r

 

 

 

 

 

MINH THỊ

 

NGƯỜI  QUỐC  GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.

NGƯỜI QUỐC  GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN  MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG XĂ HỘI VÀ CON NGƯỜI VIỆT NAM PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.

Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa

֎ Bài Viết Của Kim Âu

֎ Vietnamese Commandos

֎ Biệt kích trong gịng lịch sử

 

֎֎֎֎֎֎֎

 

֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot

֎ Sự Thật Về Nguyễn Hữu Luyện

֎ Phân Định Chính Tà

֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ T́m IP

֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư

֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn  Học

 

 

     ֎ LƯU TRỮ BÀI  VỞ THEO THÁNG/NĂM

 

֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008

֎ 10-2008 ֎ 11.2008 ֎ 11-2008

֎ 12-2008 ֎ 01-2009 ֎ 02-2009

֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009

֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009

֎ 09-2009 ֎ 10-2009 ֎ 11-2009

֎ 12-2009 ֎ 01-2010 ֎ 03-2010

֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010

֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010

֎ 10-2010 ֎ 11-2010 ֎ 12-2010

֎ 01-2011 ֎ 02-2011 ֎ 03-2011

֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011

֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011

֎ 10-2011 ֎ 11-2011 ֎ 12-2011

֎ 01-2012 ֎ 06-2012 ֎ 12-2012

֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014

֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014

֎ 03-2015 ֎ 04-2015 ֎ 05-2015

֎ 12-2015 ֎ 01-2016 ֎ 02-2016

֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016

֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016

֎ 12-2016 ֎ 01-2017 ֎ 02-2017

֎ 03-2017 ֎ 04-2017 ֎ 05-2017

֎ 06-2017 ֎ 07-2017 ֎ 08-2017

 

 

֎ The Invisible Government Dan Moot

֎ The Invisible Government David Wise

֎ Montreal Protocol Hand Book

֎ Giáo Hội La  Mă:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác

֎ Secret Army Secret War

֎ CIA Giải mật

֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?

֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh

֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận

֎ 8406= VC+VT

֎ Hài Kịch Nhân Quyền

֎ CĐ Người Việt QG Hoa Kỳ

֎ Tội Ác PG Ấn Quang

֎ Âm mưu của Ấn Quang

֎ Vụ Đài VN Hải Ngoại

֎ Mặt Thật Nguyễn Hữu Lễ

֎ Vấn đề Cựu Tù CT

֎ Lịch Sử CTNCT

֎ Về Tác Phẩm Vô Đề

֎ Hồng Y Và Lá Cờ

֎ Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh
֎ Giấc Mơ Lănh Tụ

֎ Biến Động Miền Trung

֎ Con Đường Đạo

֎ Bút Kư Tôi Phải Sống

֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp

֎ Đặc Công Đỏ Việt Thường

֎ Kháng Chiến Phở Ḅ

֎ Băng Đảng Việt Tân

֎ Mặt Trợn Việt Tân

֎ Tù Binh và Ḥa B́nh

֎ Mộng Bá Vương

֎ Phía Nam Hoành Sơn

֎ Nước Mắt Trước Cơn Mưa

Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVFOX NewsReutersAssociaed PressWhite HouseLearning Tác  PhẩmLịch SửKim ÂuTinh HoaUS CongressUS HouseVấn ĐềNVR RadioĐà LạtDiễn ĐànBBC RadioVOA NewsRFARFISBSTác GỉaVideosFederal RegisterUS Library

 

 

 

 

 

v White House v National Archives v

v Federal Register v Congressional Record

v USA Government v Congressional Record

v Associated Press v Commieblaster

v Reuter News v Real Clear Politics  v LawNews

v MediaMatters v C-SPAN vNational Pri Project

v Videos Library v Judicial Watch v Hill

v  MediaFactCheck v Infowar  TownHall

v New World Order v Illuminatti News   

v New Max v CNSv Daily Storm  Foreign Policy

v MediaBiasFactCheck v FactReport

v PolitiFact v FactCheck v Snopes

v OpenSecret v SunlightFoundation

v Observe v American Progress  v Fair

v The Guardian v Political Insider v

v Ramussen Report  v Wikileaks  v

v The Online Books Page v Breibart

v American Free Press v Politico Mag

v National Public Radio v Foreign Trade

v National Review - Public Broacast v

v Federation of American Scientist v

v Propublica v Inter Investigate v CBS

v Tass Defense vRussia Militaty News

v ACLU Ten  v CNBC v Fox News v

v Science&Technology  v FoxAtlanta

v Gateway v Infowar v Open Culture

v Syndicate v Philippine News v

v Nghiên Cứu Quốc Tế  v Nghiên Cứu Biển Đông 

v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia 

v Học Viện Ngoại Giao  v Tự Điển Bách Khoa VN  

v Ca Dao Tục Ngữ v Học Viện Công Dân

v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử v

v Dấu Hiệu Thời Đại v Viêt Nam Văn Hiến   

v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển  v Hợp Lưu

v Thư Viện Hoa Sen v Vatican?

v Roman Catholic  v Khoa HọcTV  v Sai Gon Echo v Viễn Đông v Người Việt  v Việt Báo  v

 

Statement for the Record

Senate Select Committee on Intelligence

James B. Comey

 

 

June 8, 2017

Chairman Burr, Ranking Member Warner, Members of the Committee.

Thank you for inviting me to appear before you today. I was asked to testify today to describe for you my interactions with President-Elect and President Trump on subjects that I understand are of interest to you. I have not included every detail from my conversations with the President, but, to the best of my recollection, I have tried to include information that may be relevant to the Committee.

 

January 6 Briefing

I first met then-President-Elect Trump on Friday, January 6 in a conference room at Trump Tower in New York. I was there with other Intelligence Community (IC) leaders to brief him and his new national security team on the findings of an IC assessment concerning Russian efforts to interfere in the election. At the conclusion of that briefing, I remained alone with the PresidentElect to brief him on some personally sensitive aspects of the information assembled during the assessment.

The IC leadership thought it important, for a variety of reasons, to alert the incoming President to the existence of this material, even though it was salacious and unverified. Among those reasons were: (1) we knew the media was about to

publicly report the material and we believed the IC should not keep knowledge of the material and its imminent release from the President-Elect; and (2) to the extent there was some effort to compromise an incoming President, we could blunt any such effort with a defensive briefing.

