Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố Vấn An Ninh

Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tập Thơ Vô Đề và Khuyết Danh

 

Duy Xuyên

 

 

 

 

 

            Tôi muốn dùng chữ Vô Đề, Khuyết Danh đúng như ư nguyện của tác giả ẩn danh gởi từ trong nước ra hải ngoại vào năm 1979, v́ tôi tôn trọng Danh Chính Ngôn Thuận đó là lối cư xử kính lễ của người cầm bút với Bậc Vĩ Nhân Thượng Trí mà đời đă có mấy ai mắt xanh nh́n thấu qua những hỏa mù của bọn Cộng phỉ, qua những bản đồng ca của loài ễnh ương tay sai lặn ngụp dưới lớp bùn dơ hôi tanh v́ hai chữ lợi danh.

            Tập thơ chính danh Vô Đề được các nhà xuất bản, dịch giả vẽ rắn thêm chân thành ra: Tiếng Vọng Từ Đáy Vực, Bản Chúc Thư Của Một Người Việt Nam, Hoa Địa Ngục, v.v... Sự tự ư đặt tên làm buồn ḷng không biết bao nhiêu người. C̣n Khuyết Danh là dụng ư của tác giả, một số người tự động đổi thành Hữu Danh gán cho ông Nguyễn Chí Thiện nào đó sau 15 năm thai nghén (1980-1995) vừa mới xuất hiện tại Mỹ quốc gần đây? Theo như các ông Minh Thi, Trần Nhu, Bùi Duy Tâm, ông nào cũng vỗ ngực tự nhận thân quen với Nguyễn Chí Thiện, nhưng mỗi ông cho Nguyễn Chí Thiện được thai sinh vào các năm khác nhau, thêm vào đó những năm sinh khác biệt của Hội Ân Xá Quốc Tế của Bà Sagan, Văn Nghệ Tiền Phong và cuối cùng chính đương sự, Nguyễn Chí Thiện sinh năm 1932, 1933, 1935, 1936, 1937, 1938 và cuối cùng 1939! Như vậy ai biết mô tê mà rờ!

            Xưa kia Tôn Hành Giả theo thầy Tam Tạng đi thỉnh kinh, lúc gặp nguy biến, ông bứt một nắm lông bỏ vào mồm nhai rồi phun ra hóa thành hàng trăm Tôn Hành Giả đi làm rối loạn đối phương chẳng biết ai thật ai giả; th́ nay nhà đạo diễn phù thủy nào bứt lông ǵ mà nhai để phun ra được đến 7 ông Nguyễn Chí Thiện? Một người dân thường ít học trước 7 ông Tôn Hành Giả Thiện này cũng đặt một nghi vấn?

            Tạm thời ta tin ông Tôn Hành Giả Thiện này với năm sinh như ông nói là 1939, tức đến năm 1945 ông mới 6 tuổi, đến năm 1954 (Việt Cộng về Hà Nội ông đă đỗ tú tài Pháp chưa kể những năm di cư, sự học bị đứt đoạn, thời xưa đỗ Tú Tài Pháp khó lắm, mấy vị lớn tuổi Tây học ai cũng rơ điều đó), ông ở tù 27 năm, lao phổi thời kỳ thứ ba, thổ huyết không biết bao nhiêu lần thế mà ông không chết, sang Mỹ gần đây sức khỏe tốt, ông tuyên bố không bị bệnh phổi, chỉ bị bệnh thần kinh mà thôi! Bệnh thần kinh đâu chỉ riêng ông mắc phải mà hơn 70 triệu đồng bào ta tại quê nhà đều mang phải, trừ một thiểu số Cộng nô và tay sai.

            Tiểu sử Nguyễn Chí Thiện cũ: cha mẹ chết, chỉ c̣n một vài chị ruột ở Hải Pḥng, nay lại ḷi ra một ông anh ruột tại Hoa Thịnh Đốn, thêm một ông Tôn Hành Giả anh nữa, chao ôi là rắc rối! Nếu là anh ruột thật, tập thơ Vô Đề gán cho ông Thiện được in ra đă 15 năm, không thấy ông anh lên tiếng đ̣i bản quyền?

