Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

MINH THỊ

Chính Nghĩa là nơi tập hợp tất cả những nhân sinh quan, chính trị quan,  thế giới quan từ nhiều nguồn khác biệt với mục đích cung cấp thông tin đáp ứng yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia  để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của đối phương hầu có phản ứng, đối sách kịp thời. Nội dung các bài viết được đăng tải không nhất thiết phản ánh quan điểm của chúng tôi.

  T́nh bạn đẹp của người xưa

 ***

 

Chuyện kể rằng vào đời nhà Tống ở Trung quốc có một đôi bạn thân, cả hai người đều học rộng, tài cao. Về phẩm hàm là quan nhất, nhị phẩm. Đó là nhà văn Vương An Thạch và nhà thơ Tô Đông Pha .Văn chương, thơ phú của cả hai người đều rất nổi tiếng, Vương An Thạch giữ chức Tể tướng C̣n Tô Đông Pha th́ làm quan cai trị một vùng Hai người là bạn thân chơi với nhau từ lâu nhưng do mỗi người lại có năng khiếu và sở trường riêng, người này giỏi văn c̣n người kia th́ lại giỏi về thơ, vậy cho nên Tô Đông Pha không phục Vương An Thạch, coi bạn không giỏi bằng ḿnh.

Biết là bạn coi thường ḿnh nhưng Vương An Thạch chỉ im lặng không nói ǵ cả. Có một lần Vương An Thạch chủ động mời Tô Đông Pha đến tư dinh Tể tướng của ḿnh chơi để đàm đạo chuyện văn chương. Khi Tô Đông Pha đến, Vương An Thạch cố ư vắng mặt một cách tế nhị khi Tô Đông Pha bước vào thư pḥng của ông . V́ không thấy chủ, lại thấy trên bàn có một bài thơ đă làm xong và một bài đang viết dở. V́ giỏi thơ, khi nh́n thấy có thơ là ông liếc mắt đọc ngay. Một bài có đôi câu như sau:

 

“Minh nguyệt sơn đầu khiếu

Hoàng khuyển ngọa hoa tâm”.

 

Tô Đông Pha nhíu mày, nhăn trán suy nghĩ : Minh nguyệt là ánh trăng sáng, mà khiếu là hót. Vậy th́ ánh trăng sáng, sao mà lại hót được ở đầu núi nhỉ? Câu tiếp là Hoàng khuyển là con chó vàng th́ làm sao lại ngọa ( nằm) được ở trong tâm ( giữa) bông hoa ?. Ông lắc đầu và tỏ rơ ư coi thường tác giả của bài thơ. Ông nghĩ “ Vậy mà người ta cứ đồn là Vương An Thạch giỏi”? Nhân lúc vắng chủ nhà, và sẵn tiện có bút mực tại chỗ, ông sửa lại ngay hai câu thơ là :

 

“Minh nguyệt sơn đầu chiếu

Hoàng khuyển ngọa hoa âm”

 

Có nghĩa là ánh trăng chiếu nơi đầu núi và con chó vàng nằm dưới bóng của bông hoa. Sửa xong hai câu thơ trên, Tô Đông Pha tỏ vẻ rất hài ḷng và cho rằng khi đọc lại hai câu thơ này th́ Vương An Thạch phải phục tài của ḿnh lắm. Thơ phải sửa như thế mới đúng ngữ và nghĩa chứ !

Đọc tiếp bài thơ  thứ hai, Tô Đông Pha thấy Vương An Thạch tả cảnh mùa đông lạnh lẽo, tuyết rơi, hoa cúc rụng tơi tả.