The Director of National Intelligence asked that I personally do this portion of the briefing because I was staying in my position and because the material implicated the FBI’s counter-intelligence responsibilities. We also agreed I would do it alone to minimize potential embarrassment to the President-Elect. Although we agreed it made sense for me to do the briefing, the FBI’s leadership and I were concerned that the briefing might create a situation where a new President came

into office uncertain about whether the FBI was conducting a counter-intelligence investigation of his personal conduct.

 

Page 2

It is important to understand that FBI counter-intelligence investigations are different than the more-commonly known criminal investigative work. The Bureau’s goal in a counter-intelligence investigation is to understand the technical and human methods that hostile foreign powers are using to influence the United  States or to steal our secrets. The FBI uses that understanding to disrupt those efforts. Sometimes disruption takes the form of alerting a person who is targeted for recruitment or influence by the foreign power. Sometimes it involves hardening a computer system that is being attacked. Sometimes it involves “turning” the recruited person into a double-agent, or publicly calling out the behavior with sanctions or expulsions of embassy-based intelligence officers. On occasion, criminal prosecution is used to disrupt intelligence activities. Because the nature of the hostile foreign nation is well known, counterintelligence investigations tend to be centered on individuals the FBI suspects to be witting or unwitting agents of that foreign power. When the FBI develops reason to believe an American has been targeted for recruitment by a foreign power or is covertly acting as an agent of the foreign power, the FBI will “open an investigation” on that American and use legal authorities to try to learn more about the nature of any relationship with the foreign power so it can be disrupted. In that context, prior to the January 6 meeting, I discussed with the FBI’s leadership team whether I should be prepared to assure President-Elect Trump that we were not investigating him personally. That was true; we did not have an open counter-intelligence case on him. We agreed I should do so if circumstances warranted. During our one-on-one meeting at Trump Tower, based on PresidentElect Trump’s reaction to the briefing and without him directly asking the question, I offered that assurance.

I felt compelled to document my first conversation with the President-Elect in a memo. To ensure accuracy, I began to type it on a laptop in an FBI vehicle outside Trump Tower the moment I walked out of the meeting. Creating written records immediately after one-on-one conversations with Mr. Trump was my practice from that point forward. This had not been my practice in the past. I spoke alone with President Obama twice in person (and never on the phone) – once in 2015 to discuss law enforcement policy issues and a second time, briefly, for him to say goodbye in late 2016. In neither of those circumstances did I memorialize the discussions. I can recall nine one-on-one conversations with President Trump in four months – three in person and six on the phone.

January 27 Dinner

The President and I had dinner on Friday, January 27 at 6:30 pm in the  Green Room at the White House. He had called me at lunchtime that day and

 

(Page 3)  

invited me to dinner that night, saying he was going to invite my whole family, but  decided to have just me this time, with the whole family coming the next time. It was unclear from the conversation who else would be at the dinner, although I assumed there would be others. It turned out to be just the two of us, seated at a small oval table in the center of the Green Room. Two Navy stewards waited on us, only entering the room to serve food and drinks.

The President began by asking me whether I wanted to stay on as FBI Director, which I found strange because he had already told me twice in earlier conversations that he hoped I would stay, and I had assured him that I intended to. He said that lots of people wanted my job and, given the abuse I had taken during the previous year, he would understand if I wanted to walk away. My instincts told me that the one-on-one setting, and the pretense that this was our first discussion about my position, meant the dinner was, at least in part, an effort to have me ask for my job and create some sort of patronage relationship. That concerned me greatly, given the FBI’s traditionally independent status in the executive branch.

I replied that I loved my work and intended to stay and serve out my tenyear term as Director. And then, because the set-up made me uneasy, I added that I was not “reliable” in the way politicians use that word, but he could always count on me to tell him the truth. I added that I was not on anybody’s side politically and could not be counted on in the traditional political sense, a stance I said was in his best interest as the President. A few moments later, the President said, “I need loyalty, I expect loyalty.” I didn’t move, speak, or change my facial expression in any way during the awkward silence that followed. We simply looked at each other in silence. The conversation then moved on, but he returned to the subject near the end of our dinner. At one point, I explained why it was so important that the FBI and the Department of Justice be independent of the White House. I said it was a paradox: Throughout history, some Presidents have decided that because “problems” come from Justice, they should try to hold the Department close. But blurring those boundaries ultimately makes the problems worse by undermining public trust in the institutions and their work.

Near the end of our dinner, the President returned to the subject of my job, saying he was very glad I wanted to stay, adding that he had heard great things

 

(Page4)

about me from Jim Mattis, Jeff Sessions, and many others. He then said, “I need loyalty.” I replied, “You will always get honesty from me.” He paused and then said, “That’s what I want, honest loyalty.” I paused, and then said, “You will get that from me.” As I wrote in the memo I created immediately after the dinner, it is possible we understood the phrase “honest loyalty” differently, but I decided it wouldn’t be productive to push it further. The term – honest loyalty – had helped end a very awkward conversation and my explanations had made clear what he should expect. During the dinner, the President returned to the salacious material I had briefed him about on January 6, and, as he had done previously, expressed his disgust for the allegations and strongly denied them. He said he was considering ordering me to investigate the alleged incident to prove it didn’t happen. I replied that he should give that careful thought because it might create a narrative that we were investigating him personally, which we weren’t, and because it was very difficult to prove a negative. He said he would think about it and asked me to think about it.

As was my practice for conversations with President Trump, I wrote a detailed memo about the dinner immediately afterwards and shared it with the senior leadership team of the FBI.