            C̣n một điều tủi nhục nữa, theo ông Minh Thi kể năm 1980 anh em quyên góp một số tiền gởi giúp ông Thiện, ông mở một động măi dâm nuôi gái rất phát tài, đời sống đầy đủ: sáng trà, chiều rượu, tối thịt (?). Ông không làm thơ chống chế độ nữa, thế là ông thành bọn chứa thổ đổ hồ loại cặn bă của xă hội!!! (1)

            Ai đă đọc tập thơ Vô Đề, là lời Hịch truyền trao, lời văn khí khái hùng hồn, dám hy sinh cả thân ḿnh cho một lư tưởng cao đẹp: diệt Cộng, cứu dân, xây dựng một xă hội an vui trăm họ (tôi không dám lạm bàn về tập thơ này v́ có biết bao nhiêu vị tên tuổi đă nghiên cứu một cách nghiêm minh từ lâu rồi, tôi chỉ muốn nói những cái nghịch lư của vấn đề). 

            Thử đặt câu hỏi: Ông Nguyễn Chí Thiện chứa điếm là tác giả tập thơ Vô Đề tuyệt tác bất khuất đầy t́nh tự dân tộc này? Hay nhân vật Khuyết Danh nào đó ẩn núp tại quê nhà (mà nhiều người xác quyết là lănh tụ Lư Đông A) là tác giả thật sự? Chỉ cần một nhất điểm lương tri nào đó thôi ta cũng đủ thừa t́m ra câu trả lời này.

            Xưa những vị anh hùng chưa gặp thời, thất thời vẫn chọn một nghề khiêm tốn để độ nhật. Ông Phạm Ngũ Lăo đan giỏ, có người đốn củi, có kẻ cầy ruộng đốt than để độ nhật v́ vậy mới có câu:

 

Chim khuyên xuống đất ăn trùn

Anh hùng lỡ vận lên nguồn đốt than.

 

Điển h́nh trước mắt, sau 1975 đổi đời tại miền Nam, trí thức đẩy xe ba gác, đạp xích lô độ nhật, miền Bắc anh hùng chiến sĩ Điện Biên thất sủng về lao động:

Đầu hè đại tá vá xe

Cuối hè thiếu tá bán chè đậu đen.

Chớ có thấy ông nào làm cái nghề ti tiện chứa thổ đổ hồ đâu?

            Xin những ai lưu tâm đến tập thơ Vô Đề mà tôi gọi: "Một Áng Văn Của Muôn Đời Mong Đợi" xin đọc đi đọc lại, càng nhiều lần càng tốt. mới thấu triệt được vấn đề đem ra so với Đạo Trường Ngâm, Huyết Hoa của Cụ Lư Đông A, th́ ta sẽ có ngay ch́a khóa để biết sự thật.

 

Xin lạm bàn:

 

Tuổi hai mươi tuổi bước vào đời

Hồn lộng cao gió thổi chơi vơi

..........

 

Ôi tiếc thương bao mùa lúa vun trồng

Một mùa Thu nước lũ (ngày nổi dậy 19/8/1945 của bọn Việt Minh)

 

(Đồng Lầy - 1972)

 

 

 

            Ông Nguyễn Chí Thiện sinh năm 1939 (1939 đến 1945), ông mới có 6 tuổi, sao lại gọi tuổi hai mươi? Phi lư và nghịch lư.

            Ai cũng biết sống dưới chế độ Cộng Sản, động đến Lănh Tụ là tội tầy trời:

– Nhà văn Phan Khôi chỉ gọi bóng gió ông Hồ Chí Minh là Ông B́nh Vôi, thế mà bị trù ẻo bao vây không ai dám tới lui, ông chết trong nhục nhằn, bệnh tật đói lạnh!

– Ông Nguyễn Hữu Đang, một nhân vật trí thức Bắc Hà người được Hồ Chí Minh quí nể giao cho trọng trách thiết kế và ra mắt chính phủ Cộng Sản tại Ba Đ́nh Hà Nội ngày 2/9/1945, thế mà sau vụ Nhân Văn Giai Phẩm năm 1956, ông bị đầy ải, tù lao, hạ nhục nay trên 80 tuổi về quê ở nhờ vỉa hè của trường làng, bắt ếch nhái, cóc rắn để có chút lương thực sống qua ngày, khủng khiếp quá!

