US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

 

TƯ TƯỞNG CỦA BỌN NÔ LỆ THẾ KỶ 21

 

 

 

From: Dat Nguyen <dongdtnguyen@gmail.com>

Date: 2013/4/16

 

 

Kính thưa quư vị,

 

Ông William Hoàng hay là B́nh Hoàng viết đoạn văn dưới đây giống như con robot do chủ nhân là người Mỹ bấm nút . Khi nào người Mỹ cho ông ta "hận" th́ ông ta "hận", c̣n "khi nào người Mỹ không muốn nhắc tới nữa" th́ ông ta không muốn dám "hận" nữa .

Không biết nhân vật này ở  đâu, bao nhiêu tuổi, mà có tinh thần nô lệ quá mức tưởng tượng như thế, thật không xứng đáng là một người Việt Nam biết tự trọng . Ấy là ở nước Mỹ là nước có thể chế dân chủ tự do, chứ nếu nước Mỹ theo chế  độ độc tài như chế độ cộng sản, th́ nhân vật này c̣n tỏ ra xu nịnh, phục tùng đến đâu để đến mức luồn trôn liếm gót người Mỹ là dân bản xứ một cách vô liêm sỉ . Thật là nhục nhă . Tôi là người Việt cũng cảm thấy nhục lây v́ nhân vật này vốn là người Việt từng sinh trưởng ở miền Nam Việt Nam trước khi biến thành con robot của người Mỹ .

 

Nguyễn Đạt

 

 

Thư giải thích về vai tṛ của

GS Nguyễn Ngọc Bích và Nghị Hội

liên quan đến Nghị quyết SJ 455.

 

Thân gởi Các Anh Chị quư mến,

Trước hết cám ơn Chị Thụy đă chuyển đến cho tôi e-mail của Anh Ngô Tằng Giao thắc mắc về đôi ba bài đả kích Nghị-quyết SJ455 của Virginia mới ra gần đây lấy ngày 30/4 năm nay và những năm kế-tiếp làm "Ngày Nam Việt Nam" hay "Ngày VNCH."

Tôi cũng xin cảm ơn những anh chị nào như Anh Ngô Tằng Giao sẵn sàng muốn nghe một lời giải thích đứng đắn, một tiếng chuông khác trước khi đi đến kết-luận.

Vậy tôi xin thưa ngay như thế này.

Câu chuyện Nghị-quyết SJ455 KHÔNG bắt đầu từ tôi hay Nghị-hội. Đó là do thiện-chí của một người bạn Mỹ của VNCH chúng ta, ông Dick Black, một cựu-chiến-binh TQLC Mỹ đă từng tranh đấu ở VN (bốn lần máy bay bị trúng đạn pḥng không của CS, một lần bị thương khi chiến-đấu dưới đất ở sông Hàn, Hội An, sau đó được huy-chương Purple Heart). Ông rất yêu thương các bạn chiến đấu người Việt (TQLC) và ông biết là VNCH không thua v́ thiếu người can đảm, hết ḿnh tranh đấu cho Tự Do. Ông uất ức là Quân-lực VNCH đă bị ép thua (v́ Quốc-hội Hoa-kỳ chặn hết súng ống, khí-giới, hay xăng nhớt cho VNCH vào những năm cuối trong khi Nga-Tàu giúp hết sức cho Hà-nội đánh chúng ta rồi cưỡng-chiếm được Miền Nam).

Xin các Anh Chị, nếu có th́ giờ, đọc hết 22 đoạn "Xét v́" của Nghị-quyết SJ455 xem có điều nào mà ta không ưng ư không? Có điều nào mà không phục-hồi được danh-dự cho VNCH và Quân-lực VNCH không? Thiết-tưởng ta mà ngồi đây viết lại cái Nghị-quyết đó th́ ta cũng không thể làm hơn được!

Ông Dick Black không phải là một chính-trị-gia đi t́m lá phiếu của người Việt v́ ông đă 4 lần ra làm Dân-biểu Tiểu-bang (tổng-cộng là 8 năm)--khi chưa ai trong chúng ta biết ông là ai--và giờ đây đă thắng cử để thành Thượng-nghị-sĩ Tiểu-bang. Với vị-thế và uy-tín của ông trong Đại-nghị-viện Virginia xây dựng trên gần 10 năm ở nghị-trường, ông mới thực-hiện được tham-vọng của ông: qua lá phiếu biểu quyết của cả Thượng-viện và Hạ-viện, đi t́m lại sự công-bằng cho người Việt tự do chúng ta với Nghị-quyết SJ455. Đó là lối làm việc trong một nền dân-chủ! Không áp đặt ai cả, vận-động và t́m sự đồng-thuận của nguyên một nghị-trường tiểu-bang, tức 140 người (100 dân-biểu và 40 TNS)! Thông qua Nghị-quyết này là toàn-bộ Thượng-viện Virginia (40 người = unanimous, hôm 21/2/2013) và 99 dân-biểu (chỉ có một phiếu chống, hôm 22/2/2013)!

Tại sao ông làm chuyện này? Theo ông giải thích th́ ông cho rằng:

1/ Hầu hết những sách viết về chiến-tranh VN đă thiên lệch và viết sai, nhất là về vai tṛ anh-dũng của Quân-lực VNCH.

2/ Song những sách đó vẫn được dùng để dạy về chiến-tranh VN trong các trường của Mỹ, từ trung-học lên đến đại-học. Nếu để lâu, những bịa đặt sai trái đó sẽ thành "sự thật."

3/ Để bẻ lại những lệch lạc đó chỉ có một cách: bắt đầu từ một "quốc-hội" hay "đại-nghị-viện tiểu-bang" như Virginia General Assembly, đưa ra một nghị-quyết như SJ455 để nhận-định cho chính-xác rồi buộc các sách giáo-khoa phải viết lại cho đúng sự thật.

Đó là tham-vọng của ông Dick Black. Và ông đă thực-hiện được phần đầu của tham-vọng đó (bằng một con đường rất dân-chủ, lấy được sự đồng-thuận của hầu hết Đại-nghị-viện Virginia). 139 người trên 140 người!

Ông Black cũng đă không tự ư viết nên nội-dung của Nghị-quyết SJ455. Ông đă t́m đến một người bạn VN là anh Phan Đức Tính, một doanh-gia VN rất thành công ở Richmond để nhờ mời một số người Việt, trong đó có không ít quân-nhân thuộc nhiều binh-chủng của VNCH, đến góp ư với ông ta. Nội-dung của Nghị-quyết là sản-phẩm của tất cả những sự góp ư này, qua sự mời mọc của anh Tính và chị Trần Mỹ Lan, giám-đốc điều hành của Hiệp-hội Thương mại Á-châu Virginia, có tên trong tiếng Anh là Virginia Asian Chamber of Commerce. Đó là vào mùa Xuân năm ngoái (2012).