 

February 14 Oval Office Meeting

On February 14, I went to the Oval Office for a scheduled counterterrorism briefing of the President. He sat behind the desk and a group of us sat in a semi-circle of about six chairs facing him on the other side of the desk. The Vice President, Deputy Director of the CIA, Director of the National CounterTerrorism Center, Secretary of Homeland Security, the Attorney General, and I were in the semi-circle of chairs. I was directly facing the President, sitting between the Deputy CIA Director and the Director of NCTC. There were quite a few others in the room, sitting behind us on couches and chairs. The President signaled the end of the briefing by thanking the group and telling them all that he wanted to speak to me alone. I stayed in my chair. As the participants started to leave the Oval Office, the Attorney General lingered by my chair, but the President thanked him and said he wanted to speak only with me. The last person to leave was Jared Kushner, who also stood by my chair and exchanged pleasantries with me. The President then excused him, saying he wanted to speak with me. When the door by the grandfather clock closed, and we were alone, the President began by saying, “I want to talk about Mike Flynn.” Flynn had resigned 

 

(Page5)

the previous day. The President began by saying Flynn hadn’t done anything wrong in speaking with the Russians, but he had to let him go because he had misled the Vice President. He added that he had other concerns about Flynn, which he did not then specify. The President then made a long series of comments about the problem with leaks of classified information – a concern I shared and still share. After he had spoken for a few minutes about leaks, Reince Priebus leaned in through the door by the grandfather clock and I could see a group of people waiting behind him. The President waved at him to close the door, saying he would be done shortly. The door closed. The President then returned to the topic of Mike Flynn, saying, “He is a good guy and has been through a lot.” He repeated that Flynn hadn’t done anything wrong on his calls with the Russians, but had misled the Vice President. He then said, “I hope you can see your way clear to letting this go, to letting Flynn go. He is a good guy. I hope you can let this go.” I replied only that “he is a good guy.” (In fact, I had a positive experience dealing with Mike Flynn when he was a colleague as Director of the Defense Intelligence Agency at the beginning of my term at FBI.) I did not say I would “let this go.” The President returned briefly to the problem of leaks. I then got up and left out the door by the grandfather clock, making my way through the large group of people waiting there, including Mr. Priebus and the Vice President. I immediately prepared an unclassified memo of the conversation about Flynn and discussed the matter with FBI senior leadership. I had understood the President to be requesting that we drop any investigation of Flynn in connection with false statements about his conversations with the Russian ambassador in December. I did not understand the President to be talking about the broader investigation into Russia or possible links to his campaign. I could be wrong, but I took him to be focusing on what had just happened with Flynn’s departure and the controversy around his account of his phone calls. Regardless, it was very concerning, given the FBI’s role as an independent investigative agency. The FBI leadership team agreed with me that it was important not to infect the investigative team with the President’s request, which we did not intend to abide. We also concluded that, given that it was a one-on-one conversation, there was nothing available to corroborate my account. We concluded it made little sense to report it to Attorney General Sessions, who we expected would likely recuse himself from involvement in Russia-related investigations. (He did so two weeks later.) The Deputy Attorney General’s role was then filled in an acting capacity by a United States Attorney, who would also not be long in the role. 

 

(Page 6) 

After discussing the matter, we decided to keep it very closely held, resolving to figure out what to do with it down the road as our investigation progressed. The investigation moved ahead at full speed, with none of the investigative team members – or the Department of Justice lawyers supporting them – aware of the President’s request. Shortly afterwards, I spoke with Attorney General Sessions in person to pass along the President’s concerns about leaks. I took the opportunity to implore the Attorney General to prevent any future direct communication between the President and me. I told the AG that what had just happened – him being asked to leave while the FBI Director, who reports to the AG, remained behind – was inappropriate and should never happen. He did not reply. For the reasons discussed above, I did not mention that the President broached the FBI’s potential investigation of General Flynn.

 

March 30 Phone Call

On the morning of March 30, the President called me at the FBI. He described the Russia investigation as “a cloud” that was impairing his ability to act on behalf of the country. He said he had nothing to do with Russia, had not been involved with hookers in Russia, and had always assumed he was being recorded when in Russia. He asked what we could do to “lift the cloud.” I responded that we were investigating the matter as quickly as we could, and that there would be great benefit, if we didn’t find anything, to our having done the work well. He agreed, but then re-emphasized the problems this was causing him. Then the President asked why there had been a congressional hearing about Russia the previous week – at which I had, as the Department of Justice directed, confirmed the investigation into possible coordination between Russia and the Trump campaign. I explained the demands from the leadership of both parties in Congress for more information, and that Senator Grassley had even held up the confirmation of the Deputy Attorney General until we briefed him in detail on the investigation. I explained that we had briefed the leadership of Congress on exactly which individuals we were investigating and that we had told those Congressional leaders that we were not personally investigating President Trump. I reminded him I had previously told him that. He repeatedly told me, “We need to get that fact out.” (I did not tell the President that the FBI and the Department of Justice had been reluctant to make public statements that we did not have an open case on President Trump for a number of reasons, most importantly because it would create a duty to correct, should that change.) The President went on to say that if there were some “satellite” associates of his who did something wrong, it would be good to find that out, but that he 

 

(Page7)

hadn’t done anything wrong and hoped I would find a way to get it out that we weren’t investigating him. In an abrupt shift, he turned the conversation to FBI Deputy Director Andrew McCabe, saying he hadn’t brought up “the McCabe thing” because I had said McCabe was honorable, although McAuliffe was close to the Clintons and had given him (I think he meant Deputy Director McCabe’s wife) campaign money. Although I didn’t understand why the President was bringing this up, I repeated that Mr. McCabe was an honorable person. He finished by stressing “the cloud” that was interfering with his ability to make deals for the country and said he hoped I could find a way to get out that he wasn’t being investigated. I told him I would see what we could do, and that we would do our investigative work well and as quickly as we could. Immediately after that conversation, I called Acting Deputy Attorney General Dana Boente (AG Sessions had by then recused himself on all Russiarelated matters), to report the substance of the call from the President, and said I would await his guidance. I did not hear back from him before the President called me again two weeks later.

 

April 11 Phone Call

On the morning of April 11, the President called me and asked what I had done about his request that I “get out” that he is not personally under investigation. I replied that I had passed his request to the Acting Deputy Attorney General, but I had not heard back. He replied that “the cloud” was getting in the way of his ability to do his job. He said that perhaps he would have his people reach out to the Acting Deputy Attorney General. I said that was the way his request should be handled. I said the White House Counsel should contact the leadership of DOJ to make the request, which was the traditional channel. He said he would do that and added, “Because I have been very loyal to you, very loyal; we had that thing you know.” I did not reply or ask him what he meant by “that thing.” I said only that the way to handle it was to have the White  House Counsel call the Acting Deputy Attorney General. He said that was what he would do and the call ended. That was the last time I spoke with President Trump.  

 

 

Tuyên bố cho Ghi

Chọn Ủy ban Thượng viện về t́nh báo

James B. Comey


 


 

08 tháng 6 năm 2017

Chủ tịch Burr, Bảng xếp hạng thành viên Warner, thành viên của Uỷ ban.