– Nguyễn Tuân lúc già sắp chết mới dám thố lộ với anh em văn sĩ trẻ: "Ta sống được đến ngày nay nhờ biết sợ" chỉ vào cái bóng đen trên tường: mật vụ Cộng Sản!

– Thi sĩ Chế Lan Viên cúc cung tận tụy với Đảng, lúc chết vợ con t́m được trong ngăn kéo bài thơ (tôi quên tên bài thơ):

Tôi cầm nó biết là bánh vẽ

Nhưng phải bỏ vào mồm

Nếu nói thật là bánh vẽ

tức là chống lại Đảng lại Đoàn!

Chết rồi mới dám nói sự thật!

 

Tập thơ Vô Đề, Khuyết Danh chửi Đảng, chửi Lănh Tụ Vĩ Đại, xin b́nh tâm đọc và suy luận:

 

Đảng thực chất chỉ là đảng cướp

Dựng triều đ́nh mông muội giữa văn minh..........

 

Đảng c̣n kia bác phở hóa thành mơ!

 

Chửi Hồ Chí Minh, đây là lời của một vị Lănh Tụ chửi tên hạ dân nên dùng chữ "Nó":

 

Không có ǵ quư hơn Độc Lập Tự Do

Tôi biết nó thằng nói câu nói đó

Việc nó làm tội nó phạm ra sao

Nó gọi Tầu Nga là cha anh nó

Và t́nh nguyện làm con chó nhỏ

Xông xáo, giữ nhà gác ngơ cho cha anh

..........

 

Nó là tên trùm đao phủ năm nào

Hồi cải cách đă đem tù, đem bắn

Độ nửa triệu nông dân, rồi bảo là nhầm lẫn

Đường nó đi trùng điệp bất nhân

..........

 

Ngoài đói khổ rùng ḿnh

Thời đại Hồ Chí Minh (gọi đích danh cáo Hồ)

Xuất hiện dưới hai h́nh

Mả tù và mả lính

 

Chửi cán bộ cộng sản:

 

Là quỷ, là ma, là thú dữ?

..........

Để gọi chúng tiếng người không đủ chữ

..........

 

 

 

Chửi Mác, chửi Mao, chửi Staline mà Tố Hữu là trùm văn hóa đề cao:

 

Thương cha thương mẹ thương chồng

Thương ḿnh có một thương ông thương mười

 

            Chửi Mao mà Hồ Chí Minh coi là bậc thầy, ông Hồ tuyên bố Mao chủ tịch viết triết thuyết đầy đủ quá rồi, v́ vậy có c̣n ǵ nữa để ông (Hồ) viết thêm. Nghe tác giả Khuyết Danh chửi Mao:

 

Bác Mao cân nặng tạ hai

Thịt ùn lên mặt, mặt hai ba cằm

Người dân Trung quốc th́ thầm

Nó là Đổng Trác nhưng dâm hơn nhiều

 

Chửi Lănh Tụ cao cấp:

 

Tôi không nhớ hết tên bọn nó

Duẫn, Giáp, Hồ Hề, Chinh Xu ǵ đó

(Chinh Xu là Trường Chinh Đặng Xuân Khu. Xuân + Khu = Xu, và cũng là đồng chinh đồng xu).

 

            Một người mà dám chửi Đảng Cộng sản, chửi Mác, chửi Mao, chửi Hồ Chí Minh, và đảng viên cao cấp: Đảng cướp, Mác ác, Mao dâm, gọi Hồ Chí Minh là "Nó", tay sai Nga Tầu, con chó giữ nhà cho đầu sỏ Mác xít ngoại bang. Thế mà Trung Ương Đảng Cộng Sản làm ngơ, Nga Tầu không phản ứng, Hồ, Đồng, Giáp, Duẫn im ĺm, Tố Hữu là tên chó săn văn nghệ miền Bắc không sủa lên báo động, mật vụ công an bỏ qua để ông Nguyễn Chí Thiện được sống an nhàn trên chục năm nay tại Hải Pḥng và mặc đồ lớn, xách samsonite đi sang Mỹ và thế giới tự do gặp đồng bào tị nạn cộng sản, như vậy Việt Nam bây giờ dân chủ hơn Âu Mỹ, tự do hơn thế giới tự do sao? Hỏi tức là trả lời. Chửi như vậy tội nhẹ nhất đối với Cộng Sản là Tru Di Tam Tộc đấy.