Nghị-hội chỉ tham-gia vào vấn-đề này khi anh Tính mời tôi giúp ư kiến như xem lại xem có điều ǵ sai sót, vả anh Tính cũng hiểu là nếu chỉ có một tổ-chức của anh ấy làm việc với ông Dick Black th́ chưa đủ tầm vóc. Có thêm Nghị-hội là một tổ-chức hoạt-động đều đặn trên toàn-quốc từ tháng 8 năm 1986, nghĩa là trên 26 năm trời, tham-gia vào công việc soạn thảo này th́ câu chuyện xem ra có bề thế hơn. Đó là lư-do mà Nghị-quyết cuối cùng có nhắc đến tên hai tổ-chức của anh Tính/chị Mỹ Lan và Nghị-hội.

Bây giờ sang vấn-đề người ta (một số nhỏ thôi) phiền hà:

1/ Tại sao không phải là Cộng-đồng mà lại là Nghị-hội làm việc với ông Black? Thưa,

ai được mời th́ nhận (hay không nhận) chứ có lư-do ǵ Nghị-hội lại t́m cách đẩy cây cho người khác, cho tổ-chức khác?

2/ Tại sao không tham-khảo rộng răi với cộng-đồng, với các tổ-chức ngoài Nghị-hội ngay từ lúc đầu? Thưa, khi ông Black đề nghị chuyện này th́ có ǵ chắc chắn là nó sẽ thành h́nh đâu? Chưa biết chuyện sẽ đi đến đâu mà đă "gáy" loạn lên th́ là chuyện không chắc đă nên mà có thể c̣n làm hỏng chuyện (lắm thầy thối ma)! Đó là chưa kể có kẻ sẽ t́m cách phá-hoại (như ta đă thấy ngay sau khi tin về Nghị-quyết này được đưa ra).

3/ Cuối cùng, tại sao lại lấy ngày 30/4 (vẫn được gọi là "Ngày Quốc-hận") để làm thành "Ngày Nam Việt Nam" hay "Ngày VNCH." Thế là ḿnh muốn xóa bỏ cái tên "Ngày Quốc-hận" hay sao?

Tôi thiết nghĩ có hai cách trả lời:

"Nếu không lấy ngày đó làm một ngày quật cường th́ lấy ngày nào?" Có bài viết mới hôm nay của anh Lê Duy San (Chu Văn An, San Jose) đề nghị lấy ngày 26/10. Nhưng lấy ngày này sẽ có người phản-đối ngay: Đó là ngày của nền Đệ nhất Cộng-ḥa, của ông Diệm, và nhiều người sẽ không chấp nhận (nhất là phe Phật-giáo). Hay lấy ngày Cách mạng 1/11 lật đổ ông Diệm? Hiển-nhiên là cũng không được! Thế th́ lấy ngày nào? Xin các bạn thử nghĩ xem!

Mặt khác, VN chúng ta suốt ḍng lịch-sử có nhiều ngày đánh dấu thảm-kịch nhưng rồi chúng ta cũng chính dựa vào đó mà khẳng-định ư-chí quật-cường:

- Ngày Lễ Hai Bà (6 tháng 2 âm-lịch) là ngày đánh dấu Hai Bà gieo ḿnh xuống sông Hát

- Chiếu Cần Vương của Vua Hàm Nghi, đưa ra ngày 2 tháng 6 năm Hàm Nghi thứ nhất (Hàm Nghi nguyên-niên lục nguyệt sơ nhị nhật), cũng đưa vào lúc vua phải bỏ Huế đi lên Quảng-trị để chống Pháp

- Mặc dù Quốc gia VN (do Ngoại-trưởng Trần Văn Đỗ đại diện) không kư vào Hiệp-định Đ́nh chiến ở Genève ngày 20/7/1954, v́ đó là ngày chia đôi đất nước, sau đó ở miền Nam chúng ta vẫn lấy ngày đó là ngày Quốc-hận để khẳng-định ư-chí quật-cường chống lại miền Bắc CS, có sao đâu?

Tóm lại, có người chỉ muốn khóc, nói như người Tây-phương là chỉ muốn "liếm vết thương" ("go on nursing one's wounds"), mà không nghĩ đến quật-cường từ cái đau thương của ḿnh. Trái lại, ông Dick Black và Đại-nghị-viện Virginia quyết-định lấy ngày đó để xác-nhận Mỹ đă có lỗi trong việc bỏ miền Nam, bỏ đồng-minh VNCH (một sự công-nhận rất can đảm) để chúng ta đi lên, chữa lại cái lỗi lầm đó, đem tự do và dân-chủ trở lại cho người dân VN.

Ông Black đă viết cho một phụ nữ VN ở tận Côte d'Azur bên Pháp khi bà viết điện-thư ủng-hộ Nghị-quyết do ông đỡ đầu: "Tôi mong rằng nghị-quyết này sẽ vào được tận Việt-nam hiện đang bị [CS] chiếm đóng. Nhân-dân Việt-nam đáng được biết là Tiểu-bang Virginia công-nhận sự can trường của người miền Nam VN trong chiến-đấu và rằng những hy-sinh của họ sẽ không bị lăng quên.

"Là một phi-công, tôi đă chuyên chở hàng trăm binh-sĩ VNCH đi vào chiến-trường. Như một sĩ-quan bộ-binh thuộc Trung-đoàn 1 TQLC Mỹ, tôi đă tham-dự nhiều trận chiến dưới đất vai kề vai với các binh sĩ VNCH anh-dũng. Trước khi rời VN, tôi bị thương trong một trận ở sông Hội An, ở phía nam Đà Nẵng. Tôi hy-vọng là những người con, trai cũng như gái, của những anh-hùng đă chiến-đấu để bảo vệ tự do của Việt-nam Cộng-ḥa sẽ học được sự thật khi nghị-quyết này về đến tận Việt-nam đang bị [CS] chiếm đóng cũng như đi ra khắp thế-giới."

Đó là cái thiện-chí trong sáng vô cùng của một chiến-sĩ Mỹ mà trong quá-khứ đă nhiều năm gắn bó với cuộc chiến chính-nghĩa của VNCH, và ông muốn chiêu tuyết cho một quân-lực anh-hùng, hiên ngang nhằm phục-hồi danh-dự cho các chiến-sĩ bạn của ông, không những trong mắt của người Mỹ, trong sách giáo-khoa, mà c̣n cả trong mắt của toàn thế-giới. Ta có thể đ̣i hỏi được ǵ hơn ở một người bạn chân thành như thế nữa không?

Xin cám ơn các Anh Chị đă hỏi và cho phép tôi trả lời.

