lăng quên một cách tàn nhẩn khi mà" hào quang" của những" đỉnh cao chói lọi" phản tỉnh giả, chống đảng c̣ mồi theo chính sách lớn dần, v́ được một số tay c̣ mồi, băng đảng" Canh-Cách" đánh bóng, nâng cấp thành" nhà đấu tranh kiên cường"; cũng có thể là những nhà phản tỉnh giả, gốc đảng cướp, không chừng có lănh lương, la lớn, vang dội ra hải ngoại với những đàn áp như: chận đường, bao vây nhà, tịch thu máy vi tín, cắt điện thoại, không cho gặp các phái đoàn Mỹ, Âu Châu.....bị bao vây tứ bề như thế, mà vẫn gởi bài đăng đều đều, thỉnh thoảng có tiếng nói trên cái đài phát thanh của người Việt hải ngoại, họ đă và đang dùng" vải thưa che mắt thánh" và khinh thường tŕnh độ nhận thức của người Việt hải ngoại. Với những điều trông thấy mà đau đớn ḷng nêu trên, th́ cái cao trào phản tỉnh giả, chống đảng dỏm được thực hiện rần rộ của hai thành phần, đa số là vô quyền vô chức, phục viên, già nua:

1-Đảng viên kỳ cựu, cao cấp, trung cấp.

2-Thành phần tay sai Mặt Trận Dân Hại Khủng Bố Miền Nam, những kẻ" ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản" bị mất quyền hành mà bất măn, chớ không bao giờ có thực tâm muốn thay đổi chế độ sang dân chủ, họ chỉ muốn thay đổi giới cầm quyền và tôn thờ tên quốc tặc Hồ Chí Minh là" người có công với đất nước".

     Cũng giống như trường hợp dân oan khiếu kiện, ai cũng biết dân thuộc thành phần trù dập, mà Việt Cộng cho là" ngụy quân, ngụy quyền, tư sản ngoại bản" có ai dám đi thưa kiện tới các tên cầm đầu, dám biểu t́nh dài dài...dân thường không dám hó hé, chỉ có những người từng đóng góp công cho đảng, có thân nhân trong đảng mới dám làm những việc coi là phản đối, cho nên những người dân oan khiếu kiện nầy luôn mang cờ đỏ sao vàng, nhiều người c̣n mang cả h́nh tên Hồ Chí Minh để đi đ̣i đất đai, tài sản bị những người" kế thừa sự nghiệp của Hồ Chí Minh tước đoạt" theo chính sách của đảng, được chính tên Hồ Chí Minh vạch ra về cái gọi là Dân Chủ Tập Trung:" Như các cô, các chú có đồ đạc và tài sản ǵ đó, th́ các cô các chú là chủ, đó là DÂN CHỦ.Các cô các chú không biết giữ, tôi giữ dùm cho. Tôi tập trung bỏ vào rương, tôi khóa lại và bỏ ch́a khóa vào túi tôi đây, đó là TẬP TRUNG". Cho nên trong nước, chỉ có những đảng viên phục viên, cán bộ, thành phần" có công với đảng cướp" là được" thoải mái" đi biểu t́nh đ̣i đất, lên tiếng chửi đảng, cán bộ, nhà nước, mà không sợ, đều là người nhà của họ cả. C̣n thành phần khác, nhất là có ít nhiều quan hệ tới chính thể cũ, hay thân nhân ở nước ngoài, là không dám bày tỏ thái độ, lập trường. Đó cũng thể hiện tính" dân chủ" mà người Cộng Sản luôn chủ trương:" Đảng chỉ dành quyền dân chủ cho đảng viên trong các cuộc họp và" hội ư" c̣n nhân dân th́ đảng chỉ lắng nghe để t́m cách trấn áp, đối phó nhằm giữ đảng cướp lâu bền:" dù mất nước, chớ đừng để mất đảng, phải bảo vệ đảng như bảo vệ con ngươi trong tṛng mắt".

     Khai thái tâm lư ghét đảng cướp từ trong nước đến hải ngoại, Việt Cộng áp dụng" tương kế tựu kế" để tạo ra" phong trào phản tỉnh giả" nhằm làm dịu bớt căng thẳng, đánh lừa dân chúng, khi các nhà phản tỉnh không có" sách lược" dùng hành động như biểu t́nh rần rộ, mà hầu hết các cuộc thay đổi chính quyền như cuộc cách mạng Pháp 1789, sụp đổ của Liên Sô vào tháng 8 năm 1991 ( chỉ có 3 ngày, so với hơn 79 năm thành lập và xây dựng bạo quyền), hay gây tiếng vang khắp thế giới như sư sải ở Miến Điện, dân Tây Tạng phản ứng mạnh, Iran biểu t́nh chống lại bầu cử gian lận, sắc dân Uygur đứng dậy ở Tân Cương và tại Việt Nam, giáo dân dũng cảm ra đường, tập trung cầu nguyện để" hiệp thông" với các tín đồ bị bắt vụ đàn áp Tam Ṭa ở Quảng B́nh....Do đó, những nhà phản tỉnh giả chính là" bức tường thành" ngăn chận cao trào dân chủ hóa đất nước, là những máy lọc để trấn áp những nhà dân chủ thật sự.

