giaithoa

 

 

 

Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioLearning

 

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

NT Kiên, Kim Âu, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan, NT Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

CỐ GỠ CÀNG THUA

 

 

 

 

 

 

Ông “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” càng viết càng lộ rơ cái chất đê tiện, tiểu nhân và tâm thần đă hoảng loạn nên cứ quay đi quay lại, quên ngược quên xuôi, lẩm ca, lẩm cẩm. Bài trước tôi đă nói: Tôi chưa bao giờ viết một gịng nào về khả năng Hán văn của ḿnh và cũng chẳng bao giờ viết chữ Hán tượng h́nh nên cái tṛ ông tự tưởng tượng, nằm mơ rồi gắp lửa bỏ vào tay người quả là đê tiện.

Ông “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch”  t́m đâu ra tôi nói rằng tôi giỏi chữ Hán và chỗ nào tôi cấm ông “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” đọc Kinh Phật  chứ. Nguyên văn tôi viết như thế này mà ông “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” không hiểu th́ nói cái ǵ Hán văn với cổ học: “Nhưng ông quả là loại người trơ tráo và vô liêm sỉ ngoại hạng. Người như ông “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” chỉ là một loại sinh vật mang h́nh người nhưng tâm thú làm ǵ có tư cách để nói đến kinh kệ của nhà Phật hay những tư tưởng của Tam giáo.”

Tôi thấy tức cười khi ông “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch”  ngoa ngôn nói tôi thông hiểu kinh Phật. Hiểu  được một “chân ngôn” của bậc đại từ đó là quá may rồi. Trên đời này làm ǵ có kinh Phật viết ra cho mọi người đều hiểu. Thông hiểu kinh Phật có chăng chỉ là Phật mà thôi. Đồ ngu bày đặt nói chuyện triết lư nhà Phật.

 

“Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” lần này dập mật, bay mất hai chữ “học gỉa” theo ư hắn. Hắn cay cú, điên rồ quá đến nỗi Lư Trung Tín thấy bẽ mặt rồi chứ “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” đang nói học thuật đấy.

“Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” nói khá đúng là tôi rất chuyên tâm đọc nhiều loại tự điển, mỗi ngày từ 1 đến hai trang nhưng không đúng ở chỗ viết chữ Hán, tuy nhiên “Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch”  viết ra như vậy càng cho thấy hắn chỉ là con số không. V́ đọc tự điển là nhằm tăng vốn từ ngữ Anh, Pháp, Hán và thậm chí Việt Nam để khi cần có thể đọc được nguyên bản. Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” đă bấn loạn tâm thần, bản chất đă lộ rồi học giả chi đâu, ngữ anh ta chỉ là tên bán đồ cũ, chợ trời Sài G̣n đó thôi.

 

Tôi nói rất rơ Tứ Thư, Ngũ Kinh đối với người Hoa chỉ là sách đọc b́nh thường là đúng 100%. Vị nào không tin cứ đưa mấy câu trong đó ra hỏi mấy anh Tầu bán “bánh tiêu dầu cháo quẩy”, “bánh ḅ, bánh da lợn, bánh bao” quư vị sẽ thấy mắt họ sáng rỡ lên và nói thao thao bất tuyệt hay hơn Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch”nhiều. Qua việc này cho thấy Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” là một tên mang đầu óc nô lệ vọng ngoại thâm căn cố đế, đọc được vài cuốn sách b́nh thường của nước người th́ cứ cho đó là thánh ngôn, kinh điển. Tinh hoa đất nước và dân tộc th́ không biết tới.

 

Tiện đây tôi kể một câu chuyện thật: Con gái út của tôi cách đây 4 năm đi qua Chili học 6 tháng. Cháu ở trọ nhà một cô gíao bản địa về hưu. Khi hết học kỳ, cháu về nhà kể lại cho bố mẹ, anh chị như sau: Có một hôm cháu ngồi nói chuyện với cô giáo về hưu, cô hỏi cháu: Cháu sang đây học cái ǵ? Con gái tôi trả lời cháu học thêm về Spanish. Cô giáo hỏi cháu gốc người ở nước nào. Cháu người gốc Việt? Vậy cháu có nói tiếng và hiểu hết tiếng Việt chưa?. Dạ chưa, cháu chỉ nói được ít thôi.