 

“ Hoàng hôn phong vũ minh viên lâm,

Tàn cúc phiêu linh măn địa kim”

 

Tô Đông Pha thấy rất bực ḿnh v́ trên thực tế không bao giờ có chuyện hoa cúc lại rụng. Với hoa cúc, khi tàn héo nó vẫn cứ bám vào đài và thân hoa cho đến khi cây cúc chết.(Hoa cúc như vậy nên các đôi trai gái khi yêu thường lấy hoa làm biểu tượng để tặng cho nhau thể hiện sự chung thủy của ḿnh) Ông cầm bút viết ngay vào bên cạnh bài thơ để nói thẳng với tác giả rằng “ Hoa cúc không bao giờ rụng cả”:

 

“Thu anh bất tỉ xuân hoa lạc.

 Vi báo thi nhân tử tế khán”

 

"Hoa cúc mùa thu không rụng như hoa xuân,

là để báo nhà thơ nh́n cho kỹ".

 

Vừa xong th́ Vương An Thạch bước vào thấy vậy bảo rằng: "Hoa cúc mùa thu rụng là thơ của Khuất Nguyên, lẽ nào Tử Thiêm không rơ sao?".

Biết ḿnh chức, tước và phẩm hàm c̣n dưới Vương An Thạch nên lúc ra về suy nghĩ lại, ông biết ḿnh phạm thượng, v́ Vương An Thạch là quan đầu triều, chỉ dưới có một ḿnh vua (dưới một người, trên muôn vạn người). Thế nào ḿnh cũng sẽ bị trị tội, bị trả thù là cái chắc.

Quả đúng như dự đoán, sau một thời gian ngắn Tô Đông Pha nhận được “ trát” điều đi nhậm chức tận vùng phương Bắc xa xôi như đi “đầy”. Tô Đông Pha hối hận và nhận ra hậu quả việc làm bồng bột của ḿnh ! C̣n với tể tướng Vương An Thạch, sau khi ban “trát” điều Tô Đông Pha đi, ông hạ lệnh” các quan lại địa phương mà Tô Đông Pha đến làm việc là phải tạo mọi điều kiện thuận lợi cho ông t́m hiểu đất đai, thổ nhưỡng cũng như thiên nhiên vùng đó và phải đối xử với tiên sinh Tô Đông Pha như bậc đại khách”.

Là một người yêu thiên nhiên và biết cảm thông với nỗi thống khổ của người dân ở vùng đất khô cằn, khắc nghiệt, Tô Đông Pha thường xuyên tiếp xúc với dân, ông thỏa sức du ngoạn để t́m hiểu về con người và đất đai khắp vùng. V́ sống ḥa đồng và hết sức thân thiện với mọi người nên ông đi đến đâu cũng được từ quan đến dân đón tiếp chân thành và nồng thắm.

Có một lần đến thăm một làng quê nọ Tô Đông Pha bỗng nghe thấy tiếng chim lạ hót véo von, tiếng hót rất trong lại vang vọng vào núi đá. Nhà thơ hỏi đấy là loại chim ǵ mà hót hay như vậy ? Những người dân địa phương trả lời : Đấy là tiếng hót của chim Minh Nguyệt.

Có một lần khác khi đi thăm một vườn trồng hoa, thấy mọi người đang bắt sâu, đó là một loại sâu lạ nằm giữa bông hoa để ăn nhụy. Ông hỏi đó là sâu ǵ thế ? Những người nông dân trả lời : Đó là sâu Hoàng Khuyển. Th́ ra trên thực tế có cả loại chim Minh Nguyệt và loài sâu Hoàng Khuyển thật. V́ tự cao không hiểu hết ư và tự sửa bài thơ của Vương An Thạch, làm sai nội dung và tứ thơ hay của bài thơ !

Thời gian trôi đi, khi mùa đông phương Bắc lạnh lẽo tràn về, Tô Đông Pha ngồi trong nhà nh́n ra ngoài thấy tuyết trắng xóa bay đầy trời và ở dưới vườn nhà những cánh hoa cúc bị tuyết bám vào rụng rơi lả tả. Nhà thơ lại giật ḿnh lần nữa và không tránh được tiếng thở dài, th́ ra có hoa cúc rụng thật. Chỉ có điều là nó rụng trong hoàn cảnh và môi trường như thế nào mà thôi.