Cảm ơn bạn đă mời tôi đến tŕnh diện trước bạn ngày hôm nay. Tôi đă được yêu cầu làm chứng ngày hôm nay để mô tả cho bạn tương tác của tôi với Tổng thống đắc cử Tổng thống và Trump về các chủ đề mà tôi hiểu là quan tâm đến bạn. Tôi chưa bao gồm mọi chi tiết từ cuộc nói chuyện của tôi với Chủ tịch nước, nhưng, để tốt nhất của hồi ức của tôi, tôi đă cố gắng để bao gồm thông tin có thể có liên quan đến Ủy ban.


 

6 tháng 1 tại cuộc họp báo

đầu tiên tôi gặp lúc bấy giờ Tổng thống đắc cử Trump vào Thứ 6 Tháng một 6 trong một pḥng họp tại Trump Tower ở New York. Tôi đă ở đó với các nhà lănh đạo khác Intelligence cộng đồng (IC) để tóm tắt ông và đội ngũ an ninh quốc gia mới của ḿnh vào kết quả đánh giá IC liên quan đến nỗ lực của Nga để can thiệp vào cuộc bầu cử. Vào lúc kết thúc cuộc họp báo đó, tôi vẫn một ḿnh với PresidentElect để tóm tắt ông trên một số khía cạnh nhạy cảm của thông tin được lắp ráp trong đánh giá.

Sự lănh đạo IC nghĩ điều quan trọng, v́ nhiều lư do, để cảnh báo Tổng thống đến sự tồn tại của tài liệu này, mặc dù nó là dâm ô và chưa được xác minh. Trong số những lư do là: (1), chúng tôi biết các phương tiện truyền thông sắp sửa

công khai báo cáo tài liệu và chúng tôi tin rằng IC không nên giữ kiến ​​thức của vật liệu và phát hành sắp xảy ra của nó từ Tổng thống đắc cử; và (2) đến mức đă có một số nỗ lực để thỏa hiệp một Tổng thống đến, chúng ta có thể cùn bất kỳ nỗ lực như vậy với một cuộc họp pḥng thủ.

Giám đốc T́nh báo Quốc gia hỏi rằng cá nhân tôi làm phần này của cuộc họp bởi v́ tôi đă ở trong vị trí của tôi và bởi v́ các tài liệu liên quan đến trách nhiệm phản gián của FBI. Chúng tôi cũng đồng ư cho tôi sẽ làm điều đó một ḿnh để giảm thiểu bối rối tiềm tàng đối với Tổng thống đắc cử. Mặc dù chúng tôi đă đồng ư nó có ư nghĩa đối với tôi để làm cuộc họp, lănh đạo của FBI và tôi đă lo ngại rằng các cuộc họp có thể tạo ra một t́nh huống mà một Tổng thống mới đến

vào văn pḥng không chắc chắn về việc liệu FBI đă tiến hành một cuộc điều tra phản gián của hành vi cá nhân của ḿnh.


 

Trang 2

Điều quan trọng là phải hiểu rằng FBI điều tra phản gián khác với công việc điều tra tội phạm hơn-thường được gọi. mục tiêu của Cục trong một cuộc điều tra phản gián là phải hiểu các phương pháp kỹ thuật và con người mà lực ngoại bang thù địch đang sử dụng để tác động đến Hoa Kỳ hoặc để ăn cắp bí mật của chúng tôi. FBI sử dụng sự hiểu biết rằng để phá vỡ những nỗ lực đó. Đôi khi sự gián đoạn có dạng cảnh báo một người đang nhắm mục tiêu cho việc tuyển dụng hoặc ảnh hưởng bởi sức mạnh của nước ngoài. Đôi khi nó liên quan đến xơ cứng một hệ thống máy tính đang bị tấn công. Đôi khi nó liên quan đến việc “chuyển” những người tuyển dụng vào một đôi đại lư, hoặc công khai kêu gọi ra hành vi với biện pháp trừng phạt hoặc trục xuất các nhân viên t́nh báo đại sứ quán dựa trên. Thỉnh thoảng, truy tố h́nh sự được sử dụng để phá vỡ các hoạt động t́nh báo. Bởi v́ bản chất của dân tộc nước ngoài thù địch nổi tiếng, điều tra phản gián có xu hướng được tập trung vào cá nhân FBI nghi ngờ được witting hoặc các đại lư bất đắc dĩ của rằng sức mạnh của nước ngoài. Khi FBI phát triển lư do để tin một người Mỹ đă được nhắm mục tiêu cho tuyển dụng bởi một cường quốc nước ngoài hoặc đang ngấm ngầm hoạt động như một đại lư của các thế lực nước ngoài, FBI sẽ “mở một cuộc điều tra” trên rằng Mỹ và sử dụng cơ quan pháp luật để cố gắng t́m hiểu thêm về bản chất của bất kỳ mối quan hệ với các thế lực nước ngoài để nó có thể bị gián đoạn. Trong bối cảnh đó, trước khi cuộc họp 6 tháng một, tôi đă thảo luận với đội ngũ lănh đạo của FBI liệu tôi nên chuẩn bị để đảm bảo Tổng thống đắc cử Trump rằng chúng tôi đă không điều tra cá nhân ông. Đó là sự thật; chúng tôi không có một trường hợp phản gián mở về anh ta. Chúng tôi đồng ư cho tôi nên làm như vậy nếu hoàn cảnh bảo hành. Trong một ngày-một cuộc họp của chúng tôi tại Trump Tower, dựa trên phản ứng PresidentElect Trump để cuộc họp và không có anh ấy trực tiếp đặt câu hỏi, tôi đề nghị đảm bảo rằng.

Tôi cảm thấy bắt buộc phải ghi lại cuộc nói chuyện đầu tiên của tôi với Tổng thống đắc cử trong một bản ghi nhớ. Để đảm bảo tính chính xác, tôi bắt đầu gơ nó trên một máy tính xách tay trong một chiếc xe FBI ngoài Trump Tower thời điểm tôi bước ra khỏi cuộc họp. Tạo hồ sơ bằng văn bản ngay sau khi cuộc hội thoại một ngày-một với ông Trump đă thực hành của tôi từ thời điểm đó trở đi. Điều này đă không được thực hành của tôi trong quá khứ. Tôi đă nói chuyện một ḿnh với Tổng thống Obama hai lần trong người (và không bao giờ trên điện thoại) - một lần vào năm 2015 để thảo luận về vấn đề chính sách và thực thi pháp luật lần thứ hai, một thời gian ngắn, cho anh ta để nói lời tạm biệt vào cuối năm 2016. Trong không ai trong số những hoàn cảnh đă làm tôi tưởng nhớ các cuộc thảo luận. Tôi có thể nhớ lại cuộc nói chuyện chín một ngày-một với Tổng thống Trump trong bốn tháng - ba trong người và sáu trên điện thoại.