Thân mến,

 

 

NGUYỄN NGỌC BÍCH

Ngày 9 tháng 4, 2013

 

P.S.- Từ hôm có tin về Nghị-quyết SJ455 (do tôi đưa ra), đă có những sự ủng-hộ rộng răi như sau:

- Xă-luận trên Người Việt Minnesota ủng-hộ và kêu gọi các tiểu-bang khác cũng nên đi theo

- Đại-tá Phạm Huy Sảnh và các cựu-quân-nhân ở Seattle, Washington, xin bản tiếng Anh của Nghị-quyết để xem có thể vận-động cho một Nghị-quyết tương-tự ở TB Washington và vùng Tây-bắc

- G.S. Nguyễn Chính Kết, đại diện hải-ngoại của Khối 8406, từ Houston, TX, gọi lên chia mừng và hoan-hô một bước tiến mới trong cuộc tranh đấu cho chính-nghĩa của NVTD

- Chương-tŕnh Văn Hóa Nhân Bản Lạc Việt từ Nam Cali kêu và yêu-cầu lúc nào được phỏng vấn tôi về vấn-đề này (trong khi chờ đợi xin tiếp-tục cung-cấp tin tức cho họ)

- Một phụ nữ từ Côte d'Azur bên Pháp viết điện-thư cho TNS Dick Black cám ơn và ủng-hộ 100%

- Ông Nguyễn Ngọc Sẵng yêu-cầu được một bản Nghị-quyết trong Anh-văn để "vận động cho một nghị quyết tương tự" ở Arizona

- Một cựu-chủ-tịch Tổng-hội Sinh-viên Paris xin bản tiếng Anh v́ nhiều anh em ở Âu-châu muốn có để xem có thể lập lại Nghị-quyết đó ở Âu-châu không

- Ông Nguyễn Văn Tánh, một lănh-tụ Công-đoàn, cũng muốn có một bản tiếng Anh để phổ-biến ở Bỉ và Âu-châu, v.v. và v.v. 

 

30 THÁNG TƯ, 1975: THUA ĐỂ THẮNG

- William Hoang

Chiến lược mới của Cộng Sản hiện nay là “Ḥa mà Không Tan”.  Chính sách này giải thích tại sao VN có nhiều thay đổi và Cộng Sản Hà Nội cho phép đảng viên, cán bộ, và quần chúng ḥa nhập lối sống của Âu Mỹ nhưng luôn luôn triệt để đàn áp những hành động  chống đối Đảng.

 

Ngày 30 Tháng Tư, 1975 là ngày Cộng Sản Hà Nội (CSHN) hoàn tất âm mưu chiếm Nam Việt Nam (NVN) mà họ đă hoạch định ngay sau khi đất nước chia đôi vào năm 1954. 

Đó cũng là ngày đen tối nhất cho số phận Nam Việt Nam khi bị Hoa Kỳ âm thầm bỏ rơi sau hơn 20 năm cùng chiến đấu ngăn chặn sự bành trướng của chủ nghĩa Mác-xít ở Đông Nam Á. 

Đó cũng là một ngày hoen ố trong lịch sử HK như một vài báo chí Mỹ đă b́nh luận.

Nhưng đó không phải là ngày nhục nhă cho NVM bởi v́ Miền Nam đă chiến đấu rất dũng cảm trong suốt hai mươi đó.  Nh́n lại, người ta thấy rơ rằng sự kiện Miền Nam mất giản dị chỉ là v́ Mỹ và Khối Cộng đă đạt được một thỏa thuận mới về sự phân chia khu vực ảnh hưởng và Mỹ chấp nhận  trao Nam VN cho khồi Công, thế thôi.  Chính v́ thế mà nhiều người Việt miền Nam coi ngày 30 tháng Tư là Ngày Quốc Hận.

Dĩ nhiên việc nước mất hay đất nước chia đôi là một mối hận như đă từng nghe nói tới: “Hận Đồ Bàn”, hay “Hận Sông Giang”.  Nhưng ở đây hăy tự hỏi chúng ta hận ai và hận cái ǵ?  Chúng ta hận Mỹ?  Hận Cộng Sản?  Hay hận chính chúng Ta?  Tưởng cũng nên lưu ư ngay rằng những mối hận giữ trong ḷng là một thái độ tiêu cực và sẽ gây độc tố nguy hại cho sức khỏe và v́ thế người khôn ngoan thường t́m cách trút bỏ những mối hận, lo, buồn bực trong ḷng.

Trước hết là câu hỏi: chúng ta có hận đồng minh Hoa Kỳ v́ đă bỏ rơi chúng ta không?

B́nh thường th́ phải nói là có hận, bởi v́ đă là đồng minh bạn hay mà bỏ nhau th́ phải hận. Nhưng ở đây, Mỹ bỏ rơi NVN có phải là v́ thua sức Cộng Sản không?  Chắc chắn là không mà chỉ v́ quyền lợi (chia khu vực ảnh hưởng) và v́ bị kẹt trong thế “chẳng đặng đừng”; vả lại, chính Nam Việt Nam cũng phải gánh một phần trách nhiệm trong đó v́ nói chúng ta đă quá ỷ lại vào Mỹ và nửa phần dân Miền Nam bao che VC.

Trong cái “Thế chẳng đặng đừng”, Mỹ phải hy sinh Nam Việt Nam. Thế chẳng đặng đừng là ở chỗ: Trong khi hầu như chỉ có một ḿnh Hoa Kỳ đứng mũi chịu sào chống hiểm họa Cộng Sản trên các bờ đại lục th́, một mặt nhiều người dân Miền Nam lại chứa chấp Việt Cộng và không ít người trong giới trí thức Miền Nam tỏ ra thơ ơ với cuộc chiến; và mặt khác nhiều nước và nhiều nhân vật có vai vế, tiếng tăm trên thế giới lại đứng ngoài lề cuộc chiến ḥ hét, cực lực phản đối Hoa Kỳ.  Những sự kiện đó cộng hưởng với nhau mănh liệt tới độ mà các nhà kế hoạch Hoa Kỳ đành phải quyết định hy sinh Nam VN hầu mở một bài học mới về chủ nghĩa Cộng Sản cho thế giới kể nước Mỹ biết thế nào là Cộng Sản!  Sự kiện này hiện nay đă và đang diễn ra: Thế giới càng ngày càng thấy rơ chính sách tàn độc không thể tha thứ được của Trung Cộng, của “Người Trung Hoa Xấu Xí” (xin đọc cuốn The Dirty Chinese).

Tưởng cũng nên nhắc lại rằng trước 1975, Tướng Chột Mắt Do Thái Moshe Dayan (1915 – 1981) sang thăm NVN tuyên bố rằng: “Muốn thắng Cộng Sản, phải để cho CS thắng trước”.  Câu nói đó hàm ư là cần phải để cho toàn thế giới hiểu rơ bản chất phi nhân bản của chủ nghĩa CS trước đă. 

Quần chúng có hận Cộng Sản không?

Tất nhiên là phải hận, hận tới xương tủy, v́ từ Nam chí Bắc và cho tới hôm nay, tội ác của Đảng Cộng Sản gieo rắc khắp đất nước tiếp tục mỗi phút một chồng chất c̣n cao hơn núi, lớn hơn biển.  Nên biết rằng: gây tội ác và buộc các đảng viên phải nhúng tay vào tội ác với quần chúng đă trở thành một chủ trương của Đảng CS nhằm cách ly thành phần đảng viên và cán bộ ra khỏi quần chúng: quần chúng càng căm hờn th́ đảng viên và cán càng phải bám vào Đảng để được che chở. 