    Chính nhờ các nhà dân chủ giả, làm rối loạn hải ngoại khi có kẻ ủng hộ, người vạch mặt gian tế và đương nhiên là đảng cướp thu được thêm tiền ủng hộ cho người của họ, đứng ra làm vật cản đường để làm chậm tiến tŕnh dân chủ trong nước, tức là" trước khi đánh đảng, th́ hảy bước qua hàng rào phản tỉnh trước". Những nhà phản tỉnh dỏm, chỉ chống đảng bằng mồm và rất tâm đắc" dùng đấu tranh bất bạo động để tháo gở độc tài" nên Việt Cộng vẫn tỉnh bơ, ngồi rung đùi thu tiền hổ trợ người của họ lập pḥng tuyến bảo vệ đảng, lối xóa bỏ độc tài, giải thể chế độ Cộng Sản tại Việt Nam được đám c̣ mồi, nhất là băng đảng tay sai" Canh-Cách" ủng hộ, nên ở hải ngoại, băng đảng nầy chính là đầu cầu giao liên cho các nhà phản tỉnh giả, tiếp tục tung hỏa mù, ru ngũ, th́ biết bao giờ đất nước mới diệt được bọn" thái thú Trung Cộng gốc Việt" ở Bắc Bộ Phủ?.

     Đảng cướp Việt Cộng rút lấy kinh nghiệm sụp đổ nhanh chóng của cái nôi Cộng Sản Liên Sô và toàn khối Cộng Sản tiên tiến nhất trong khối ở Đông Âu, nên việc ngăn chận dân chúng cùng nhau xuống đường là điều sanh tử, đó là lư do mà huề thượng Thích Quảng Độ ở trong nước đưa ra môn thuốc giải cho Việt Cộng" biểu t́nh tại gia" tức là" không ra đường biểu t́nh" th́ không ai gọi là" biểu t́nh cả"; những người ở nhà mà gọi là biểu t́nh, là điều chữ nghĩa cũng" đội nón ra đi" làm ăn cướp mà xưng" làm cách mạng" theo lũ dốt nát, ít học có nghề chăn trân, trước khi đi làm giặc Cộng, ; h́nh như đó là thuật ngữ cao siêu của giới tu hành, thông làu kinh kệ lẫn chủ thuyết Marx Lenin trong tư thế:" đao phủ thủ lim dim...ngồi thiền" đấy?.

    Trên thế giới, tất cả các quyển tự điển, trường đại học với môn ngôn ngữ, có ai dùng câu" biểu t́nh tại gia" để làm phương châm đấu tranh?. Đó là cái" phản đấu tranh" rơ hơn cả" đêm giữa ban ngày", ấy mà lại được một số người có học cao, như giáo sư Vơ Văn Ái chấp nhận, coi là lời vàng ngọc, đoạn phổ biến trên cơ quan truyền thông" Pḥng Thông Tin Phật Giáo Thế Giới" và cơ quan thông tin" Quê Mẹ" th́ đă:" QUÊ MẸ NÓI RỒI!" cư sĩ Vơ Văn Ái ơi! Trong bất cứ cuộc đấu tranh nào, ngay cả chống xâm lược, có ai nói về" chống xâm lăng tại gia" hay" đấu tranh tại gia?". Tuy nhiên tại Việt Nam trước 1975, ở miền Nam, có những kẻ trốn tránh nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc, ở nhà, tự cho là" cư sĩ" là những kẻ" trốn lính tại gia", chứ nào có chuyện" biểu t́nh tại gia" bao giờ?. Có thể nói là phần đông tăng sĩ Ấn Quang đều có dính dáng tới đảng cướp vô thần Việt Cộng từ thời" đánh Tây đến chống Mỹ", nên có mối giao du tốt, gọi là" quan hệ hữu cơ" với nhau, nên cùng chung lập trường như câu:" đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu". Do đó, đừng trông mong vào những người mặc áo tăng sĩ thuộc Ấn Quang đứng lên làm cái ǵ để" giải trừ quốc nạn và pháp nạn", trái lại, có khi c̣n trở thành c̣ mồi để giữ vững chế độ. Những cuộc đấu tranh của các tôn giáo trong nước, tăng sĩ Ấn Quang như Quảng Độ cũng tham gia, có lần huề thượng lănh đạo nầy trách là: Phía Công Giáo không có Hồng Y Phạm Đ́nh Tụng đứng tên trong bản tuyên báo liên tôn để phản đối đảng Cộng Sản, mà chỉ có linh mục Chân Tín là có tên tong danh sách" các nhà dân chủ"; h́nh như Công Giáo thừa biết đám Ấn Quang là người của đảng cả, mà Chân Tín cũng từng có công với" cách mạng", th́ đứng chung là không tốt, nhiều khi hư cả việc lớn. Từ bao lâu nay, những nhà phản tỉnh, dân chủ, ít khi xuất hiện trong các cuộc cầu nguyện, hiệp thông với Công Giáo, h́nh như là" hiệp thông tại gia?". Nên kỳ nầy Giáo Dân ở Quảng B́nh bị đàn áp, không thấy huề thượng Quảng Độ cùng những tăng sĩ giáo hội có những thái độ, nếu trong t́nh trạng nầy, huề thượng Quảng Độ kêu gọi Phật tử và hơn 20 giáo hội, cùng nhau xuống đường như Giáo Dân Tam Ṭa, th́ t́nh h́nh sẽ biến chuyển thuận lợi, đây là điều cần thiết mà sao không làm?../.