Cô giáo bản địa kết luận: Tiếng mẹ đẻ c̣n chưa hiểu hết học thêm Spanish làm ǵ?.Cả nhà cười ồ. Từ đó đến nay mặc dù bận túi bụi v́ học lên cao nhưng có thời gian là cháu đọc thêm sách Việt.

 

Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” chữ Việt c̣n chưa thông mà cứ mơ "đặc biệt Hán văn".

 

Tôi thấy mấy thằng đê tiện bị tôi đánh dập mật trên diễn đàn này hay chạy qua những chuyện xuyên tạc về  BK chúng nó biết ǵ về BK chứ? Bịa đặt, ngụy tạo, vu chụp bằng ngôn từ th́ ai chẳng tạo ra được nhỉ ?.

Nếu có một người biệt kích nào dám công khai đối chất với Hà văn Sơn về chuyện trong tù th́ tôi bái phục. Sự thật rành rành ai cũng thấy là nếu không có Hà văn Sơn th́ chẳng có ai biết tới biệt kích là cái số má ǵ, chẳng có danh phận ǵ cả, chẳng có ai vào Quốc Hội Hoa Kỳ điều trần, chẳng có đạo luật Vietnamese Commandos, chẳng có đồng xu cắc bạc nào bồi hoàn cho biệt kích. Cái ǵ cũng chỉ có một ḿnh Hà văn Sơn lo liệu.

 

Hà văn Sơn là đệ nhất anh hùng biệt kích đấy cần ǵ phải nổ. Nếu không thế làm sao được bầu làm đại diện đi vào điều trần. Nếu không phải đệ nhất anh hùng biệt kích làm sao được  Quốc Hội Hoa Kỳ vinh danh.

Chẳng lẽ bao nhiêu biệt kích kia kém cỏi, khù khờ để Hà văn Sơn qua mặt được ư? Chẳng lẽ biệt kích tệ vậy.

 

Bọn lưu manh bàn loạn đủ cách, bôi bác đủ kiểu nhưng có một điều bọn chúng không làm được là không thể t́m ra một cái tên, một nhân vật  nào để thay Hà văn Sơn trong sự kiện không tiền khoáng hậu đó. Sự kiện đó đă làm nổ tung lương tâm nhân loại nên Hoa Kỳ mới chịu thua thôi.

 

Ta nói thẳng ra như vậy để Chu Tất Tiến kiếm người đối chất với ta cho dễ. Xưa rồi Diễm ơi!  Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” chuyện chính không bàn toàn chạy quanh tha rác lạc đề lên diễn đàn làm chi vậy?

 

Thôi xem ra dạy dỗ Phù Minh Di và đồng bọn như thế là đủ rồi. Chuyện chẳng có ǵ nhưng Phù Minh Di quẻ 36 Kinh Dịch” đă tổn thương tâm thần nặng quá, ông Lư Trung Tín xúi trẻ ăn cứt gà, đứng ngoài áp trận đến nay gà bị đá bay mào, thua tận mạng nên ngưng là đúng rồi v́ càng cựa quậy càng bị dập thêm.

 

Hăy thử nh́n lại tiến tŕnh tranh căi để biết ai là kẻ hung hăng con bọ xít

1-      Thúy Đặng mắng Trần Phong Vũ

2-      Lư Trung Tín xúi trẻ Minh Di ăn cứt gà

3-      Lư Trung Tín đưa bài tâng bốc con gà Minh Di là “đặc biệt Hán văn” để dễ sai bảo

4-      Minh Di ra sức tấn công để hạ nhục Thúy Đặng

5-      Minh Di ra sức khoe khoang khoác lác  Hán văn của bản thân

6-      Kim Âu chỉ rơ thực chất, khả năng Minh Di

7-      Minh Di vu khống, thóa mạ là Kim Âu gian trá

8-      Kim Âu chỉ rơ chính Minh Di mới là loại người lưu manh, gian trá, xảo quyệt

9-  Minh Di chịu thua xin lỗi nhưng lại bịa đặt chuyện tranh căi là v́ Thúy Đặng, Kim Âu thấy người khác gọi hắn là học giả nên ghen tỵ.