Chính sách này đă được Mao Trạch Đông áp dụng triệt để nhằm củng cố địa vị của ông ta (xem hồi kư của Lư Chí Tụy, bác sĩ riêng của họ Mao).  Như vậy, càng có sự oán hận Đảng th́ Đảng CS càng có lợi, và cũng chính v́ thế mà Cộng Sản VN vẫn thản nhiên tiếp tục đàn áp tôn giáo, trấn lột ruộng đất của dân, và dập tắt mọi đ̣i hỏi về nhân quyền, tạo nhiều mối hận của quần chúng đối với cán bộ, đảng viên càng nhiều càng tốt.

Chúng ta có hận với chính chúng ta?

Cũng có không ít người tỏ ra ân hận v́ đă thờ ơ đối với cuộc chiến hoặc tránh né quân dịch hay gián tiếp làm lợi cho CS như trường hợp của Giáo Sư Thạc Sĩ Luật Vũ Văn Mẫu.  Đây cũng là thành tích của những chiến dịch tuyên truyền của Đảng Cộng Sản: họ đă sử dụng những món tiền khổng lồ để tổ chức các bộ phận trí vận, dân vận, và thế giới vận.  Chính nguyên Đại Tướng Vơ Nguyên Giáp của Cộng Sản VN đă thú nhận sau khi chiếm trọn Miền Nam rằng chiến thắng của CSVN chủ yếu là nhờ mặt trận tuyên truyền.

Tóm lại, đă gần bốn thập niên qua rồi, có nên lưu giữ măi trong tâm trí những hận thù hay ân hận về Cuộc Chiến VN nữa không?

Riêng đối với người Mỹ, hội chứng về Cuộc Chiến VN kéo dài khoảng hai mươi năm thôi và nay th́ thực sự hội chứng đó đă qua rồi và có lẽ cũng đă đến lúc nên lưu ư rằng người Mỹ nay không c̣n ai muốn nhắc lại chuyện quá khứ từng làm tâm trí họ bị dằn vặt. Nhiều người Việt cũng đă biến những căm hờn hay hận thù tiêu cực thành những hành động tích cực hơn bằng cách dấn ḿnh vào những hoạt động đấu tranh nhân quyền, tự do và dân chủ cho đồng bào trong nước.

NVN rơi vào tay Cộng Sản là một đại bất hạnh cho toàn thể dân chúng Miền Nam.  Tuy nhiên, tục ngữ Pháp có câu “Trong cái rủi có cái may” (Le bien dans le mal), Saig̣n sụp đổ đă dẫn tới một cuộc đại di tản (exodus) của thế kỷ 20, đó là những đợt sóng khổng lồ của những người dũng cảm vượt biên và họ đă được nhiều nước trên thế giới cho tị nạn, nhất là Hoa Kỳ như là một đền bù cho một nước cờ vụng tính trong Cuộc Chiến VN mà chính cựu bộ trưởng quốc pḥng HK hồi đó, ông Mc Namara, đă thú nhận trong cuốn ḥi kư In Retrospect: Lessons of the Vietnam War: “chúng tôi đă lầm lẫn khủng khiếp.”

Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau khi NVN sụp đổ, bộ mặt thật phi nhân đạo của CS Hà Nội được phơi bày và những thảm cảnh mà người dân Miền Nam phải hứng chịu đă đánh thức lương tâm nhân loại. Nhiều nhân vật phản chiến trước đó đă bày tỏ ân hận sâu xa trên báo chí như báo Le Monde (Pháp), hay Times (Mỹ). Nhiều nhân vật trong cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam cũng tỏ ra thất vọng cay đắng như trường hợp B.S. Dương Quỳnh Hoa đă làm đơn ra khỏi Đảng CS một thời gian ngắn sau 1975.

Tương tự như những người kỳ cựu lánh nạn kỳ thị tôn giáo ở Anh đă vượt Đại Tây Dương t́m đến Mỹ Châu tị nạn (khoảng 1620) và được mệnh danh là The Pilgrims, người tị nạn Việt vượt biển được gọi là The Boat People. Trong số những Thuyền Nhân này, hàng trăm ngàn người xấu số đă bỏ thây trên biển cả, hàng trăm ngàn người khác may mắn sống sót đă mau chóng gượng đứng dậy tạo lập những cộng đồng Việt ở hải ngoại. Ngày nay, người Việt ở hải ngoại đă có thế đứng vững vàng đầy hứa hẹn cho giấc mơ xây dựng lại đất nước khi không c̣n bóng ma cộng sản ở quê hương.

Chính tinh thần bất khuất và ư chí quật cường là động cơ thúc đẩy dân tộc kiên tŕ đấu tranh để tự tồn và cuộc đại di tản sau biến cố 30 tháng Tư, 1975 không phải là lần đầu xẩy ra mà trên bước đường lập quốc, ṇi Việt đă từng có những cuộc đại di tản từ phương bắc xuống phương nam trước sự lấn áp của ṇi Hán hay cuộc đại di tản của họ Lư sang Cao Ly tức Hàn Quốc ngày nay khi triều đại của họ Trần thắng thế.

Như vậy, tháng Tư năm 1975 là tháng đen tối nhất trong lịch sử Việt: đất nước lại một lần nữa đặt dưới sự đô hộ của Tầu.  Nhưng tháng đó cũng mở ra lịch sử của Thuyền Nhân mà người Mỹ đặt cho cái tên là The Boat People.  Đó là những người bất chấp mọi hiểm nguy - tù đầy hay bỏ thây trên biển cả - để t́m Tự Do và những người này đă và đang tạo dựng trên khắp thế giới những cộng đồng Việt càng ngày càng vững mạnh với một niềm tin duy nhất được truyền lại từ thế hệ này qua những thế hệ con cháu rằng chế độ cộng sản tại VN sẽ hoàn toàn bị loại và toàn dân Việt Nam sẽ được hưởng tự do và dân chủ như những Thuyền Nhân và lớp con cháu của họ đă và đang được hưởng ở Hoa Kỳ.

Ư nghĩa tích cực nhất cùa Ngày 30 Tháng Tư Đen, 1975 là tưởng niệm tới những vị anh hùng tuẫn tiết trong biến cố Tháng Tư Đen, những Thuyền Nhân xấu xố bỏ ḿnh trên biển cả, và những người đă bỏ ḿnh trong rừng núi trên chặng đường vượt biên hay trong các trại tù cải tạo hơn là cứ ôm và tưởng nhớ tới măi mối hận, tới vết thương chiến tranh mà người Mỹ nay không c̣n ai muốn nhắc tới nữa.     

*

Đa tạ.

2013/4/16 Binh Hoang <binhhoang684@yahoo.com>

 

Tôi cũng đồng ư với ư kiến của ông Francis Dương v́ đă tới lúc người Mỹ không c̣n ai muốn nhắc tới chữ "hận" về một vết thương chiến tranh mà họ có một phần lỗi đă gây ra.