27 tháng 1 Dinner

Tổng thống và tôi đă ăn tối trên Thứ 6 Tháng Một 27 lúc 6:30 chiều tại Pḥng Xanh ở Nhà Trắng. Ông đă gọi điện cho tôi vào giờ ăn trưa ngày hôm đó và


 

(Trang 3)  

mời tôi đi ăn tối đêm đó, nói rằng anh ấy sẽ mời cả gia đ́nh tôi, nhưng quyết định chỉ có tôi thời gian này, với cả gia đ́nh đến thời gian tiếp theo. Đó là chưa rơ ràng từ cuộc nói chuyện người khác sẽ có mặt tại bữa ăn tối, mặc dù tôi cho rằng sẽ có những người khác. Hóa ra là chỉ có hai chúng ta, ngồi ở một cái bàn h́nh bầu dục nhỏ ở trung tâm của căn pḥng màu xanh lá cây. Hai người quản lư Hải quân chờ vào chúng tôi, chỉ vào pḥng để phục vụ thức ăn và thức uống.

Tổng thống bắt đầu bằng cách hỏi tôi liệu tôi có muốn ở lại với tư cách Giám đốc FBI, mà tôi thấy lạ v́ ông đă nói với tôi hai lần trong cuộc nói chuyện trước đó rằng ông hy vọng tôi sẽ ở lại, và tôi đă đảm bảo với ông rằng tôi có ư định. Ông nói rằng nhiều người muốn công việc của tôi và, do lạm dụng tôi đă thực hiện trong năm trước đó, ông sẽ hiểu rằng nếu tôi muốn đi bộ. Bản năng của tôi nói với tôi rằng một ngày-một thiết lập, và giả vờ rằng đây là cuộc thảo luận đầu tiên của chúng tôi về vị trí của tôi, có nghĩa là bữa ăn tối đă, ít nhất là một phần, một nỗ lực để có tôi yêu cầu công việc của ḿnh và tạo ra một số loại mối quan hệ bảo trợ. Đó là quan tâm tôi rất nhiều, do t́nh trạng truyền thống độc lập của FBI trong ngành hành pháp.

Tôi trả lời rằng tôi yêu công việc của ḿnh và có ư định ở lại và phục vụ ra hạn tenyear tôi làm Giám đốc. Và sau đó, bởi v́ các thiết lập làm tôi khó chịu, tôi nói thêm rằng tôi không phải là “đáng tin cậy” trong cách các chính trị gia sử dụng từ đó, nhưng ông luôn luôn có thể đếm trên tôi nói với anh sự thật. Tôi nói thêm rằng tôi đă không đứng về phía ai của chính trị và không thể đếm được trên theo nghĩa chính trị truyền thống, một lập trường tôi đă nói là lợi ích tốt nhất của ḿnh như là Tổng thống. Một vài phút sau, Chủ tịch nói: “Tôi cần sự trung thành, tôi mong đợi ḷng trung thành.” Tôi không nhúc nhích, nói chuyện, hoặc thay đổi biểu hiện trên khuôn mặt của tôi trong bất kỳ cách nào trong sự im lặng vụng về sau đó. Chúng tôi chỉ đơn giản là nh́n nhau trong im lặng. Cuộc nói chuyện sau đó chuyển về, nhưng ông trở về chủ đề gần cuối bữa ăn tối của chúng tôi. Tại một thời điểm, tôi đă giải thích lư do tại sao nó rất quan trọng rằng FBI và Sở Tư pháp được độc lập của Nhà Trắng. Tôi nói đó là một nghịch lư: Trong suốt lịch sử, một số Chủ tịch đă quyết định rằng bởi v́ “vấn đề” đến từ Tư pháp, họ nên cố gắng giữ gần Cục. Nhưng làm mờ những ranh giới cuối cùng làm cho vấn đề tồi tệ hơn bởi phá hoại niềm tin công chúng vào các tổ chức và công việc của họ.

Gần cuối bữa ăn tối của chúng tôi, Chủ tịch trở lại chủ đề của công việc của tôi, nói rằng ông rất vui v́ tôi muốn ở lại thêm rằng ông đă nghe những điều tuyệt vời 


 

(Page4)

về tôi từ Jim Mattis, Jeff Sessions, và nhiều người khác. Sau đó ông nói: “Tôi cần sự trung thành.” Tôi trả lời: “Bạn sẽ luôn luôn có được sự trung thực từ tôi.” Anh dừng lại và sau đó nói: “Đó là những ǵ tôi muốn, ḷng trung thành thật.” Tôi dừng lại, và sau đó nói: “Bạn sẽ nhận được đó từ tôi.”Như tôi đă viết trong bản ghi nhớ tôi tạo ra ngay sau khi ăn tối, có thể chúng tôi hiểu cụm từ‘trung thực ḷng trung thành’khác nhau, nhưng tôi quyết định nó sẽ không có hiệu quả để thúc đẩy hơn nữa. Thuật ngữ - ḷng trung thành trung thực - đă giúp chấm dứt một cuộc tṛ chuyện rất vụng về và giải thích của tôi đă làm rơ ràng những ǵ anh ta nên mong đợi. Trong bữa ăn tối, Chủ tịch trở về vật chất dâm ô tôi đă giới thiệu tóm tắt với ông về vào ngày 6, và, như ông đă làm trước đây, đă bày tỏ sự ghê tởm của ḿnh cho những cáo buộc và mạnh mẽ phủ nhận chúng. Ông cho biết ông đang cân nhắc lệnh cho tôi để điều tra sự việc bị cáo buộc chứng minh điều đó đă không xảy ra. Tôi trả lời rằng ông nên cho rằng suy nghĩ cẩn thận v́ nó có thể tạo ra một câu chuyện mà chúng tôi đă điều tra cá nhân ông, mà chúng tôi không được, và bởi v́ nó là rất khó khăn để chứng minh một tiêu cực. Ông cho biết ông sẽ suy nghĩ về nó và hỏi tôi phải suy nghĩ về nó.