 

Đúng là đồ điên! Nếu giới có kiến thức đánh giá anh là “học giả” chuyện đó c̣n xem lại. Chứ mấy thằng ngu, văn th́ dốt tận mạng, vơ th́ thuộc loại "quan đánh dậm". Chúng có gọi ai là học giả th́ đó chẳng qua là mẹo vặt để dễ xúi trẻ ăn cứt gà, gieo họa cho thằng ngốc đó thôi.

 

Chuyện đă rơ ràng, cố gỡ càng thua

 

Kim Âu

Apr 18/2014

9:54 AM

 

 

 

Tôi chẳng dám khinh quư ngài.

 

Sáng nay đọc bài của ông Hà Văn Sơn đ̣i tôi xin lỗi ông ta về chuyện v́ tôi nhận định sai lầm về việc ông Đặng Đ́nh Thúy sửa chữ phùkết tội không đúng về ông Hà Văn Sơn! Đ̣i hỏi này chính đáng!

Đây là sơ sót của tôi, ông Hà Văn Sơn nếu không nhắc th́ khi tôi nhớ tôi dĩ nhiên cũng phải xin lỗi ông. Tôi chưa kịp nhớ ông đă nhắc đ̣i!

Tôi đă kết tội ông công khai th́ bây giờ tôi cũng công khai xin lỗi ông Hà Văn Sơn về chuyện này!

Tôi nói qua chuyện chữ mạc, chữ phù để cho những người không để ư thấy cái con người của 2 ông Đặng Đ́nh Thúy và Hà Văn Sơn.

Lúc đầu tôi chỉ ra cái chữ mạc sai, ông Đặng Đ́nh Thúy nhất định không nhận sai!

Đến khi thấy tôi bỏ sót, không thấy cái chữ phù vốn cũng sai của ông ta th́ ông ta mới nhận ḿnh sai chữ mạc – v́ tới lúc này ông ta t́m được lư do trả đũa! Tự chỉ ra thêm 1 cái sai nữa của bản thân ông ta cũng đau lắm chứ, nhưng rồi giống như dầu có bị người ta đánh ông ta cũng phải đánh lại, dầu chỉ cào trầy da của người mới chịu!

Việc này nói lên cái bản chất ăn thua đủ của ông ta! Tới lúc ông ta không cần thiên hạ nghĩ ông ta sai tới 2 lỗi căn bản như vậy! Miễn là đánh lại được người là đủ rồi!

C̣n về chuyện Nguyễn Hiến Lê ông nói mọi người nói ông này là học giả mà tôi nói là không phải! Chuyện này giản dị thôi! Bài tôi phê b́nh Nguyễn Hiến Lê c̣n đó, có chạy đi đàng nào đâu, nếu có người nào nói rằng tôi phê b́nh sai th́ cứ việc lên tiếng chỉ ra tôi phê b́nh sai! Chuyện giản dị có thế!

Có viết th́ có phê b́nh! Hà Văn Sơn nói ḿnh giỏi chữ Hán th́ ông cứ viết bài trưng ra cái sai của tôi trong Bài tôi phê b́nh Nguyễn Hiến Lê! Việc cũng giản dị, ngồi không mà nói ai nói không được! Tôi nói ông Nguyễn Hiến Lê sai, tôi đă chứng minh, bây giờ nếu ông Hà Văn Sơn, hay là bất cứ ai, nói tôi phê b́nh sai th́ cứ lên tiếng, có ǵ phải đôi co luận giải về chuyện này! 