William Hoang 

Xin phép góp ư thêm:

Gémir et pleurer, tout est lâche

Seul le silence est grand

 

Subject: NGÀY QUỐC HẬN 

Ư nghĩa tích cực nhất cùa Ngày 30 Tháng Tư Đen, 1975 là tưởng niệm tới những vị anh hùng tuẫn tiết trong biến cố Tháng Tư Đen, những Thuyền Nhân xấu xố bỏ ḿnh trên biển cả, và những người đă bỏ ḿnh trong rừng núi trên chặng đường vượt biên hay trong các trại tù cải tạo hơn là cứ ôm và tưởng nhớ tới măi mối hận, tới vết thương chiến tranh mà người Mỹ nay không c̣n ai muốn nhắc tới nữa.

William Hoang     

 

 

 

Subject: [ChinhNghiaViet] Re: [DiendanDanToc] NGÀY QUỐC HẬN

 

Nghị Viện Tiểu Bang Virginia đă ban hành Nghị Quyết SJR-139  đặt tên là "Ngày Tưởng Niệm"(Remembrance Day) cho ngày 30 tháng 4.

South Vietnamese Recognition Day (Ngày Công Nhận Người Việt Miền Nam) không thể là Ngày Quốc Hận 30 tháng 4.

George J. Veith, một cựu sĩ quan quân đội Hoa Ky , đă chọn đề tựa "Black April"(Tháng Tư Đen) cho quyển sách 587 trang của tác giả nói về sự sụp đổ của Miền Nam Việt Nam trong hai năm sau cùng 1973-1975.

Đại Tướng Cao Văn Viên, đă viết "The Final Collapse" cho Trung Tâm Quân Sử Hoa Ky vào năm 1983, chuyễn dịch Việt Ngữ vào năm 2003 do nhà nghiên cứu lịch sử Nguyễn Ky Phong thực hiện và xuất bản với tựa đề "Những Ngày Cuối của Việt Nam Cộng Ḥa".

Người viết lưu giữ 3 quyển sách nói trên với thủ bút đề tặng của tác giả.

Chúng tôi tâm đắc với đề tựa cũng như nội dung quyển sách "Black April".

Xin gữi đến Jay lời cáo lỗi: tôi (PV) đă viết xong "review" bằng Anh ngữ  cho quyển sách Black April, theo yêu cầu của tác giả; nhưng muốn giới thiệu đến đọc giả Người Việt, quyển sách Black April trong bài giới thiệu Việt Ngữ.

Hy vọng những nhà lập pháp Hoa Ky sẽ soạn thảo Nghị Quyết "Black April" để tất cả nạn nhân Cộng sản tại Việt Nam và trên toàn thế giới cảm nhận và chia sẻ nỗi uât hận của Dân Tộc Việt Nam dưới chế độ Cộng sản.

Paul Vân    

 

2013/4/16 Francis Duong <Francis_duong@hotmail.com>

 

NGÀY QUỐC HẬN

 

Góp ư - Cần thảo luận đối thoại bổ ích - Tránh chửi bới thô tục

 

Mấy ngày qua Làng NET Hải Ngoại xôn xao bàn tán về Nghị Quyết SJ 445 của Tiểu Bang Virginia công nhận Ngày 30-4 trong năm nay 2013 và những năm kế tiếp về sau với danh xưng South Vietnamese Recognition Day hay Republic of Viet Nam Day ǵ đó... Bản dự thảo Nghị Quyết do Thượng Nghị Sĩ Dick Black Tiểu Bang VA soạn và được Đại Nghị Viện TB/VA bỏ phiếu thuận 139/140.

 

Theo thiển kiến kẻ hèn th́ phía Chính Quyền Mỹ  dùng "Ngày Việt Nam Cộng Ḥa" để tưởng nhớ Ngày 30-4-75  Miền Nam VN là OK rồi!  Người Việt tỵ nạn nói chung c̣n đ̣i hỏi ǵ nữa?  Danh từ kép Ngày Quốc Hận nghe "kêu" sướng tai thiệt nhưng nếu đem vào Nghị Quyết của Chính Quyền Mỹ th́ "vớ vẩn" !  Chắc ai biết tiếng Anh th́ dư sức hiểu và bạn nào giỏi tiếng Anh thử dịch danh từ kép "Ngày Quốc Hận" rồi chuyển cho Thống Đốc Tiểu Bang VA xem Ông Thống Đốc trả lời sao, sẽ biết ngay.

 

Nhưng, trường hợp có đoàn thể hiệp hội hay đảng phái nào thuộc CĐNVHN chưa bằng ḷng, th́ đề nghị quí vị lănh đạo các hội đoàn trực tiếp gặp Ông Thống Đốc Tiểu Bang VA hay TNS Dick Black xin đổi lại Ngày VNCH là "BLACK APRIL".  Black April hàm chứa nhiều nghĩa như tối tăm, ma quái, tử thần, chết chóc, tang thương, đau khổ, khốn đốn, bần cùng, đói rách, mất tất, kể cả nước Việt mến yêu... Ngoài ra "Black April" vô t́nh có tên Thượng Nghị Sĩ  Dick Black Tiểu Bang VA, người đă  soạn thảo Nghị Quyết SJ 445 , cho thấy có cái ǵ đó trùng hợp hay hay v́ Ông đă từng chiến đấu chống VC tại Việt Nam.  Hơn nữa, danh từ nầy chưa có trong lịch sử Đông Tây lại nó giản dị như "D Day" hay "Black Friday" (mời xem các bài đính kèm bên dưới có định nghĩa)

 

Về chuyện các cá nhân hay tập thể lên án GS/TS Nguyễn Ngọc Bích âm mưu xóa bỏ Ngày Quốc Hận 30-4 là vô cùng phi lư.  GS/TS NNB là 1 nhân sĩ trí thức, nhà báo kư giả truyền thông, với kiến thức sâu rộng, có ḷng với đất nước, hăng say chống cộng, thường tham gia hội luận trên các Đài Radio VNHN hoặc trên Truyền H́nh SBTN hay tham dự biểu t́nh, gặp các nhân vật tên tuổi của chính trường Hoa Kỳ để tranh đấu cho dân chủ nhân quyền tại VN bất kể ngày đêm, thay v́ nằm nhà đọc sách vui hưởng tuổi già...

 

Riêng về người Việt tỵ nạn CSVN hay đă là người Mỹ gốc Việt th́ cứ dùng thoải mái "Ngày Quốc Hận" "Ngày 30-4 Đen"... để kêu gọi đồng hương biểu t́nh, tưởng niệm Quân Dân Cán Chính đă bỏ ḿnh trong các trận chiến chống cộng hoặc trong lao tù, cũng như những người mất mạng trên biển cả hoặc rừng hoang trên đường t́m tự do trong đó có anh ruột và 2 cháu trai ruột cùng hàng tá bà con cô cậu chúng tôi.

 

Người Mỹ tôn trọng tự do, nhưng họ cũng có cái tự do riêng của họ và cần được bảo vệ.  Người Việt tỵ nạn CS nên góp ư, đề nghị lịch sự, hợp lư, tránh quá khích, độc tôn, độc tài.  Kính xin bà con ḿnh nhớ cho !