Như là thói quen của tôi cho cuộc nói chuyện với Tổng thống Trump, tôi đă viết một bản ghi nhớ chi tiết về bữa ăn tối ngay sau đó và chia sẻ nó với đội ngũ lănh đạo cấp cao của FBI.


 

14 tháng 2 Hội nghị Văn pḥng Bầu dục

On February 14, tôi đến Văn pḥng Bầu dục cho một cuộc họp chống khủng bố lên kế hoạch của Tổng thống. Anh ngồi phía sau bàn làm việc và một nhóm người trong chúng ta ngồi trong một nửa ṿng tṛn khoảng sáu cái ghế đối diện với anh ấy ở phía bên kia của bàn làm việc. Phó Chủ tịch, Phó Giám đốc CIA, Giám đốc Trung tâm chống khủng bố quốc gia, Bộ trưởng An ninh Nội địa, Tổng chưởng lư, và tôi đă ở nửa ṿng tṛn của ghế. Tôi đă trực tiếp đối mặt với Chủ tịch, ngồi giữa Phó Giám đốc CIA và Giám đốc NCTC. Có khá một vài người khác trong pḥng, ngồi phía sau chúng tôi trên ghế dài và ghế. Tổng thống báo hiệu sự kết thúc cuộc họp bằng việc cảm ơn nhóm và nói với họ tất cả những ǵ anh muốn nói chuyện với tôi một ḿnh. Tôi ở lại trên ghế của tôi. Như những người tham gia bắt đầu rời khỏi văn pḥng Oval, Tổng chưởng lư nấn ná bởi chiếc ghế của tôi, nhưng Chủ tịch cảm ơn anh và nói rằng ông muốn nói chỉ với tôi. Người cuối cùng rời khỏi là Jared Kushner, người cũng đứng bên cạnh ghế của tôi và trao đổi cợt với tôi. Tổng thống sau đó miễn anh ấy, nói rằng ông muốn nói chuyện với tôi. Khi cánh cửa bằng đồng hồ ông nội đóng cửa, và chúng tôi đă một ḿnh, Tổng thống bắt đầu bằng cách nói, “Tôi muốn nói về Mike Flynn.” Flynn đă từ chức 


 

(Page5)

ngày hôm trước. Tổng thống bắt đầu bằng cách nói Flynn đă không làm điều ǵ sai trái trong việc nói với người Nga, nhưng ông đă để cho anh ta đi v́ anh đă lừa dối các Phó Chủ tịch. Ông nói thêm rằng ông đă có mối quan tâm khác về Flynn, mà ông không sau đó xác định. Tổng thống sau đó thực hiện một chuỗi dài các ư kiến ​​về các vấn đề với ṛ rỉ thông tin mật - một mối quan tâm tôi chia sẻ và vẫn chia sẻ. Sau khi đă nói chuyện trong vài phút về ṛ rỉ, Reince Priebus cúi xuống qua cánh cửa bằng đồng hồ ông nội và tôi có thể nh́n thấy một nhóm người chờ đợi phía sau. Chủ tịch vẫy tay với anh ta đóng cửa lại, nói rằng ông sẽ được thực hiện trong thời gian ngắn. Cánh cửa đóng lại. Tổng thống sau đó quay trở lại chủ đề của Mike Flynn, nói rằng, “Anh ấy là một chàng trai tốt và đă trải qua rất nhiều.” Ông nhắc lại rằng Flynn đă không làm ǵ sai cả các cuộc gọi của ḿnh với người Nga, nhưng đă gây ấn tượng cho Phó Chủ tịch . Sau đó ông nói: “Tôi hy vọng bạn có thể nh́n thấy con đường của bạn rơ ràng việc cho phép này đi, để cho phép Flynn đi. Anh ấy là một chàng trai tốt. Tôi hy vọng bạn có thể để điều này đi.”Tôi trả lời duy nhất mà‘anh ấy là một chàng trai tốt.’(Trong thực tế, tôi đă có một kinh nghiệm tích cực đối phó với Mike Flynn khi ông là một đồng nghiệp làm giám đốc Cơ quan T́nh báo Quốc pḥng vào đầu hạn của tôi tại FBI.) tôi không nói rằng tôi sẽ “để điều này đi.” Tổng thống trở về một chút đến vấn đề ṛ rỉ. sau đó tôi đứng dậy và rời ra khỏi cửa bằng đồng hồ ông nội, làm theo cách của ḿnh thông qua các nhóm lớn của người dân chờ đợi ở đó, bao gồm cả ông Priebus và Phó Tổng Thống. Tôi ngay lập tức chuẩn bị một bản ghi nhớ được phân loại của cuộc nói chuyện về Flynn và thảo luận vấn đề này với lănh đạo cao cấp của FBI. Tôi đă hiểu được Tổng thống được yêu cầu chúng tôi thả bất kỳ cuộc điều tra của Flynn liên quan đến báo cáo sai sự thật về cuộc tṛ chuyện của ḿnh với đại sứ Nga tại tháng Mười Hai. Tôi không hiểu Tổng thống nói về cuộc điều tra rộng hơn vào Nga hoặc các liên kết có thể cho chiến dịch của ḿnh. Tôi có thể sai, nhưng tôi đưa ông đến được tập trung vào những ǵ vừa xảy ra với khởi Flynn và những tranh căi xung quanh tài khoản của ḿnh các cuộc gọi điện thoại của ḿnh. Bất kể, nó rất liên quan, do vai tṛ của FBI là cơ quan điều tra độc lập. Đội ngũ lănh đạo FBI đồng ư với tôi rằng điều quan trọng là không để lây nhiễm các nhóm điều tra với yêu cầu của Tổng thống, mà chúng tôi không có ư định tuân thủ. Chúng tôi cũng kết luận rằng, cho rằng đó là một cuộc nói chuyện một ngày-một, không có ǵ có sẵn để chứng thực tài khoản của tôi. Chúng tôi kết luận nó làm cho cảm giác ít báo cáo với Bộ trưởng Tư pháp phiên, người ta dự kiến ​​sẽ có khả năng cứu hộ ḿnh khỏi tham gia vào cuộc điều tra Nga liên quan đến. (Ông đă làm như vậy hai tuần sau đó.) Vai tṛ Phó Tổng chưởng lư sau đó tràn ngập trên cương vị diễn xuất bởi một Hoa Kỳ Luật sư, người cũng sẽ không được lâu trong vai tṛ. 