Ông Hà Văn Sơn nói Tứ Thư, Ngũ KinhKinh thường của người Trung Hoa là ông chẳng biết ǵ cả mà lớn lối, nổ! Cỡ ông chỉ đọc tới những sách dịch thôi mà lớn lối!

Trong bài trước tôi nói tôi không muốn nói chuyện chữ nghĩa với ông v́ ông chỉ đọc tới cuốn Từ điển Hán Việt của Đào Duy Anh, và có hơn nữa cũng chỉ là thêm vài ba cuốn Từ điển, Tự điển Hán Việt khác mà khoác lác không biết ngượng!

Cứ coi đây thiên hạ biết tŕnh độ ông tới đâu rồi, không chờ tới tôi nói ra ai cũng thấy!

Ai nâng ḿnh lên sẽ bị hạ xuống, ai hạ ḿnh xuống sẽ được nâng lên!

2 ông Đặng Đ́nh Thúy, Hà Văn Sơn nâng ḿnh lên là muốn được cái 2 ông không có, mà với tŕnh độ hiện giờ của 2 ông cũng không thể có được, đó là mong được người ta gọi ḿnh là học giả!

Thế nhưng, nh́n quanh chẳng thấy ai nói năng chi về điều này cả, cho nên lúc nào các ông cũng cố nổ cho thật to cho mọi người chú ư! 2 ông có biết đâu rằng với 1 tŕnh độ như thế, càng nổ thiên hạ cũng chỉ coi 2 ông như hạng sáng 3 chiều 4 mà thôi!

 

Ông có tư cách ǵ mà cấm tôi nói Kinh Phật? Ông nghĩ cái ǵ ông cũng giỏi hết th́ ông cứ lấy Kinh Phật ra nói chuyện, nếu kèm luôn chữ Hán đong trên NET càng tốt!

Tôi lại nói Kinh Phật đây:

Lúc Phật sắp giảng Kinh Pháp Hoa th́ trong hàng tứ chúng có 5,000 người nghĩ ḿnh đă chứng Niết bàn, đă rốt ráo diệt, nên lễ Phật mà lui ra, v́ nghĩ không c̣n Pháp nào trên những ǵ họ đă biết, không c̣n ǵ cho họ tu học thêm nữa!

Phật gọi đây là hạng tăng thưng mn, chưa chứng mà cho đă chứng, chưa được mà cho đă được!

Ông Hà Văn Sơn cũng vậy, có được vài bộ Từ điển Hán Việt, dùng mấy cái Software viết chữ Hán, hiện nay người ta dùng hà rầm, ai cũng viết được, th́ cứ nghĩ rằng ḿnh đă biết hết rồi, chẳng c̣n ai giỏi hơn ḿnh! – chẳng khác nào chỉ tra có mấy cuốn Từ điển Anh Việt, Việt Anh, mà nghĩ rằng ḿnh biết hết Anh ngữ rồi, hơn cả những người dùng Từ điển Webster!

Như vậy th́ làm sao người ta gọi 2 ông là học giả được? V́ những sách dịch Thi Kinh, Luận Ngữ…. tiếng Việt 2 ông có người ta cũng được vậy, cũng đọc được vậy, nào chỉ mỗi 2 ông có, và những chữ Hán người ta cũng viết được như 2 ông vậy – vậy mà 2 ông cứ mong, ḥng làm học giả th́ đúng là “điên đảo mng tưởng”!

2 ông Đặng Đ́nh Thúy và Hà Văn Sơn muốn làm học giả th́ tôi chỉ cho một cách!

Bây giờ, sau mỗi bài viết của 2 ông, hoặc trước hoặc sau tên của 2 ông 2 ông ghi thêm 2 chữ “hc giả”! Chỉ có cách này thôi, người ta không phong th́ ḿnh tự phong thôi!