 

Francis Dương

 

--- On Sun, 4/14/13, Lính Biển 2TN <ntran98@gmail.com> wrote:

 

pril 13, 2013 at 8:12

 

Xin thưa thêm rằng :

 

Phải thành thật mà nhận định rằng toàn bội nội dung của Nghị quyết SJ455 liên hệ với nhiều điều "Xét v́", chúng ta không thấy chữ nào, câu nào nói về việc biến đổi hay xóa bỏ "Ngày Quốc Hận 30 - 04" thành “Ngày Việt Nam” hay “Ngày VNCH” hay “Ngày Miền Nam VN”chi chi cả!

Câu viết “Ngày Quốc Hận” bị biến đổi hoặc bị thay thế bằng “Ngày này hay Ngày khác” chỉ là do những ai bị ám ảnh, e ngại về âm mưu biến đổi hoặc xóa bỏ “Ngày Quốc Hận” theo Nghi quyết 36 của VC mà thôi!

Trong bài giải thích của GS. Nguyễn Ngọc Bích cũng xác nhận không hề có ư biến đổi hay xóa bỏ “Ngày Quốc Hận” với câu viết :"3/  Cuối cùng, tại sao lại lấy ngày 30/4 (vẫn được gọi là "Ngày Quốc-hận") để làm thành "Ngày Nam Việt Nam" hay "Ngày VNCH."  Thế là ḿnh muốn xóa bỏ cái tên "Ngày Quốc-hận" hay sao?"

Nếu bảo rằng GS.Nguyễn Ngọc Bích chủ trương biến đổi hay xóa bỏ ư nghĩa & tinh thần “Ngày Quốc Hận” như Tiêu đề của một email là "Xin giúp phổ biến : NNB muốn phế bỏ Ngày Quốc Hận của DTVN mà ngụy tạo vụ Dick Black " th́ rơ là “Oan ơi Ông Địa” cho GS. Bích vậy! Cá nhân tôi không có quan hệ ǵ đến GS.Bích, chỉ biết Ông qua vài phát biểu trong tài liệu "Đại họa mất nước" và " Nguốc gốc Quốc Kỳ VNCH" mà thôi!

Nói cho cùng Nghi quyết SJ455 do TNS Dick Black đề xướng cho "Ngày VNCH" hay "Ngày miền Nam VN" và cả mọi danh gọi nào khác như "Ngày Thuyền Nhân VN" cho ngày 30 - 04, chỉ là sự việc bên lề, đồng hành, trùng hợp với "Ngày QUỐC HẬN 30 - 04", mà CĐ người Việt tỵ nạn CS khắp nơi xưng gọi và tổ chức tưởng niệm hằng năm thế thôi!

Không bao giờ và không hề có việc thay thế, biến đổi "Ngày Quốc Hận 30 -04" thành bất kỳ danh gọi nào khác, lại càng không bao giờ có việc xóa bỏ "Ngày Quốc Hận 30 - 04", đúng như chủ trương theo Nghi quyết 36 của VC ...Chắc chắn là như thế!

Cần phân rơ “Bạn & Thù” …Chúng ta đừng bao giờ để "tự bi sụp bẩy" của "Bên thắng cuội"(CS "Thắng cuội" nên "Phản dân hại nước, "Thắng cuội" nên cam tâm cúi đầu làm tay sai cho giặc Tàu bành trướng xâm lược, "Thắng cuội" nên bán rẻ Tổ Quốc, dâng đất, dâng biển cho giặc ngoại xâm, "Thắng cuội" nên câm miệng im tiếng trước hành động bất nhân vô đạo của giặc Tàu giết hại & bức hiếp ngư dân Việt ngay trên vùng biển của Tổ Quốc, không dám chỉ chứng chíng là giặc Tàu mà chỉ mị dân bằng hai chữ "tàu lạ", "Thắng cuội" nên buôn bán phụ nữ làm vợ ngoại nhân, Thắng cuội" nên hà hiếp đánh dập tàn nhẫn, nhốt tù  ngay với đồng bào đồng chủng của ḿnh bày tỏ ḷng yêu nước chống ngoại xâm, cướp nhà cướp đất khiến đời sống người dân bất an ...v...v...Tất cả những điều này càng chứng tỏ "Mùa Xuân Đại Ăn Cướp" của CSBV chỉ là "Mùa Xuân Đại Thắng Cuội"), mà vô t́nh hành xử cùng với lời lẻ "thọc gậy bánh xe" thậm chí "đánh đấm triệt hạ nhau" đúng với chủ trương theo Nghị quyết 36 của VC, nhằm tạo ngộ nhận, đố kỵ, hạ uy tín, gây mất niềm tin ngay với cá nhân, đoàn thể quốc gia chống cộng chân chính, làm phân tán nổ lực đấu tranh giải trừ chế độ "Phản dân hại nước"

Cần nên vận dụng một chút suy luận để có nhận định chính xác rằng:" Các đối tượng bị "Bên thắng cuội" ra sức đánh phá, chỉ nhằm triệt hạ uy tín, gây mất niềm tin từ đồng bào, chính là thế lực đối kháng đáng kể khiến "Bên thắng cuội" cần ra sức triệt hạ bằng mọi cách ...Kể cả dàn dựng nhiều sự việc mạo nhận danh nghĩa, tiếm danh cá nhân hoặc tổ chức, đoàn thể Quốc gia chân chính để vu khống, tạo mất niềm tin từ đồng bào, đồng hương tỵ nạn(Như với một đối thủ đáng gờm th́ cần đặc biệt lưu ư đề pḥng hoặc t́m cách khử trừ, triệt hạ cho bằng được, c̣n với tay mơ, hạng xoàng th́ chẳng đáng quan tâm, coi như không đáng kể vậy!)

Xin hảy thận trọng và cần nên tháo gở mọi ư tưởng, lời viết có thể tạo ngộ nhận, tạo sự nghi kỵ tạo phân hóa thêm trong hàng ngủ tập thể người Việt tỵ nạn, chỉ làm lợi cho “Bên thắng cuội” mà thôi!

Tóm lại, không một ai trong tập thể người Việt tỵ nạn CS lại mê muội đến độ chủ trương biến đổi hay xóa bỏ "Ngày Quốc Hận 30 - 04", ngày mà Cộng quân xé bỏ HĐ. Paris, xua quân cưỡng chiếm miền Nam Tự do, gây bao cảnh tang tóc thê lương, chia ĺa, gia đ́nh ly tán, của cải bị tước đoạt bằng những sách lược mị dân ăn cướp của VC, khiến mọi người dân miền Nam bị trắng tay, bị bần cùng hóa, cuộc sống khó khăn cùng cực sau chiến tranh ...Phải bỏ nước ra đi "thập tử nhất sinh" vượt biển Đông, lánh nạn CS...Gây bao hận oán ngút ngàn! ...