Ông ngồi suy nghĩ và hồi tưởng lại những sự việc đă diễn ra trong thời gian vừa qua, thấy rơ sự hiểu biết quá thiển cận và nông cạn của ḿnh, nghĩ việc ḿnh được bổ nhiệm làm quan nơi xa xôi, được tiếp xúc, du ngoạn và được đón tiếp thịnh t́nh lại có thêm nhiều hiểu biết và những vốn sống phong phú ở một vùng thiên nhiên kỳ thú nhưng cũng vô cùng khắc nghiệt này. Tô Đông Pha bỗng nhận ra bạn ḿnh Vương An Thạch, quan Tể tướng – Nhà văn không phải là người tầm thường, không phải trả thù hay “ đầy” ḿnh lên biên cương mà chính là quan tâm tạo điều kiện cho ḿnh đi để có thêm vốn sống và kiến thức từ trong dân gian. Vừa thấm thía, vừa biết ơn cộng với sự cảm phục, nhà thơ Tô Đông Pha liền ngồi viết thư tạ lỗi với tể tướng Vương An Thạch./.

 

Sand and stone

 

A story tells that two friends were walking through the desert. During some point of the journey they had an argument, and one friend slapped the other one in the face. The one who got slapped was hurt, but without saying anything, wrote in the sand: "Today my best friend slapped me in the face."

 

They kept on walking until they found an oasis, where they decided to take a bath. The one, who had been slapped, got stuck in the mire and started drowning, but the friend saved him. After the friend recovered from the near drowning, he wrote on a stone: "Today my best fried saved my life."The friend who had slapped and saved his best friend asked him, "After I hurt you, you wrote in the sand and now, you write on a stone, why?"

 

The other friend replied: "When someone hurts us, we should write it down in sand where winds of forgiveness can erase it away. But, when someone does something good for us, we must engrave it in stone where no wind can ever erase it."

 

 

Đá Và Cát

 

Có một câu chuYện kể rằng: Một hôm hai người bạn thân đang đi bộ trong sa mạt. Ở một thời điểm nào đó của hành tŕnh họ có một cuộc tranh luận,và một người đă tát lên má của người bạn ḿnh. Người bạn bị tát cảm thấy đau, nhưng anh không nói bất cứ lời nào, nhưng viết trên cát: "Hôm nay bạn thân của tôi tát lên mặt tôi."

 

Họ tiếp tục đi cho đến khi họ t́m thấy một ốc đảo, nơi đây họ quyết định đi tắm. Người bạn bị tát đă bị lún trong bùn và bắt đầu ch́m, nhưng bạn anh đả cứu anh. Sau khi người bạn được cứu tỉnh lại từ sự chết ch́m, anh viết trên một tảng đá: Hôm nay người bạn thân của tôi đă cứu tôi." Người bạn đă tát và cứu ngườ bạn thân nhất của anh hỏi bạn anh, "Sau khi tôi tát anh, anh viết trên cát và bây giờ, anh Viết trên một ḥn đá, tại sao?"

 

Người bạn kia trả lời: "Khi ai đó làm chúng ta đau, chúng ta viết nó trên cát nơi những ngọn gió tha thứ có thể Xóa nó đi. Nhưng, khi ai đó làm điều tốt cho chúng ta, chúng ta phải khắc nó trên đá nơi không có gió nào có thể bôi xóa nó."

 

Hạt Giống

 

Một doanh gia thành công đă già và muốn chọn người kế vị quản trị doanh nghiệp. Thay v́ chọn một trong những phụ tá hoặc con cái ḿnh, ông gọi tất cả các phụ tá trẻ lại và nói: "Đây là lúc tôi bước xuống và chọn người kế vị. Tôi đă quyết định chọn một người trong các bạn. Hôm nay tôi sẽ phát cho mỗi bạn một hạt giống. Một hạt giống rất đặc biệt tôi muốn các bạn gieo, tưới nước, và mang trở lại đây sau một năm với những gì các bạn đă làm nên từ hạt giống đó. Sau đó tôi sẽ thẩm định thành quả và chọn ai là tân Giám đốc."