 

Ông nói ông là người chính khí từng ở tù ở “Cổng Trời”? Ôi, cái chính khí này của ông th́ tôi đă biết qua một số Bài viết của một số anh em biệt kích rồi, ông khỏi cần nổ, cứ lên Net người ta thấy ngay cái chính khí của ông, ông khỏi cần nổ! Anh em người ta vạch mặt ông với những chứng cứ rành rành đến thếông vẫn nhơn nhơn, vác cái mặt lên khoe khoang không biết xấu hổ!

Ôi, cái chính khí của Hà Văn Sơn nó là như thế! Sao mà nổ to thế!

 

Tôi nhắc tới tỳ kheoThường Bất Khinh”, tôi gọi 2 ông là “ngài”, th́ đây không phải là tôi xưng hô với con người khoác lác, hung hăng thô lỗ, mở miệng ra nổ, là hung hăn chửi người theo cái kiểu dân đầu đường xó chợ của 2 ông đâu!

Tôi gọi ngài đây là tôi xưng hô với cái Phật tính trong ông và ông Đặng Đ́nh Thúy.

Thế mà ông đến không hiểu, cứ nghĩ rằng tôi sợ ông, phải mềm mỏng với ông, đừng tưởng bở! Kinh Phật th́ không hiểu mà ham nổ!

Có khơi dậy cái Phật tính này, rồi theo đúng như lời Kinh dạytu hành, th́ sau đó  mới thành Phật được, nhưng trước đó phải là con người tốt đă!

Thế nhưng, càng nói tôi càng thấy 2 ông đă chôn mất cái Phật tính đó – chôn rất sâu mà không rơ đến bao nhiêu hằng hà sa na do tha kiếp mới bới t́m lại được!

Ở bài này, bởi không thấy cái Phật tính đó ở đâu hết cho nên xin miễn cho tôi xưng hô tiếng ngàinữa!

Bài trước tôi cố ư nói Kinh Phật để ông Hà Văn Sơn nổ nghe cho vui – v́ đâu đó tôi có nghe ông nói cái giống chi ông cũng thông cả!

Tôi ở tận bên Úc này đâu sợ văng miểng tới! Tôi chưa nghe có loại lựu đạn nào của Hoa Kỳ khi nổcó thể văng miểng tới bên đây cả!

Khéo tu th́ sẽ thành Phật!

Khéo học th́ thành học giả!

Động th́ nổ, hung hăng, ti tiện, khoác lác; tĩnh th́ tâm chỉ nổi lên những chuyện xấu xa đê tiện…. khéo, hay những cái như vậy rồi chỉ thành ma quỉ, hay cái ǵ đó, mà thôi!

 

Minh Di.

18. 4 / 2014.

14:11.

 

Cảm Ứng.
 
Hôm qua tôi đă chỉ ra hành động gian manh ngụy tạo cắm chữ Hán vào một đoạn văn rồi nói tôi viết sai chữ Hán. Không may cho anh ta là tṛ gian manh này bị bể.
Những người từng biết Đặng Đ́nh Thúy hẳn không lạ với những ngón nghề gian trá của anh ta!
Nghề [gian] của anh Đặng Đ́nh Thúy là copypaste, anh ta sử dụng ngón nghề này không những để lên NET đong kiến thức nhằm ḷe, nổ thiên hạ, mà c̣n dùng nó như phương tiện dơ dáy ḥng triệt hạ tôi để nâng ḿnh lên; ai nâng ḿnh lên sẽ bị hạ xuống và ai hạ ḿnh xuống sẽ được nâng lên! Cái giá trị, cái khả năng của một con người tự nó đă có mức sẵn, muốn tự cho ḿnh hơn cũng chẳng được!
Bữa nay tôi nói tới một cái điềm mà anh Đặng Đ́nh Thúy không thấy!
Tại sao anh Đặng Đ́nh Thúy không copy rồi paste chữ Hán nào khác rồi gian manh nói là tôi viết sai chữ phù?
Thứ nhất, Đặng Đ́nh Thúy cảm thấy rất mất mặt khi bị tôi chỉ ra cái sai rất căn bản về chữ mạc chưng cách thủy, một chữ mà một người học Hán văn đàng hoàng, đến không phải đi đong trên NET như anh Đặng Đ́nh Thúy, nhắm mắt viết cũng trúng! Đặng Đ́nh Thúy cứ đi hỏi ông thầy Lư An của anh coi tôi nói có đúng không?
Và tôi cũng thắc mắc 1 điều là không hiểu ông thầy anh có thắc mắc là tại sao hồi này anh lại hỏi ông ta lu bu đến thế? Không rơ rồi ông ta có biết rằng anh đến hỏi ông ta để nói chuyện với tôi hay chăng? Khi tôi nói anh biết ǵlạm bàn Cổ văn Trung Quốc th́ mặt anh đỏ gay như con gà chọi…. Tôi nói không đúng sao, anh cứ đi hỏi ông thầy anh là với Bộ Từ điển Hán Việt Đào Duy Anh có đủ chữ để tra, hiểu những ǵ Cổ văn viết hay không? Khi anh trích dẫn bộ Từ điển Hán Việt này th́ tôi biết anh dốt tới cái độ cứ tưởng là anh trích dẫn cuốn Từ điển này th́ người biết Hán văn thực sự nghĩ là anh đọc được Cổ văn Trung Quốc! Càng viết anh càng để ḷi cái đuôi dốt của anh ra, và cái đuôi này ngày càng dài thêm sau mỗi bài viết lối đầu đường xó chợ của anh!
Cuốn Từ điển Đào Duy Anh th́ trên không tới Trời dưới không tới Đất, không tới Trời là anh không thể nào dùng bộ này để tra những từ ngữ của Cổ văn, c̣n không tới Đất là anh không thể dùng nó để đọc được lối Ngữ thể văn; nó chỉ là bước đầu cho anh lượm một số chữ mà thôi!
Nhận thức ngu dốt như anh trên đây th́ chẳng khác nào nói rằng chỉ với 1 bộ Tự điển Pháp / Việt mà anh hiểu những áng thơ văn cổ của Rabelais, La Fontaine, Molière….
Mà, cũng tội nghiệp cho anh, chung qui cũng chỉ v́ cái dốt mà sanh ra đủ mọi chuyện! Dốt về chữ nghĩa, dốt trong nhận thức! Bởi thế những người hiểu biết chẳng ai nổi Sân v́ những lời bậy bạ của một kẻ ngu dốt, người ta chỉ tức cười thôi!
 
Khi anh chọn chữ phù để có hành vi gian manh, xấu xa, đê tiện, ngụy tạo nói rằng tôi viết sai th́ tôi thấy như sau:
1/ Anh lựa chữ phùnày v́ nó gần chữ mạc chưng cách thủy của anh, nói rơ hơn là anh giận lắm khi tôi chỉ ra cái chữ mạc chưng cách thủy sai của anh!
Anh không biết một điều là chữ này bất cứ người học Hán văn chân chính nào cũng không bao giờ sai cả, nhất là với mẫu câu hà mạc học phù…..”.
 
2/. V́ dốt nát nên anh mới lấy chữ này với cái đầu óc gian manh, cái tâm dơ dáy của anh để toan hạ tôi! Đă thông thạo Cổ văn th́ có người nào không biết những tiếng như “Kim phù”, “Thả phù”, “Nguyên phù”, “Cố phù”, “Cái phù”, “Ta phù”, “Đăi phù” cũng như “Cp phù”, “Huống phù”, “Nhưc phù”….
Tôi nói những chữ trên để anh về hỏi lại ông thầy anh, chứ cỡ anh th́ biết ǵ!
 
3/. Anh chọn chữ phù để hạ người v́ cái tâm dơ dáy, gian trá của anhcảm ứng khiến anh chọn chữ này, nó là một cái điềm không tốt cho anh!
Thứ nhất, anh sửa chữ nghĩa của hiền nhân cổ, đây đă là một cái tội; kế đến việc anh sửa chữ này nhằm mục đích vu khống người khác, tội anh lại nặng thêm bậc nữa!
Cái điềm không tốt cho anh là đây:
Tới một ngày gần đây ḿnh mẩy anh sẽ sưng phù lên, tự anh chọn chữ phù mà, có phải không, chẳng ai cố vấn cho anh cả, chỉ có cái đầu óc gian manh của anh nó chọn cho anh! Ḿnh mẩy anh sưng phù, ph́nh ra đi đứng khó khăn; bên trái của chữ “phù” là bộ thủ (cánh tay), dạng như cây nạng dùng để chống khi đi; chữ phù gian manh này của anh có nghĩa là giúp đỡ, tức anh phải nhờ người giúp đỡ mới đi được!
Và ở đây cần nói thêm điểm nữa là trong người anh vốn có mầm bệnh phù, v́ bất cứ kẻ nào hay nổ th́ cũng có mầm bệnh phù cả, kẻ hay nổ th́ toàn thân lúc nào cũng chực nổ bung ra!
Cái tội sửa chữ hiền thánh để hại người quả báo là như thế!
C̣n riêng chữ mạc chưng cách thủy của anh th́ do cái dốt nát ngay t́nhmà ra – không hiền thánh, quỉ thần nào bắt tội cả!
Tôi không trù ẻo anh đâu, anh cứ chờ coi!
 
Những ngày sắp tới đây chắc anh sẽ phải chạy ḷng ṿng nữa
Chỉ v́ ḷng ganh tỵ, sân hận, mà anh đi làm những chuyện gian manh như trên th́ lẽ báo ứng cũng tương xứng với việc ác đó!
Tới bài này của anh mà anh c̣n nói tôi viết sai chữ “phù” do anh gian manh ngụy tạo với chứng cứ tôi đưa ra rành rành th́ đúng tội nghiệt của anh quá nặng, rồi không thể chuyển được nữa, chỉ chờ quả báo tới với anh thôi!
 
Chưa hết, anh bị tôi bắt gặp anh viết sai chữ Minh trong tiếng Minh Di anh né tránh để rồi anh lại mắc thêm cái tội sửa chữ của hiền thánh nữa để chế diễu tôi!
2 chữ Minh Di là tên Quẻ trong Kinh Dịch, không thể sửa đổi mà anh lại sửa đổi theo cái dốt của anh, như vậy tội của anh càng nặng hơn nữa!
 
Viết tới đây chợt thấy bài của ông Kim Âu xía vô:
Việc ông  Minh Di giải thích cái tên của chính ông làm chúng tôi cũng phải ph́ cười, ông nói rằng Nhưng anh quên rằng 1 chữ có thể có 1, 2 nghĩa, có khi có rất nhiều nghĩa, ngôn ngữ nước nào cũng thế, tùy chỗ mà hiểu! Ở chỗ nào khác th́ chữ “Di” có nghĩa như anh hiểu ở trên, nhưng ở đây, chữ “Di” trong tiếng “Minh Di” có nghĩa là “tiêu diệt, trừ diệt”.”
Đoạn văn này làm này sinh nghi ngờ  về việc tại sao ông Minh Di không bao giờ viết chữ Hán (tượng h́nh) mà chỉ dùng chữ Việt diễn âm. V́ làm ǵ có chuyện tùy chỗ mà hiểu!”.  Tự điển Việt Hán của Nguyễn văn Khôn trang 207 có đến 26 chữ DI đều viết D và I .
Trang 594 có 11 chữ MINH ông Minh Di  đâu có thể buộc mọi người phải hiểu theo ư ông mới là đúng. Lẽ ra “đặc biệt Hán văn” như ông Minh Di  PHẢI VIẾT TÊN BẰNG CHỮ HÁN TƯỢNG H̀NH chứ không thể diễn âm rồi giải thích tùy tiện.
 