     "QUỐC HẬN 30 - 04" măi măi vẫn là "NGÀY QUỐc HẬN" trong tim, trong óc, trong tâm khảm của mỗi cá nhân trong tập thể người Việt tỵ nạn CS tại Hải ngoại và cả người dân miền Nam trước 30 - 04 -1975 c̣n kẹt lại trong nước !

Thiết nghĩ không nên thắc mắc bàn luận thêm về Nghi quyết SJ455 v́ chính nó không ảnh hưởng ǵ đến "NGÀY QUỐC HẬN 30 - 04" của tập thể người Việt Quốc Gia không chấp nhận chế độ CS tam vô, "Phản dân hại nước". Hằng năm khắp nơi có CĐ người Việt tỵ nạn sinh sống vẫn tổ chức Tưởng niệm "NGÀY QUỐC HẬN 30 -04" ...Nói khác đi "NGÀY QUỐC HẬN" không bao giờ bị thay thế, bi biến đổi hay bi xóa bỏ cả!...Không bao giờ !

Trân trọng

LínhBiển

 

---------- Forwarded message ----------

From: Vanthang Le <levanthang10@gmail.com>

Date: 2013/4/15

Subject: [NguoiVietQuocGia] Re: Phiếm Luận ?

 

Chút Phiếm Đàm về Câu Dịch " Ngày Công Nhận Nam Việt Nam " từ "South Vietnamese Recognition Day"

 

(4) Căn cứ vào dữ kiện vừa có ngày nay, tôi góp chút thiện ư như kẻ mù múa gậy trước các vị tự xưng là dịch giả nhà nghề, hay vị nhà nghề thứ thiệt về môn học Linguistic,....

Hôm qua tôi có chút thắc mắc nên gơ máy để kích động các vị học giả thứ thiệt nhập cuộc để khai trí cho chúng ta, nhưng chẳng có ai thèm chỉ dạy trên DĐ ảo.

" Ngày Công Nhận Nam Việt Nam " do ông Nguyễn Ngọc Bích dịch, có nhiều điểm thú vị về chiều sâu trên nhiều phương diện. Tuy nhiên tôi có cảm tưởng chủ quan, h́nh như chưa phe nào hiểu rơ, có thể cả ông Bích. Hy vọng rằng tôi lầm nếu có vị nào khai triển 5 chữ nầy, để khai minh cho độc giả trong đó có tôi. Mỗi dân tộc có lối viết theo cách của họ, kẻ tay mơ chữ nghĩa chưa bằng lá mít thường tra tự điển để dịch quá sát nghĩa theo chữ viết của ḿnh th́ vấp phải lỗi lầm, dịch là phản  nghĩa. Người nhà nghề thường dịch thoát nghĩa để phù hợp với ngôn ngữ của dân tộc ḿnh cũng như nhiều khía cạnh khác. Tôi sẽ không khai triển " khía cạnh nào " v́ xin để dành trách nhiệm của người dịch và người thích phản biện hay thích làm thầy thiên hạ.

Nhiều khi ḿnh dịch đúng là nhờ cơ may như 'chó ngáp phải ruồi'. Hăy chờ xem!

Thiển nghĩ, chúng ta nên chấm dứt ngay việc tranh căi vấn đề không quan trọng nầy v́ có nhiều  vấn đề cấp bách liên hệ đến sự sống c̣n của đất nước trước nạn Đại Hán, nên xin góp ư gấp một lần nữa. Thiển nghĩ b́nh dân, chẳng có ai thắng ai bại cả.

Đây là chút gợi ư để các vị cao minh chỉ giáo.

Diễn dịch tài liệu, văn chương, chiến lược, ..., thường sử dụng sự cân bằng giữa 'literal' và figurative'. Các vị thầy dạy tôi lúc c̣n nhỏ, muốn hiểu ư nghĩ thâm sâu của văn thơ th́ phải hiểu theo cả hai nghĩa, đen và bóng. Dịch theo lối nghĩa đen khi căn cứ vào ư nghĩa từng chữ theo tự điễn thường bị phản nghĩa hay phản ảnh tŕnh độ lá mít. Học văn chương Shakespeare,  mà không chịu hiểu theo nghĩa bóng th́ thật là lâm vào hoả mù. Quư độc giả là bậc thầy của tôi về hiểu rơ cách dùng và diễn dịch nghĩa bóng. Thử hỏi các thi sĩ th́ biết ngay.

Thí dụ, mùa bầu cử vừa qua có người sử dụng con vật 'chameleon' - con tắc kè ?- để lật tẩy một vài chính trị gia. Dĩ nhiên người đó không ví các vị đó là con vật, nhưng nghĩa bóng là đường lối của các vị đó là ba phải, không tin được, đi chàng hảng, xoay chiều 180 độ, ...

Các nhà chính trị HK thường gọi  VN - chia đôi theo Hiệp định Geneva- gồm hai miền, the South và the North. Nghĩa bóng là từ vĩ tuyến 17 về hướng Nam là the South, cũng như Bắc vĩ tuyến 17 trở ra thuộc về the North. Nghĩa bóng theo chính trị, miền Bắc do CSVN cai trị - cai trị v́ không có bầu cử phổ thông người lănh đạo- và miền Nam cho chính thể dân chủ VNCH cầm quyền. 

Theo thiển ư, th́ South Vietnamese gồm dân gốc ba miền, sống ở miền Nam dưới chính thể VNCH, liên hệ với chính phủ VNCH hay có khuynh hướng chống chủ nghĩa CS đúng cách mà thôi, loại ra bọn làm tay sai cho CS ở miền Nam,  ..

Thiển nghĩ, bản QN Thượng-Hạ Viện Virginia rất cẩn thận về chính trị. Họ thừa hiểu, dân miền Nam có nhiều khuynh hướng, bênh, chống, trung lập, cộng sản,..nên họ không dại để ca ngợi tổng quát toàn dân miền Nam trong bản NQ nầy. 

Vậy th́, phải chăng "South Vietnamese Recognition Day" là bản NQ Tuyên Ngôn Công Nhận chính thể VNCH, Quân Cán, Quần Chúng người VN theo chính thể dân chủ VNCH,  và người Mỹ gốc Việt hiện nay ?

Câu hỏi: Dịch thoát nghĩa theo nghĩa bóng: " Ngày Công Nhận Nam Việt Nam " là đúng, sai, hay quá tham vọng cho phe ta?

Đúng tổng quát theo hiện tượng lịch sử từ trước năm 1975 cho đến ngày nay cũng như căn cứ vào các điều khoản biện minh bản tuyên ngôn, tôi nghĩ. Tôi chưa có bản thống kê toán học chính xác, nên chỉ dè dặt sử dụng "tổng quát" mà thôi. Xin quư vị khai triển thêm.

Chúng ta có quyền diễn dịch theo quan điểm của chúng ta về phương diện phong hoá, lịch sử, chính trị, ... của chúng ta. Tại sao phải bị g̣ bó trong nghĩa đen?

Kính xin quư vị khai triển thêm.