            Ở Việt Nam hiện nay, ai động đến cái lông chân ông Hồ cũng bị tử h́nh, khi viết về ông Hồ, chữ "Người" không viết hoa cũng ở tù mục xương. Ôi! tại sao có cái chuyện phi lư như vậy, khi nào thấy chó mọc sừng, lợn biết nói, th́ tôi mới tin Cộng Sản Việt Nam đối xử với ông Nguyễn Chí Thiện (tự nhận là tác giả tập thơ Vô Đề nầy) tử tế nhân ái đến như vậy! Chính miệng ông Thiện nói: "Cộng Sản nó thả ông ra không phải v́ nhân đạo, chúng làm điều ǵ cũng có lợi cho chúng", mong quư vị hiểu chữ "lợi" nầy!!!

            Từ trước đến nay Cộng Sản tung nhiều chiêu thức, khổ nỗi Cộng Sản và tay sai là hữu t́nh (tức cố ư), đồng bào thường vô t́nh nên dễ bị mắc mưu, khi rơ trắng đen chỉ c̣n kêu Trời, nhưng Trời cao quá đâu có nghe thấu!

 

            Xin kể một vài chuyện điển h́nh vừa qua:

 

– Năm 1990, Hiện Tượng Bùi Tín sang Pháp, rồi sau đó sang Mỹ, cả một số triều đ́nh đi đón: Thiệu, Kỳ, Tướng Tá, Bộ Trưởng .v.v... để sau đó Bùi Tín vỗ ngực vẫn là đảng viên Cộng Sản, rồi c̣n vênh vang viết sách Hoa Xuyên Tuyết, Mặt Thật, tốt hơn nên sửa lại Hoa Cứt Lợn, Mặt Giả mới đúng với tư cách ông Bùi Tín, năm năm trôi qua, giờ đây Bùi Tín hai chữ c̣n lại vỏn vẹn một chữ "Bùi" buồn hiu!

– Hiện Tượng Anh Hùng Vơ Đại Tôn năm 1992, tại Houston cờ xí linh đ́nh đón rước, vạn tuế muôn năm, quyên góp tiền bạc, tam nhật tiệc yến, thất nhật đại yến, nhưng không đầy hai tuần, họ lại đả đảo chửi bới ông ta, nay ông chỉ c̣n cái bóng mờ, đi không ai đón, về không ai mong!

– C̣n nữ tặc Dương Thu Hương, biết bao người mặc áo thụng vái, tôn xưng nhà văn phản kháng, đùng một cái Dương Thu Hương chửi vào mặt người Quốc Gia là lũ Việt gian, quân đội Cộng Ḥa là phường đánh thuê, hiếp dâm trộm cướp, đau quá đi thôi! Cộng Sản là bọn đầu trâu mặt ngựa, không tim không óc, cái ǵ lợi là làm dầu có đạp lên luân thường đạo lư, điển h́nh là Hồ Chí Minh:

- Thập niên 1920 tại Mạc Tư Khoa, Hồ đă cầm nhầm Nguyễn Thị Minh Khai là vợ của đồng chí Lê Hồng Phong!

- Thập niên 1930, Hồ cầm nhầm tác phẩm Ngục Trung Nhật Kư mà tác giả là người Trung Hoa bạn đồng tù với ông, thế mà đảng Cộng sản ca tụng tác phẩm Ngục Trung Nhật Kư của Bác Hồ vĩ đại, măi sau nầy Học Giả Lê Hữu Mục vạch trần, tố cáo với những chứng liệu không thể chối căi, nếu không có ông Lê Hữu Mục đưa ra ánh sáng, th́ "Trung Hoa Ngục Trung Nhật Kư" là của riêng ông Hồ! Đạo t́nh, đạo văn là cái sở trường của Cộng sản Việt Nam! UNESCO là tổ chức văn hóa quốc tế đă lầm tưởng đề nghị năm 1990 ông Hồ là vĩ nhân quốc tế, rất may nhờ người Việt Quốc Gia vạch trần sự thật nên Hồ Chí Minh biến thành Hồ Ly!