 

(Trang 6) 

Sau khi bàn bạc vấn đề này, chúng tôi quyết định để giữ cho nó được tổ chức rất chặt chẽ, giải quyết để t́m ra phải làm ǵ với nó xuống đường như điều tra của chúng tôi tiến triển. Cuộc điều tra chuyển về phía trước ở tốc độ cao, với không ai trong số các thành viên trong nhóm điều tra - hoặc Sở Tư pháp luật sư ủng hộ họ - ư thức được yêu cầu của Tổng thống. Ngay sau đó, tôi đă nói chuyện với Bộ trưởng Tư pháp Sessions trong người để vượt qua cùng mối quan tâm của Tổng thống về ṛ rỉ. Tôi nắm lấy cơ hội để cầu xin Tổng chưởng lư để ngăn chặn bất kỳ thông tin liên lạc trực tiếp tương lai giữa Tổng thống và tôi. Tôi nói với AG rằng những ǵ vừa xảy ra - ông bị yêu cầu rời khỏi trong khi Giám đốc FBI, người báo cáo cho AG, ở lại - là không phù hợp và không bao giờ nên xảy ra. Ông không trả lời. V́ những lư do nêu trên, tôi đă không đề cập rằng Tổng thống đề cập điều tra tiềm năng của FBI của Tướng Flynn.


 

Ngày 30 tháng 3 Điện thoại Gọi

Vào sáng ngày 30 tháng 3, Chủ tịch gọi điện cho tôi tại FBI. Ông mô tả cuộc điều tra Nga là “một đám mây” đă làm suy yếu khả năng của ḿnh để hành động thay mặt đất nước. Ông nói rằng ông không có ǵ để làm với Nga, không bị dính líu với gái điếm ở Nga, và đă luôn luôn cho rằng ông đă được ghi nhận khi ở Nga. Ông yêu cầu những ǵ chúng ta có thể làm ǵ để “nhấc đám mây.” Tôi trả lời rằng chúng tôi đang điều tra vấn đề này một cách nhanh chóng nhất có thể, và điều đó sẽ có lợi ích rất lớn, nếu chúng ta không t́m thấy bất cứ điều ǵ, để chúng tôi đă thực hiện công việc tốt . Ông đồng ư, nhưng sau đó lại nhấn mạnh những vấn đề này đă khiến anh. Sau đó, Chủ tịch hỏi tại sao đă có một buổi điều trần của Quốc hội về Nga tuần trước - lúc đó tôi đă có, như Sở Tư pháp chỉ đạo, khẳng định cuộc điều tra về sự phối hợp tốt giữa Nga và chiến dịch Trump. Tôi đă giải thích những đ̣i hỏi từ sự lănh đạo của cả hai bên trong Quốc hội để biết thêm thông tin, và rằng Thượng nghị sĩ Grassley thậm chí đă tổ chức lên thư xác nhận của Phó Tổng chưởng lư cho đến khi chúng tôi giới thiệu tóm tắt ông một cách chi tiết về cuộc điều tra. Tôi giải thích rằng chúng tôi đă giới thiệu tóm tắt sự lănh đạo của Quốc hội về chính xác mà cá nhân chúng tôi đă điều tra và rằng chúng tôi đă nói với những người lănh đạo Quốc hội rằng chúng tôi đă không đích thân điều tra Tổng thống Trump. Tôi nhắc anh trước đây tôi đă nói với ông rằng. Ông nhiều lần nói với tôi: “Chúng tôi cần phải nhận được thực tế mà ra.” (Tôi không nói với Tổng thống rằng FBI và Sở Tư pháp đă miễn cưỡng để làm cho tuyên bố công khai rằng chúng tôi không có một trường hợp mở cửa vào Chủ tịch Trump cho một số lư do, quan trọng nhất bởi v́ nó sẽ tạo ra một nhiệm vụ để sửa chữa, nên sự thay đổi đó.) Chủ tịch tiếp tục nói rằng nếu có một số “vệ tinh” đối tác của ḿnh những người đă làm điều ǵ sai, nó sẽ là tốt để thấy rằng ra , nhưng ông 


 

(Page7)

đă không làm ǵ sai cả và hy vọng tôi sẽ t́m thấy một cách để làm cho nó hiện ra rằng chúng tôi đă không điều tra ông. Trong một sự thay đổi đột ngột, ông quay cuộc tṛ chuyện với FBI Phó Giám đốc Andrew McCabe, nói rằng ông đă không lớn lên “điều McCabe” bởi v́ tôi đă nói McCabe là danh dự, mặc dù McAuliffe đă gần gia đ́nh Clinton và đă cho anh ta (tôi nghĩ ông có nghĩa là tiền vợ) chiến dịch Phó Giám đốc của McCabe. Mặc dù tôi không hiểu tại sao Tổng thống đă đưa này lên, tôi lặp đi lặp lại rằng ông McCabe là một người đáng kính. Anh kết thúc bằng cách nhấn mạnh “đám mây” đă được can thiệp vào khả năng của ḿnh để thực hiện thoả thuận cho đất nước và cho biết ông hy vọng tôi có thể t́m thấy một cách để có được ra rằng ông đă không được điều tra. Tôi nói với anh ấy tôi sẽ xem những ǵ chúng tôi có thể làm, và rằng chúng ta sẽ làm công việc điều tra của chúng tôi tốt và càng nhanh càng có thể. Ngay sau cuộc nói chuyện đó, tôi gọi là Quyền Phó Bộ trưởng Tư pháp Dana Boente (AG phiên có lúc đó recused ḿnh trên tất cả các vấn đề Russiarelated), để báo cáo nội dung của các cuộc gọi từ Tổng thống, và nói rằng tôi sẽ chờ đợi hướng dẫn của ông. Tôi không phản hồi từ anh ấy trước khi Chủ tịch gọi điện cho tôi một lần nữa hai tuần sau đó.