Một anh tên Jim có mặt ở đó, cũng như những người khác, anh nhận được một hạt giống. Anh về nhà hào hứng kể cho vợ nghe câu chuyện. Bà vợ kiếm cho anh một cái chậu, đất và phân bón để gieo hạt. Mỗi ngày, anh tưới nước và theo dõi. Sau ba tuần, một số phụ tá bắt đầu nói về hạt giống của họ và cây bắt đầu mọc.

Jim t iếp tục theo dõi hạt giống của ḿnh, nhưng nó chẳng hề nảy mầm. Ba tuần, bốn tuần, rồi năm tuần, vẫn chẳng thấy ǵ.

Bây giờ, những người khác đă nói về cây của họ, nhưng Jim không có cây và cảm thấy mình thất bại.

Sáu tháng trôi qua - vẫn chẳng có ǵ trong chậu của Jim. Anh chỉ biết là mình đã giết chết hạt giống. Mọi người khác đều có cây mọc cao, nhưng anh chẳng có ǵ. Jim đă không nói bất cứ điều ǵ với các đồng nghiệp, tuy rằng anh vẫn tiếp tục tưới nước và bón phân - Anh muốn hạt giống nảy mầm.

Một năm trôi qua, các phụ tá trẻ của công ty mang cây của họ để ông giám đốc xem.

Jim nói với vợ rằng anh không muốn mang cái chậu trống rỗng theo. Nhưng chị muốn anh phải trung thực với những ǵ đă xảy ra. Jim cảm thấy khó chịu trong lòng, anh đă có những khoảnh khắc xấu hổ nhất trong đời, nhưng anh biết vợ anh đúng. Anh mang cái chậu trống không của ḿnh vào phòng họp. Đến nơi, anh ngạc nhiên trước sự đa dạng của cây cối được trồng bởi các phụ tá khác. Chúng thật đẹp - với đủ thứ h́nh dáng và kích cỡ. Jim đặt cái chậu trống rỗng của ḿnh trên sàn nhà. Nhiều đồng nghiệp của anh cười, một vài người thấy tội nghiệp cho anh! Khi giám đốc đến, ông quan sát cả pḥng và chào các phụ tá trẻ.

Jim chỉ lấp ló ở phía sau. Giám đốc nói: "Chà, tuyệt, cây và hoa của các bạn đă lớn mạnh. Hôm nay một trong các bạn sẽ được bổ nhiệm làm tân Giám đốc !" Đột nhiên ông nhận ra Jim ở cuối phòng với cái chậu trống không. Ông ra lệnh cho anh lên phía trước. Jim sợ hăi. Anh nghĩ, "Ông Giám đốc biết tôi thất bại! Có lẽ tôi sẽ bị sa thải!" Khi Jim đă lên phía trước, ông giám đốc hỏi anh chuyện ǵ đă xảy ra - Jim kể lại câu chuyện.

Ông giám đốc yêu cầu mọi người ngồi xuống, ngoại trừ Jim. Ông nh́n Jim, và thông báo: "Đây là tân Giám đốc của các bạn! Tên anh là Jim!" Jim không tin ở tai mình. Thậm chí anh không ư ơ m nổi hạt giống.

Những người khác nói: "Làm sao anh ta có thể là tân giám đốc được?"