Nhân chuyện dịch thuật, xin quư vị khởi xướng chê bai, chỉ giáo cho cách dịch tiếng Anh "NGÀY QUỐC HẬN 30-4".

Xin định nghĩa chữ 'hận'. Xin cẩn thận với 'hận thù'. Chiến lược đấu tranh chính trị không bao giờ sử dụng khẩu hiệu phản tác dụng. Có phải Hận Thù là phản tác dụng về phương diện phong hoá, niềm tin, đạo đức, ...của người VN hay không? Hăy cùng nhau làm bản thống kề  quần chúng HN và trong nước để xem sao?

Nếu không dịch được th́ xin đừng ra tay làm kiến nghị nầy hay kiến nghị kia, v́ làm sao có khả năng đối đáp với mấy tay chính trị chuyên nghiệp, học hành tạm khá như luật sư, bác sĩ, tiến sĩ, ...

(5) Kiến nghị là quyền chính đáng của chúng ta, tuy nhiên cần phải đắn đo khi làm chính trị. Cẩn thận gặp phải phản hồi bất lợi về phương diện chiến lược và tư cách của phe ta, từ phe đồng minh lẫn phe địch- CSVN- cũng như quần chúng. Xin quan sát,  tiếp theo NQ SJR 455 là điều trần về chính sách nhân quyền của CSVN. Phải chăng đây là một tiếp nối của chính sách đối ngoại của HK đối với CSVN hay không? Có lợi hay hại cho phe ta? Phản đối NQ nầy có hại cho phe ta về phương diện cần có leverage với CSVN hay không?

CSVN và quần chúng có thể cười bể bụng khi có người tung hô khẩu hiệu " Những kẻ ủng hộ NQ SJR 455 là phản quốc, làm tay sai cho CSVN,...". Không hiểu mấy tay đặc công CSVN nằm vùng có rung đùi cười đắc thắng hay không đây? Không hiểu chúng ta đang lọt bẩy NQ 36 CSVN hay không? Vậy th́ ai là kẻ phản quốc đây.

 

Hiện nay chúng ta chưa có một leverage đáng kể đối với CSVN, tuy nhiên các NQ của Thượng-Hạ Viện đă và đang cung cấp một chút leverage cho phe ta rồi, thêm chuyện nhân quyền th́ càng thêm mức đô leverage. Vậy th́ phản đối các NQ nầy phản ảnh chúng ta, từ chối các leverage hay không?   

Về tư cách, các NQ ở Virginia là món quà QH leverage gởi cho phe ta. Kẻ nhận quà có nên chê lớn hay chê nhỏ như chú bé hay không? Khen hay chê thái quá có thể quần chúng và kẻ địch cười chê, chúng ta đi cầu cạnh HK khi đấu tranh dân chính trị mà thôi hay không chịu tự ḿnh đảm nhiệm trọng trách đấu tranh cho đất nước ḿnh?

Về lư luận: Bằng chứng nào, NQ SJR 455 là âm mưu huỷ bỏ  ngày Quốc hận 30-4 của phe ta, hay chính NQ nầy minh xác và tăng cường cho lư do chúng ta gọi, ngày 30-4 là ngày Quốc Hận của VNCH?

Kính mong quư CH chống đối NQ nầy, nhất là các vị ghi danh việc kiến nghị phản đối NQ, viết bài để thuyết phục phe đồng thuận với NQ NRS 455. 

Quân Cán miền Nam không vong bản, không cầu cạnh ngoại bang, nhưng chỉ phối hợp với thế giới tự do trong tinh thần b́nh đẳng để cùng nhau tranh đấu cho chủ nghĩa dân chủ .

Thiển ư, chúng ta có thể phối hợp với TV và QHHK, các cựu chiến binh HK c̣n yêu thương nền VNCH, để đề nghị một NQ mới, tuyên ngôn ngày 30-4 là ngày Quốc Hận. C̣n vấn đề làm được hay không th́ làm sao biết được. Thời gian sẽ có câu trả lời. Làm được th́ chúng ta cùng chung vui, bằng không th́ chẳng có chút buồn nào cả. . Mong các CH quan tâm chủ đích nầy, nhập cuộc ngay.  

(6) Có nhiều khi ḿnh quá chủ quan, cảm nghĩ của ḿnh là đúng, nhưng sự thật là nhiều khi sai, nhiều khi đúng một phần, nhiều khi quá thô thiển,...

Thí dụ, hiện tượng tranh căi bài toán đố con nít ngày Tết DL 2013 cách đây 4 tháng. Bài giải trên Google thật là con nít, không tổng quát hoá vấn đề, nhưng lại chỉ trích những lời ẩn dụ của một người co chút kiến thức về toán học. Cuối cùng th́ chẳng đặng đừng có kẻ phải phổ biến bài giải có chiều sâu hơn và tổng quát hơn. 

Hiện tượng nầy cũng xẩy ra tại các ĐHHK. Học tṛ dốt th́ chê thầy dốt v́ họ không đủ khả năng để hiểu ư thầy. Chuyện quá b́nh thường của con người.

Có nhiều khi ḿnh có thiện tâm tranh đấu cho mục tiêu chính nghĩa, rồi bị kẻ tranh chấp quyền lực chính trị, hay v́ muốn nổi danh bá đạo, hay v́ nhiều khía cạnh khác, mạ lỵ, bới móc. Sự thật ra tay làm th́ khó, nhưng ngồi gơ máy phê b́nh th́ quá dễ. Vậy th́ kẻ làm đừng bao giờ nao núng, muốn giải thích th́ phải như đinh đóng vào cột, hay cứ im lặng mà đi. Ba phải , khen bậy bạ đối tượng để ve vuốt cho yên chuyện, không phải là thái độ của một Đại Nhân.  Tuy nhiên cũng có những cao thủ thường khen mỉa mai kẻ 'nguỵ' và khinh bỉ đối tượng bằng cách cho leo cây cao để té ngă chết chơi; thâm hiểm quá. Thật khó hiểu ḷng người!

Tôi chỉ góp ư, rồi im lặng đọc các email trên DĐ, không lên tiếng tranh căi làm ǵ với các CH đồng chiến tuyến. Ai hiểu được th́ tốt, ai chống đối hay vất vào xỏ rác cũng tốt. Đó là chủ trương của người lính già đối với đồng hương.

C̣n nhiều vấn đề phải viết nhưng tôi chỉ có 1 giờ gơ máy, nên xin tạm dứt. Xin quư vị tiếp sức.

 Xin quư độc giả bỏ qua lỗi kỹ thuật.

Trân trọng,

Trần Văn Thưởng ( 15/4/2013)

 

*

 

South Vietnam, officially the Republic of Vietnam, was a state which governed southern Vietnam until 1975. It received international recognition in 1949 as the "State of Vietnam" (1949–55), and later as the "Republic of Vietnam" (1955–75). Its capital was Saigon. The term "South Vietnam" became common usage in 1954, when the Geneva Conference partitioned Vietnam into communist and non-communist parts.

 

 


 


 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: