Cha Hoàng không chào cờ vàng

 

 

Nguyễn Đạt Thịnh

 

 

 

Luật sư Hoàng duy Hùng, Chủ Tịch Cộng Đồng người Việt quốc gia Houston, ra thông cáo về việc linh mục Trịnh Tuấn Hoàng, con trai của một H.O., nói Cha nhất định không chào cờ vàng của người Việt quốc gia trong bữa tiệc Cha tổ chức tại nhà hàng Kim Sơn vào ngày Chủ Nhật mùng 8 tháng Sáu này. Mục đích bữa tiệc nhằm vận động người Việt quốc gia gây quỹ để Cha đem về Việt Nam giúp trẻ mồ côi khuyết tật, những đứa trẻ vô phước, tật nguyền, không cha, không mẹ, mà Việt Cộng có bổn phận chăm xóc, nhưng chúng lại bỏ bê.

Năm ngoái Cha Hoàng cũng đă tổ chức một lần và thành công rất lớn về mặt tài chánh; nhiều người Việt quốc gia giúp hội Bác Ái Phanxicô, mà Cha là thành phần rường cột, hàng chục ngàn đồng, và tổng số thu trong bữa tiệc năm ngoái lên đến hàng trăm ngàn đồng.

Mọi người không ngần ngại ủng hộ công tác từ thiện của một vị chân tu, con trai một chiến sĩ quốc gia, nhưng Cha Hoàng lại ngần ngại không muốn đứng dưới cùng một mầu cờ quốc gia với những người giúp Cha rất nhiều tiền để làm công việc từ thiện. Cha nói với luật sư Hùng là Cha không chào cờ quốc gia v́ không muốn mất ḷng công an Việt Cộng. Cha c̣n đem luật lệ Hoa Kỳ ra nói là tại xứ tự do này không ai có quyền bắt Cha phải chào cờ vàng.

Cha hoàn toàn đúng cả trong việc không ai có quyền bắt Cha chào cờ, lẫn việc Việt Cộng có quyền bắt Cha không được chào lá cờ mà thân phụ Cha, trước kia, đă đứng nghiêm để chào kính mỗi ngày, lá cờ đă phủ trên quan tài nhiều đồng đội ông, trong giả thuyết ông là một chiến sĩ quân lực VNCH.

Trong giả thuyết ông cũng là một linh mục như Cha, th́ ông không hề là vị linh mục duy nhất bị Việt Cộng bắt theo học “đại học máu cải tạo”; giả thuyết này càng làm thái độ của Cha phủ nhận mầu cờ quốc gia thêm bất nhân, bất hiếu.

Tôi hoàn toàn không biết bố Cha là ai, nhưng đă được định cư tại Hoa Kỳ qua diện H.O. th́ tối thiểu ông cũng đă có 3 năm khổ sai trong ngục tù Việt Cộng. Cha có cùng đến Mỹ với ông bố theo diện H.O. không?  Nếu có th́ món nợ tinh thần của Cha đối với Bố và những người bạn đồng đội, đồng chí hướng, đồng mầu áo chiến sĩ hay tu sĩ của bố cũng khá nặng nề.

Có thể Cha không chấp nhận lư tưởng bảo vệ miền Nam của Bố, nhưng việc cha sử dụng tài nguyên của người quốc gia để phục vụ Việt Cộng cũng là việc Cha cần xét lại, và cần ư thức rơ là  những người Việt hải ngoại đang sống tại Houston đă từng chứng kiến nhiều người Việt Nam khác có thái độ “ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản” như cha.

Ngày xưa, v́ vô tâm vô t́nh, người Việt quốc gia đă để mặc bọn nằm vùng sử dụng nhân, tài, vật lực miền Nam nuôi dưỡng cuộc chiến tranh thôn tính miền Nam. Giờ này nếu Cha tưởng vẫn tái diễn được tṛ cũ, th́ quả là Cha lạc quan.

 

Thái độ của Cha Hoàng là một thái độ chính trị, Cha không apolitical (không quan tâm đến chính trị) như cha nói với luật sư Hùng, mà Cha impolitical (có thái độ chính trị không đúng). Dù Cha đến Hoa Kỳ bằng cách tháp tùng bố, hay cha tự đến đây bằng nhiều con đường di dân khác của người Việt hải ngoại th́ Cha cũng đă chọn thái độ của khối người này: thái độ bỏ phiếu bằng chân, bỏ tất cả tài sản vật thể và tinh thần để chối bỏ Việt Cộng, và để chọn tự do.

Giờ này Cha chối bỏ lư tưởng của họ, không chào lá cờ tượng trưng cho ư chí bất khuất của họ, nhưng vẫn lợi dụng ḷng từ thiện của họ, lợi dụng ḷng tôn kính của họ đối với mầu áo chùng Cha mặc.

Cha không làm việc một ḿnh, đạo quân thứ 5 của Việt Cộng tại Houston đang bắt đầu chui ra khỏi bụng con ngựa gỗ, sau khi đă vào thành Troie. Danny Nguyễn Quốc Đoàn là một; hắn không mặc mầu  áo ḍng khắc khổ, đạo đức, nhưng lại có đức ngay thẳng hơn Cha: hắn công khai ra mặt là tay sai của Việt Cộng. Cha kín đáo hơn.

 

Chúng tôi không ngăn cản Cha đem tiền chúng tôi tặng Cha về nước để làm công việc Việt Cộng có bổn phận phải làm; chúng tôi chấp nhận việc đó, mà chỉ xin Cha một thái độ dứt khoát: đứng ra nhận đồng tiền của người Việt Nam chống cộng với tư cách của một người chống cộng giống như chúng tôi.

Chúng tôi vẫn thương trẻ khuyết tật, vẫn thờ Chúa kính Cha, kể cả Cha Hoàng. Nhưng chúng tôi không thể quên những điều ghi chép trong Kinh Thánh về cái hôn chỉ điểm, chúng tôi nêu lên đây để xin Cha cùng đọc.

“Chúng ta có thể đang đóng vai tṛ Giuđa, người phản Thầy, người nộp Thầy. Đau đớn hơn, Giuđa nộp Thầy qua nghĩa cử yêu thương: cái hôn (c. 48-49). Cái hôn thay v́ tỏ dấu thân t́nh th́ nơi nầy lại trở thành dấu chỉ điểm, dấu bội phản. Biết bao lần chúng ta hôn Chúa, nhưng không phải bằng cái hôn chân t́nh thương yêu, nhưng bằng cái hôn bội phản? Chúng ta phản bội Chúa qua cuộc sống chạy theo tội lỗi, chạy theo đam mê, chạy theo ích kỷ, chạy theo tị hiềm chia rẽ. Xin cho chúng ta biết hôn Chúa cách chân t́nh qua việc sống đạo hiền ngoan, qua việc bác ái yêu thương, qua việc tạo hiệp nhất trong gia đ́nh, trong Giáo xứ, ngoài xă hội. Được thế, người ta sẽ “ngợi khen Cha các con ở trên trời” (Mt 5:16).”

Xin Cha về với chính nghĩa, về với Chúa, đừng chạy theo quân ác vô thần đang cấm đoán tự do tín ngưỡng, giam giữ đàn áp tu sĩ, chiếm đoạt giáo đường, bỏ phế trẻ tàng tật, nô lệ hoá con người.

Và cũng xin Cha đừng biến chúng tôi thành những người đồng lơa với Giuđa.

 

Nguyễn Đạt Thịnh