Ông Giám đốc cho biết: "Một năm trước đây, tôi đă cho mỗi người trong căn pḥng này một hạt giống. Tôi đă nói các bạn gieo hạt, tưới nước, và mang nó trở lại hôm nay. Nhưng hạt giống tôi cho các bạn đã được luộc chín..; chết rồi - không thể mọc thành cây được. Tất cả các bạn, trừ Jim, đă mang lại cho tôi cây và hoa. Khi bạn các phát hiện ra hạt giống không phát triển, các bạn đã thay hạt giống khác. Jim là người duy nhất dũng cảm và trung thực đã mang lại một chậu với hạt giống của tôi trong đó. Do đó, anh là Giám Đốc mới của các bạn! "

* Nếu bạn gieo thành thật, bạn sẽ gặt ḷng tin

* Nếu bạn gieo ḷng tốt, bạn sẽ gặt bạn hữu

* Nếu bạn gieo khiêm tốn, bạn sẽ gặt vĩ đại

* Nếu bạn gieo kiên nhẫn, bạn sẽ gặt măn nguyện

* Nếu bạn gieo quan tâm, bạn sẽ gặt viễn tượng

* Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công

* Nếu bạn gieo tha thứ, bạn sẽ gặt ḥa giải V́ vậy, hăy cẩn thận với những ǵ bạn gieo hôm nay; nó sẽ quyết định những ǵ bạn sẽ gặt mai sau. Hăy suy nghĩ về điều này một phút ....

Nếu tôi đứng trước cửa nhà bạn, khóc, bạn có bận tâm không? Nếu tôi gọi và nhờ bạn đến đón tôi v́ một chuyện gì đó, bạn có đến không?

Nếu tôi con một ngày để sống, bạn có là một phần của ngày cuối cùng này không?

Nếu tôi cần một bờ vai để khóc, bạn có cho tôi dựa không?

Đây là một thử nghiệm để xem ai thực sự là bạn của bạn hay là họ chỉ là một người nào đó cần có bạn để nói chuyện khi họ đang buồn chán.

Bạn có biết về mối quan hệ giữa hai mắt của bạn không?

Chúng nháy cùng nhau, chúng di chuyển cùng nhau, chúng khóc cùng nhau, chúng nh́n mọi thứ cùng nhau, và chúng ngủ với nhau, nhưng chúng không bao giờ nh́n thấy nhau; .... Đó là t́nh bạn là ǵ ..

Nguyện vọng của bạn là động lực của bạn, động lực của bạn là niềm tin của bạn, niềm tin của bạn là sự b́nh an của bạn, hoà b́nh của bạn là mục tiêu của bạn, mục tiêu của bạn là thiên đường, và cuộc sống là như tra tấn lơi cứng mà không có nó!

Đó là ‘Tuần Lễ Bạn Tốt Toàn Cầu’

Người bạn tốt nhất của bạn là ai?

Hay gửi bài này đến tất cả bạn tốt của bạn, ngay cả tôi, nếu tôi là một trong số họ.

Hãy chờ xem có bao nhiêu người đáp lại. Nếu bạn nhận được nhiều hơn 3 th́ bạn thực sự là một người đáng yêu đó ...

Hãy cứu địa cầu này .... nó là hành tinh duy nhất có sô cô la !!!!

 

TNT phỏng dịch

 

- Không có làn ranh nào rơ ràng cả ! Tận nhân lực, tri Thiên mệnh. Chúng ta phải cố gắng hết sức ḿnh, bằng tất cả nghị lực, để xoá tan khoảng cách của hận thù, để trái tim lên tiếng t́nh thương !

 

Yêu nhau trăm sự chẳng nề,

Một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng ! (Ca dao)

 

*** Vâng, T́nh Thương xóa tan mọi Khoảng Cách !

Một người b́nh thường là đủ rồi...

 

Câu chuyện con lừa.

 

Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sảy chân rơi xuống một cái giếng. Lừa kêu la tội nghiệp hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm ǵ. Cuối cùng ông quyết định: con lừa đă già, dù sao th́ cái giếng cũng cần được lấp lại và không ích lợi ǵ trong việc cứu con lừa lên cả. Ông nhờ vài người hàng xóm sang giúp ḿnh. Họ xúc đất và đổ vào giếng. Ngay từ đầu, lừa đă hiểu chuyện ǵ đang xảy ra và nó kêu la thảm thiết. Nhưng sau đó lừa trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nh́n xuống giếng và vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc ḿnh cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Chỉ một lúc sau mọi người nh́n thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy ra ngoài.

Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hăy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một ḥn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng.

 

Thiền Sinh và Con Bọ Cạp.

 

Một thiền sinh ngắm nh́n ḍng suối hiền ḥa, bỗng nhiên trông thấy một con ḅ cạp rớt xuống suối. Vị thiền sinh này đưa tay vớt nó và nhẹ nhàng để nó lên mặt đất. Con ḅ cạp theo phản ứng tự nhiên là cong đuôi chích bất cứ ai đụng đến nó. Mặc dù bị nó chích rất đau, nhưng ông không hề tức giận, v́ đă làm được một việc mà ông thích làm là cứu sống được con ḅ cạp. Sau đó, ông đứng lên đi, nhưng đi được vài bước, th́ ông quay lại nh́n con ḅ cạp, thấy nó lại té xuống suối nữa. Ông vội vàng chạy lại vớt nó, rồi cẩn thận đặt nó lên mặt đất. Lần thứ hai cũng như lần đầu, ông cũng bị nó chích nữa. Trông thấy cảnh tượng này, một sư huynh đứng bên cạnh bực ḿnh, nói lớn: “Con ḅ cạp vô ơn bạc nghĩa như vậy, cắn hoài, cứu nó làm ǵ cho mệt. Kệ xác nó”. Ông thản nhiên trả lời rất hay: “Chích là thói quen của con ḅ cạp, giúp nó là thói quen của tôi”. Đó chính là thói quen của ḷng từ bi. Chúng ta giúp đỡ người khác bằng một thái độ không mong họ phải biết ơn, đền ơn. Người như vậy mới làm nên đạo cả. Nhưng triết lư của câu chuyện không ở góc độ này, mà muốn nói điều quan trọng hơn. Đó là nếu chúng ta muốn làm Phật sự, muốn dấn thân vào đời, muốn giúp đỡ mọi người, nếu không chịu đựng được những cú chích của con ḅ cạp, cú chích của những lời thị phi, của lời hăm hại, của sự đày đọa, của những gian lao thử thách, thậm chí là việc sát hại, chúng ta sẽ không bao giờ thành công được.

V́ thế, thiếu vắng ḷng từ bi, ḷng khoan dung, ḷng kham nhẫn mà làm nhiều Phật sự chừng nào, ḷng sân hận, buồn phiền của chúng ta càng dễ lớn chừng đó. Đôi lúc chúng ta làm Phật sự trở thành ma sự là v́ vậy.

Tâm huyết quá lớn, nhưng không có sự tu tập để chuyển hóa được nghịch cảnh, để thăng hoa đời sống tâm linh và đạo đức, th́ sự sân hận, uất ức và sự si mê sẽ có cơ hội lớn mạnh, len vào tâm trí chúng ta để trở thành những thói quen mới. Đó là thói quen xấu trước những hoàn cảnh không thuận duyên.

Triết lư của câu chuyện ở chỗ đó. Chúng ta thấy ḅ cạp có thói quen chích. Nhân t́nh thế thái trong cuộc đời cũng như vậy. Đôi lúc chúng ta nhiệt t́nh với người nào

đó quá mức, chúng ta giúp đỡ, xây dựng, giáo dưỡng người đó càng nhiều th́ càng làm họ bị trói buộc, cho nên nhà Nho nói rằng giáo đa thành oán.

Thói quen của sự phản bội, của nhân t́nh thế thái là những thứ dễ làm chúng ta chán nản lắm và nếu như không có ḷng chịu đựng được những cú chích của nhân t́nh thế thái th́ tốt hơn, chúng ta đừng bao giờ dấn thân hành Bồ tát đạo. Chúng ta tu tập hạnh Độc giác, tức giác ngộ rồi nhập Niết bàn c̣n tốt hơn; v́ làm quá độ chẳng những không có lợi cho người khác, c̣n hại đến bản thân và đời sống nội tâm của ta rất nhiều.