            Chúng ta là những người có ăn học, có liêm sỉ, chúng ta phải t́m ra sự thật ai là tác giả tập thơ Vô Đề, để trả lại César cái nào thuộc về César, nó không đơn giản như chúng ta tưởng đâu, nhưng sự thật rồi cũng phải phơi bày, đă đến lúc ông Tôn Hành Giả Thiện phải ra trước quần chúng giảng giải những ǵ ông gọi là của ông, mong rằng một tổ chức nào có một tầm vóc, nhất là vô tư, tổ chức cho ông Thiện tŕnh bày về 376 bài thơ ngắn dài và trả lời những câu hỏi, thắc mắc, nghi ngờ, ư thơ, lời văn, v.v... như vậy mới sáng tỏ được vấn đề, v́ Văn Học là cái ǵ Tinh Hoa Cao Đẹp, đừng v́ tham vọng, tục hèn mà làm hoen ố đi rất có tội với hậu thế, và cũng xin ai kia đừng chửi bới những người có đầy nhiệt tâm đặt câu hỏi: "Nghi Án Văn Chương", tự xưng cầm bút mà chửi người có nhiệt tâm đặt vấn đề với những từ ngữ thô tục th́ chỉ có bọn điếm Văn Nghệ mới thường dùng, và cầm đầu điếm Văn Nghệ không ai qua Tố Hữu, tên đao phủ miền Bắc Việt Nam.

            Không viết th́ mang tiếng với bạn bè, là "mũ ni che tai", vô tích sự loại "Ông B́nh Vôi". C̣n viết th́ thế nào cũng có một số người không ưa, nhưng biết làm sao hơn! Chưa viết th́ băn khoăn, viết xong thấy ḷng thanh thản như đêm Thu trăng sáng.

 

Duy Xuyên

Thu 1995

 

(1){Theo lời một người tên Minh Thi th́: “Nguyễn Chí Thiện sinh 1937 tại Hải Pḥng Bắc Việt, khoảng cuối năm 1978 được tạm phóng thích, ngụ tại 36 đường Nhà Ga, Hải Pḥng. Thiện bị chuyển từ trại cải tạo II Yên Báy tới trại Phong Quang cách Lao Cay 30 km vào đầu năm 1966 suốt tới 1978 (12 năm tù). Chí Thiện, Minh Thi, Phùng Cung (nhóm Nhân Văn Giai Phẩm ở Bắc) bị giam chung với chính trị phạm và biệt kích miền Nam ... Thi sĩ Nguyễn Chí Thiện cao 1m70, lưng hơi kḥm, ria mép mầu nâu hung hung, mắt trái hơi lé, ông xuất thân ở gia đ́nh công chức, cha mẹ đă mất, c̣n một bà chị ở Hà Nội, thông suốt Anh, Pháp ngữ, Hán văn, ưa thích thơ Đường, ông học hết tú tài Pháp (BAC). Tính ông cương trực ngang tàng, đầy khí phách kẻ sĩ, ham uống trà đậm, nên bạn bè tặng danh hiệu là Nguyễn Chí Chát (chua chát, cay cú). Ông bị ho lao nặng nên đến ở toán đan lát trong tù. Đa số bài thơ sáng tác trong tù, thuộc ḷng và chỉ chép lại cất dấu khi được tạm phóng thích. Hai ba lần t́m tầu người ngoại quốc nhờ chuyển tập thơ ra ngoài bị thất bại. Sau cùng tập thơ được tác giả trao tay một nhà ngoại giao Anh Quốc, và một nhân viên đài BBC người Việt: Đỗ Doăn Quy, rồi chuyển giao cho ông Châu Kim Nhân đưa qua Hoa Kỳ”. .... “ Nhà thơ khi ra khỏi tù, được bạn bè thương t́nh giúp đỡ một số tiền, với số tiền này, ông đă mở một động điếm ở quán Bà Mau, Hải Pḥng, làm nghề nuôi em út khấm khá nên ông đă có một cuộc sống phong lưu và do đó ông bỏ làm thơ chống chế độ”? (Xem báo Người Việt, số 32 ngày 24/11/1980).}