Chữ nghĩa đă có qui định sẵn, ghi rành rành trong Từ điển, trong Kinh điển, ai dám sửa hả ông Kim Âu? Làm sao tôi dám giải thích tùy tiện, vừa thôi chứ!
Minh Di là Quẻ thứ 36 trong Kinh Dịch, nghĩa của chữ Di được giải thích rơ trong Quẻ và trong Từ điển, làm sao có ai lại dám giải thích tùy tiện?
Kim Âu muốn biết th́ cứ t́m Bộ Kinh Dịch mà đọc th́ biết ngay chứ ǵ! Đừng có ở đó mà rút chốt lựu đạn!
 
Ông Minh Di mà đúng như lời giới thiệu “đặc biệt Hán Văn” th́ hẳn không bỏ sót cái sai của chữ “phù” cách chữ “mạc“ có một chữ. Lư do ǵ mà ông phát giác ra chữ “mạc” mà chữ “phù” th́ ông cũng mù tịt vậy ông Minh Di? Chắc trong tự điển Hán Hán không có chứ ǵ?
 
Ông Kim Âu cũng có cái gian trá của ông Đặng Đ́nh Thúy, đă đọc bài của tôi chưa?
Bạn chí cốt, đàn anh của ông, ông Đặng Đ́nh Thúy, đă copy / paste chữ phù sai vào một đoạn mà ông ta ngụy tạo để nói rằng tôi viết sai chữphù.
Chữ phùông Đặng Đ́nh Thúy copy đúng chứ đâu có sai, bài viết đầu tiên của ông ta tôi c̣n giữ đây! Nhiều Diễn đàn, bao nhiêu độc giả đều thấy mà ông Kim Âu lại tráo trở bênh vực cho cái gian trá đó của bạn ông th́ thực đúng như ông Tôn Thất Sơn nói cứ coi anh làm bạn với ai th́ biết anh là ai!
Trong đoạn văn của Khổng Tử ông Đặng Đ́nh Thúy chỉ sai một chữmạc, thế nhưng v́ quê mặt ông ta copy chữ phù có bộ thủ vào một đoạn văn do ông ta ngụy tạo để nói rằng tôi viết sai chữ phù. Kim Âu đọc lại bài của Đặng Đ́nh Thúy đi nhé!
 
Bây giờ, nói như ông Kim Âu là từ đầu ông Đặng Đ́nh Thúy, ngoài chữ mạc, vốn c̣n  viết sai chữ phù nữa, tôi chỉ thấy chữ mạc sai mà không thấy chữ phù sai, thiệt là lật lọng tráo trở như nhau!
Chuyện rành rành đến vậy mà ông Kim Âu cũng ráng muối mặt bênh cái gian trá của ông Đặng Đ́nh Thúy.
C̣n ông Kim Âu nổ rằng đàn em chief-cook của ông, thầy lang nào đó trị bệnh cho ông giỏi hơn tôi, thế th́, ông đàn anh Kim Âu có lần viết một câu Sĩ khả tử bất khả nhục, ôi chao, đàn anh Kim Âu quá giỏi đi!
Chuyện giữa tôi ông Đặng Đ́nh Thúy chẳng dính tới ông, ông nhảy vô, tính đánh xa luân chiến sao? Thiệt là đẹp mặt cả đám!
C̣n Kim Âu nói tôi bị anh Lư Trung Tín “git dây”, ông lại ăn nói hàm hồ!
Thực chất câu chuyện là chuyện Nguyễn Chí Thiện!
Chuyện ông ông Đặng Đ́nh Thúy công kích Nguyện Chí Thiện và anh Lư Trung Tín đứng về phía Nguyễn Chí Thiện là chuyện các ông với nhau, tôi không dính vô!
Thế th́ giật dây ở cái chỗ nào?
Bữa nay như vậy cũng tạm đủ.
 
Minh Di.
16. 4 / 2014.
19:00.
 

 

http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

NT Kiên, Kim Âu, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan, NT Sám