 

LỜI PHẬT DẠY VỀ THỜI GIAN - NGHIỆP BÁO

 

Khi con chim c̣n sống, nó ăn kiến.

Khi chim chết, kiến ăn nó.

Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào,

V́ vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này.

Bạn có thế đầy quyền lực ngày hôm nay,

Nhưng đừng quên rằng,

Thời gian c̣n nhiều quyền lực hơn bạn.

Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm,

Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây.

Hăy là người tốt và làm những điều tốt.

Thử nghĩ mà xem,

Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lư,

Nhưng sao chúng ta lại không xử dụng nó theo đúng ư của Ngài:

 

1-Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, v́ Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nh́n về những sự việc ở phía sau.

2-Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.

3-Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, v́ Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.

4-Ngài đặt bộ năo chúng ta trong một hộp sọ vững chăi, v́ Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cải bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất mát.

5-Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, v́ Ngài muốn những t́nh cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cơi ḷng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài. ,_._

Một bài kinh rất hay để ḿnh đọc mỗi ngày ít nhất 1 lần. Không biết ḿnh có thể thực hành được không?

Dễ mà khó đấy. Luật tạo hoá Thuyết nhà Phật đă dạy sắc sắc không không. Rất ngắn gọn nhưng vô bờ vô bến !!!

 


 

SERVED IN A NOBLE CAUSE

 

 

 

Vietnamese commandos : hearing before the Select Committee on Intelligence of the United States Senate, One Hundred Fourth Congress, second session ...

Wednesday, June 19, 1996

 

CLIP RELEASED JULY 21/2015

https://www.youtube.com/watch?list=PLEr4wlBhmZ8qYiZf7TfA6sNE8qjhOHDR6&v=6il0C0UU8Qg

  

 

US SENATE APPROVED VIETNAMESE COMMANDOS COMPENSATION BILL

http://www.c-span.org/video/?73094-1/senate-session&start=15807

BẮT ĐẦU TỪ PHÚT 4:22:12 - 4:52:10  (13.20 - 13.50)

 


Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

 

 

 

 

 

 

  

 

 

 

 

 

 

Tặng Kim Âu



Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.


Thảo Đường Cư Sĩ.

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 


 

Real Clear Politics

MediaMatters

C-SPAN. Videos Library

New World Order

New Max

Daily Storm

Observe

Political Insider

Ramussen Report

Illuminatti News

Wikileaks

American Free Press

Federation of Anerican Scientist

Indonesian Newspapers

Philippine Newspapers

Nghiên Cứu Quốc Tế

Nghiên Cứu Biển Đông

Thư Viện Quốc Gia 1

Thư Viện Quốc Gia

Học Viện Ngoại Giao

Tự Điển Bách Khoa VN

Ca Dao Tục Ngữ

Bảo Tàng Lịch Sử

Nghiên Cứu Lịch Sử

QLVNCH

Đỗ Ngọc Uyển

Thư Viện Hoa Sen

Vatican?

RomanCatholic

Khoa HọcTV

Sai Gon Echo

Viễn Đông Daily

Người Việt

Việt Báo

Việt List

Xây Dựng

Phi Dũng

Việt Thức

Hoa Vô Ưu

Đại Kỷ Nguyên

Việt Mỹ

Việt Tribune

Bia Miệng

Saigon Times USA

Người Việt Seatle

Cali Today

Dân Việt

Việt Luận

Nam ÚcTuần Báo

DĐ Người Dân

Tin Mới

Tiền Phong

Xă Luận

Dân Trí

Tuổi Trẻ

Express

Lao Động

Thanh Niên

Tiền Phong

Tấm Gương

Sài G̣n

Sách Hiếm

ThếGiới

Đỉnh Sóng

Eurasia

ĐCSVN

Bắc Bộ Phủ

Nguyễn Tấn Dũng

BaSàm

Thơ Trẻ

Văn Học

Điện Ảnh

Cám Ơn Anh

TPBVNCH

1GĐ/1TPB

Propublica

Inter Investigate

ACLU Ten