 

11 tháng 4 Điện thoại Gọi

Vào sáng ngày 11 tháng 4, Chủ tịch gọi điện cho tôi và hỏi những ǵ tôi đă làm về yêu cầu của ḿnh mà tôi “nhận ra” rằng ông không phải là cá nhân đang được điều tra. Tôi trả lời rằng tôi đă vượt qua yêu cầu của ḿnh để các Phó Tổng Quyền chưởng lư, nhưng tôi đă không nhận được hồi âm. Ông trả lời rằng “đám mây” đă nhận được trong cách của khả năng của ḿnh để làm công việc của ḿnh. Ông nói rằng có lẽ ông sẽ có những người ḿnh tiếp cận với Phó Tổng Quyền Chưởng. Tôi nói đó là cách yêu cầu ông phải được xử lư. Tôi nói rằng Nhà Trắng Counsel nên liên lạc với lănh đạo của Bộ Tư Pháp để thực hiện yêu cầu, đó là kênh truyền thống. Ông nói rằng ông sẽ làm điều đó và nói thêm, “Bởi v́ tôi đă rất trung thành với bạn, rất trung thành; chúng tôi đă có điều bạn biết.”Tôi không trả lời hoặc yêu cầu ông ta muốn nói bởi‘điều đó.’Tôi chỉ nói rằng cách để xử lư nó là để có Nhà Trắng Counsel gọi Phó Tổng Quyền Chưởng. Ông nói đó là những ǵ ông sẽ làm và cuộc gọi kết thúc. Đó là lần cuối cùng tôi nói chuyện với Tổng thống Trump.  

 

 

 


 

SERVED IN A NOBLE CAUSE

 

 

Vietnamese commandos : hearing before the Select Committee on Intelligence

of the United States Senate, One Hundred Fourth Congress, second session ...

Wednesday, June 19, 1996

 

CLIP RELEASED JULY 21/2015

https://www.youtube.com/watch?list=PLEr4wlBhmZ8qYiZf7TfA6sNE8qjhOHDR6&v=6il0C0UU8Qg

  

 

US SENATE APPROVED VIETNAMESE COMMANDOS COMPENSATION BILL

http://www.c-span.org/video/?73094-1/senate-session&start=15807

BẮT ĐẦU TỪ PHÚT 4:22:12 - 4:52:10  (13.20 - 13.50)

 


Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

֎ Binh Thư Yếu Lược Trần Quốc Tuấn  ֎ Một Trang Lịch Sử

֎ Vietnamese Commandos' History ֎ Vietnamese Commandos vs US Government ֎ Lost Army Commandos

֎ Bill of Compensation ֎ Never forget ֎ Viết Lại Lịch Sử  Video ֎ Secret Army Secret War Video

֎ Đứng Đầu Ngọn Gió Video ֎ Con Người Bất Khuất Video ֎ Dấu Chân Biệt Kích Video ֎ Kiểm Lại Hồ Sơ Biệt Kích Video

֎ The Secret war against Hanoi Richard H. Shultz Jr.֎ Gulf of Tonkin Incident ֎ Pentagon Bạch Hóa ֎ The heart of a boy

֎ U.S Debt Clock ֎ Wall Street and the Bolshevik Revolution Antony C. Sutton

֎ Wall Street and the Rise of Hitler Antony C. Sutton ֎ None Dare Call It Conspiracy Gary Allen

֎ Chiến Tranh Tiền Tệ (Currency War) ֎ Confessions of an Economic Hit Man John Perkins

֎ The World Order Eustace Mullin ֎ Trăm Việt trên vùng định mệnh ֎ Chính Đề Việt Nam Tùng Phong (dịch)

֎ OSS vào Việt Nam 1945 Dixee R. Bartholomew - Feis ֎ Lyndon Baines Johnson Library Musuem

֎ Chủ Nghĩa Dân Tộc Sinh Tồn ֎ Nguồn Gốc Dân Tộc Việt Nam B́nh Nguyên Lộc

֎ Nghi Thức Ngoại Giao ֎ Lễ Nghi Quân Cách ֎ Sắc lệnh Cờ Vàng ֎ Quốc Tế Cộng Sản

֎ How Does a Bill Become Law?֎ New World Order ֎ Diplomacy Protocol. PDF

֎ The World Order Eustace Mullin ֎ Why Vietnam? Archimedes L. A. Patti

֎ Vietnam War Document ֎ American Policy in Vietnam

֎ Foreign Relations Vietnam Volum-1 ֎ The Pentagon Papers ֎ Pentagon Papers Archives

֎ Vietnam and Southeast Asia Doc ֎ Vietnam War Bibliogaphy ֎ Công Ước LHQ về Luật Biển

֎ CIA and NGOs ֎ CIA And The Generals ֎ CIA And The House Of Ngo ֎ Global Slavery

֎ Dấu Binh Lửa ֎ Đại Hội Toàn Quân? Phùng Ngọc Sa

֎ Bách Việt  ֎ Lược Sử Thích Ca  ֎ Chủ thuyết Dân Tộc Sinh Tồn

֎ Silenced! The Unsolved Murders of Immigrant Journalists in the USA. Juan Gonzales

֎ Society of Professional Journalists: Code of Ethics download

֎ Douglas Mac Arthur 1962 ֎ Douglas Mac Arthur 1951 ֎ John Hanson, President of the Continental Congress

֎ Phương Pháp Biện Luận ֎ Build your knowledge

֎ To be good writer ֎ Ca Dao -Tục Ngữ ֎ Chùa Bái Đính ֎ Hán Việt

֎ Top 10 Crime Rates  ֎ Lever Act ֎ Espionage Act 1917 ֎ Indochina War ֎ Postdam ֎ Selective Service Act

֎ War Labor Board ֎ War of Industries ֎ War Production Board ֎ WWII Weapon ֎ Supply Enemy ֎ Wold War II ֎ OSS

֎ Richest of The World ֎ Truman Committee   ֎ World Population ֎ World Debt ֎ US Debt Clock ֎ Foreign Trade

֎ An Sinh Xă Hội - Cách T́m IP Email ֎ Public Holiday ֎ Funny National Days  ֎ USA Census

֎ Oil Clock ֎ GlobalResearch ֎ Realworldorder ֎ Thirdworldtraveler ֎ Thrivemovement ֎ Prisonplanet.com ֎ Infowars

֎ Rally protest ֎ Sơ Lược VềThuyền Nhân ֎ The Vietnamese Population in USA

֎ VietUni ֎ Funny National Days  ֎ 1DayNotes 

 

Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Tặng Kim Âu


Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.


Thảo Đường Cư Sĩ.

 

Your name:


Your email:


Your comments: