Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ . Báo Chí . BBC . RFI . RFA . Tác Phẩm . Kỹ thuật . Dịch Thuật . Tự Điển . Groups . Portal . Forum .Tinh Hoa . Da Lat . Thư Quán . ChinhNghia Media . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

2010/2/13 Cuoc Le <cuocle@gmail.com>

 

Kính gửi anh Phúc,

 

 

 

Trời đông tuyết ở Virginia vừa qua, hai cây cột cờ sáng chói Việt Mỹ đang tung bay trước gió trên bầu trời thơ mộng của Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn.  Tôi có tham dự buổi lễ cắt băng khánh thành hai cột cờ mới làm biểu tượng cho sự thành công trong bước đầu của những người chiến sĩ Quốc gia chân chính tại vùng đất hứa này. Tôi gặp nhiều nhân vật có danh tiếng ở đây mà tôi không biết được. Có vài người đến bắt tay tôi và nói với tôi rằng “Tôi có đọc vài bài viết của anh trên Internet.” Tôi khiêm nhượng trả lời cám ơn anh ấy mà trong đầu tôi không nhớ ra được tôi gặp họ từ bao giờ và ở đâu. Tôi bớt lo âu v́ họ nh́n tôi mĩm cười và nói chuyện vui vẽ.  Qua thí dụ này chắc anh sẽ vui mừng v́ bạn đồng khóa của anh trong trường ctct. Ra trường ở hạng 33 bỏ chử nghĩa hơn 34 năm mà trở lại viết bài tâm t́nh và nhận được những nụ cười của người mà tôi không quen biết. Như vậy quá vui rồi phải không anh Phúc? Anh có mừng cho tuôi không vậy?

 

Tôi nhắc lại cho anh nghe chơi  nếu anh không tin th́ hỏi Thiếu Tá Ḥa ở Houston th́ anh rơ như tôi nói với anh sau.  Lúc chọn đơn vị, tôi được chọn ở Sàig̣n v́ tùy thuộc vào vị trí của hạng ra trường nhưng tại tôi thích về tỉnh nhà nên tôi chọn Tiểu Đ̣an 30/ctct.  Sỉ quan và nhân viên trong ngành ctct thuộc loại COCC mà anh không biết à!  Đúng ra tôi ở Ban Tham Mưu Tiểu Đoàn nhưng tôi thích đi ra ngoài đơn vị. Ra đơn vị có hơn một năm th́ Trung Tướng Trung ra lệnh cho Thiếu Ta Lê Công Hoàn rút tôi về Bộ Tư Lệnh hành Quân ở Tây Ninh.  Anh thấy không tôi lù khù nhưng có người độ mạng cho nên không cần phải đi khai bệnh để được rời khỏi chiến trường như anh. Tôi không có may mắc như anh được về phục vụ cho Sư Đoàn 5 BB, Sư Đoàn của TT Thiệu nhưng tôi hảnh diện với chức vụ của tôi v́ tôi đi đây đi đó trong Quân Khu III quá nhiều nên biết nhiều tin ngộ nghĩnh hơn anh.

 

Hôm nay mặc dầu xuất hiện trên Internet sau anh nhưng tôi hảnh diện v́ mới có viết vài bài trên Internet mà có  người chưa quen biết tôi lại bắt tay và cười thông cảm. Tôi thấy c̣n may mắn hơn nữa khi có anh Phúc Đổ (Ph.D) và Hoàng Lan Chi dạy bảo lời sai lẽ trái.  Cám ơn hại nhà văn "Vĩ Đại” của thế kỷ thứ hai mươi mốt này.

 

Anh Phúc nói đúng đó, có người trong trường Đại Học/ctct được bạn bè phong cho một nick name là Phúc “Bựa” mà sau này trở thành nhà văn lừng danh với vụ kiện của Bà Nancy Bùi mà dân Texas gọi là vụ “kiện ăn cháu đá bát”  có phải vậy không anh Phúc. Chính v́ vụ kiện này mà anh Bùi Vương Liêm và Nguyễn Trung Châu lập quỷ Pháp Lư cho anh. Đầu năm mới tôi cũng cầu chúc hai anh ấy làm ăn phát đạt để thâu tiền quỷ Pháp lư cho anh nhiều và chờ ông chánh án Mỹ quyết định phạt hay không phạt tiền để anh bớt hồi hợp là có đủ tiền trang trái cho vụ kiện hay lạy ông bà cho dư chút đỉnh để uống  beersố tiền

 

Anh Phúc ơi! Tôi ra trường Đại Học/ctct như anh nên một đọan tiểu sử của tôi phải bắt buộc ghi là xuất thân trường Dai hoc/ctct chớ. Không ai, kể cả Bộ Trưuởng giáo dục nào đó, dám phủ nhận thành quả mà tôi đă thu lượm được trong đại học này. Thí dụ, tôi có ghi danh học Viện Đại Học Vạn Hạnh nhưng tôi không có ra trường cho nên tôi không thể khoe khoan trong tiểu sử của tôi là tôi tốt nghiệp thủ khoa cử nhân chính trị của trường Đại Học Vạn Hạnh được. Điều này không có nước nào chấp nhận được. Thôi đi anh Phúc ạ! Tôi có thể nói về anh hàng tháng cũng được nhưng xin anh để tôi dưỡng bệnh. Tôi nói như vậy chứ thế nào anh cũng móc tôi ra nữa v́ tôi biết anh tức tôi lắm. Lư do rất giản di, trong hai mươi năm trời anh đă múa gậy vườn hoang nay thấy tôi xuất hiện và tôi biết hết tẩy của anh nên anh quá ư nhột và chinh v́ thế mà anh và Hoàng Lan Chị cố t́nh triệt hạ tôi bằng sự lảo luyện của anh trong nghề cầm bút và không c̣n t́nh ngĩa ǵ hết. Thật vây, khi anh dưa banh th́ Hoàng Lan Chi đá tôi vừa xong th́ anh lại xa luân chiến đá tôi luôn.  Ok! Chúng ta chơi vơ tự do nhé! T́nh đồng môn  của đôi ta có thế thôi.

 Trước đây tôi có gửi cho anh một món quà tết mà anh không nhận được nay tôi gửi lại anh.  E-mail mà anh tâm t́nh hay hậm dọa của anh gửi cho tôi, tôi trả lại anh để anh suy nghĩ. Chúng ta không c̣n t́nh nghĩa ǵ nữa để kể lễ. Đường của anh anh đi và đường của tôi tôi đị v́ tôi dư biết anh kia mà!  Khi mà chính trị đến nơi nào đó th́ đạo đức phải đi chổ khác chơi.

Một lần nữa chúc anh có nhiều may mắn để anh Bùi Dương Liêm và anh Nguyễn Trung Châu thâu nhiều tiền của người Quốc gia chống cộng giúp anh trang trải hậu quả của người cầm bút thiếu lương tâm nghề nghiệp.

 

Kính chào.

 

Cuoc Le

 

 

 

 

E-mail gửi lạị!

 

 

Kính gửi anh Phúc và các bạn của anh,

 

Bức thư lần cuối cùng xin gửi đến anh Phúc

 

Tôi xin gửi đến anh Phúc và quư vị bạn của anh Phúc trong các diễn đàn Internet một bức thư sau cùng của tôi cho anh Phúc nhằm giải tỏa sự châm biếm của quư anh trong e-mail chain vừa qua.

 

Kính gửi anh Phúc.

 

Khoảng hai mươi năm qua anh đă dùng ng̣i bút và key board để bài tỏ lập trường và ư chí cương quyết chống độc tài cộng sản Việt Nam.  Chắc chắn anh có nhiều thân hữu và kinh nghiệm viết bài chinh phục người đọc.  C̣n tôi sống ở Mỹ, tôi rất quư hạnh phúc của gia đ́nh và một chúc kiến thức nhỏ hẹp để giải độc cho tôi.  Anh đă cố gắng kiên tŕ và đem hết khả năng để đọc giả tin tưởng anh là một cựu sỉ quan ưu tú chẳng những của trường Đại Học Chiến Tranh Chính Tri mà c̣n của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà.  Anh đă hấp thụ, thực thi lư tưởng và tôn chỉ của trường; đó là hành trang để anh tiếp tục đấu tranh chính trị với Cộng sản mặc dầu miền Nam đă hoàn toàn lọt vào tay quân thù hơn 34 năm qua. Tôi quư mến anh nhưng với bầu nhiệt quyết vô biên đó nên nhiều khi anh chỉ trích không nhân nhượng những vị Tổng Thống Việt Nam Cộng Hoà, thầy của anh, bạn của anh etc. nếu anh thấy họ làm không vừa ư anh dù việc làm đó thực sự như anh nghĩ ở trong quá khứ hay hiện tại.

 

Vừa qua sau vụ kiện của Bà Nancy Bùi, anh có viết một bài để nhớ về người Tư Lệnh củ của Sư Đoàn 5 BB nhưng trong đó anh vẫn c̣n hối tiếc và không quên chỉ trích TT Thiệu và đặc biệt những h́nh ảnh được bỏ trong bài viết để hổ trợ cho quan điểm của anh hoàn toàn phản tuyên truyền.  Chẳn hạn như bức h́nh mà anh cho là vị Tổng Thống “cang trường” của chúng ta đi quan sát ngoài mặt trận đứng dưới hố cá nhân h́nh vuông và xung quanh miệng hố có bao cát và những sỉ quan đứng chung quanh hố. Tôi giựt ḿnh và tự hỏi; vậy th́ khi Tổng Thống Thiệu muốn ban chỉ thị cho các sĩ quan đó, TT phải ngước cổ lên v́ chổ cao nhứt của h́nh hài Tổng Thống lúc đó quá thấp với chiều cao của các sỉ quan đứng trên miệng hố?  Hơn nữa trong h́nh này th́ vị Tổng Thống chúng ta đâu có “dũng cảm” hơn những ngừời sĩ quan chung quanh đó?  V́ TT đứng dưới hố an toàn c̣n các sĩ quan th́ đứng khơi khơi trên mặt đất th́ sao?

 

Trong giây phút ngỡ ngàng tôi thông cảm với anh là v́ khi anh ra trường th́ anh miệt mài với sự sống c̣n với đơn vị của anh trách nhiệm. Sau đó những năm tháng tù và cuộc sống bên Mỹ làm anh không lưu tâm đến hậu quả của sự tuyên truyền khi anh posted bài viết đó lên mà không lường được hậu quả tác dụng tâm lư của nó trong người đọc.  C̣n nữa, trong bài đó, tôi thấy anh có lối viết văn khôi hài một cách quá thông minh; tôi suy nghĩ măi mà không biết anh học ở đâu? Trường Đại Học/CTCT không biết có dạy hay không?  Khi anh viết Tổng thống Thiệu lo hối lộ cấp dưới quyền tại một căn cứ không quân nào đó gần nhà TT trong buổi cơm tâm giao nhằm mục đích mong các anh phi công tác chiến tránh bay lượng trên nhà thân sinh của TT. Ư nghĩ này theo tôi rất phản tuyên turyền và không có lợi về sự trong sạch cho các nhà lănh đạo của Chính Phủ Việt Nam Cộng Ḥa và dễ bị người đời mỉa mai.

 

Anh c̣n posted một tấm h́nh Tổng Thống Thiệu gắn lon cho vi sinh viên thủ khoa của trường bộ Binh Thủ Đức trong đó có h́nh của Chuẩn Tướng Trần Văn Trung lúc bây giờ.  Ở dưới h́nh ghi là Đỗ Văn Phúc. H́nh ảnh này được chụp trước khi anh vào trường Bộ Binh Thủ Đức, giai đoạn I, khóa 24 bất đầu ngày 17 tháng12 năm 1966 chớ đâu có phải tại trường Đại Học /CTCT trong năm 1969. Anh làm đọc gỉa bốn phương tưởng ảnh ấy được chụp vào ngày ra trường của khóa I mà anh là thủ khoa.  Các cưụ sinh viên của trường đh/ctct nhứt đầu v́ có sự tranh luận quá lâu trong e-mails của Hội CTCT.  Lư do rất giản dị; các khoá sau khóa II tưởng anh là thủ khoa khóa I. C̣n người ngoài dễ nghĩ như anh là thủ khoa khóa I v́ vậy có người ở Texas đă viết cho anh lúc họ tranh luận về vụ kiên của Bà Nancy với anh: “nửa trái táo là nửa trái táo nhưng nữa sự thật không phải là sự thật.”

 

Trước đó anh cho đăng nhiều bài viết và xuất bản sách để chia xẽ với đọc giả những câu chuyện về chiến tranh của anh, thật có, giả có, do trí tưởng tượng của anh cũng có mà tôi không muốn ghi lại những chi tiết ở đây v́ làm mất th́ giờ đọc giả và tôi.  Nhất là bài viết về một tù binh cộng sản Nguyễn Văn Đông năm 1968 được nói trước cử toạ gồm có sinh viên, sỉ quan về trường thụ huấn và quân nhân cơ hữu của trường. Trong đó anh nhớ  thật tài t́nh về “bức thơ ban khen” của tên bí thư tỉnh B́nh Dương cho những tên nội tuyến VC mà tôi không có nhớ được một câu nào vế bức thư ấy.  Tôi công nhận anh có bộ óc siêu phàm mà người phàm như tôi không có. Xin quư vị vào web site của anh Phúc hay trong càc sách của anh Phúc để đọc và lưu ư điều tôi viết ở trên. Viết những mẫu chuyện về chiến tranh rất khó v́ ḿnh chưa chắc bỏ tính chủ quan của ḿnh ra ngoài câu chuyện.

 

Tôi xin lập lại ư của anh bạn cùng khóa vừa qua tôi qua Canada như sau: "Mầy có đọc sách và những bài viết của thằng Phúc không? Tôi trả lời, thằng em có sách mà chưa đọc. Tao chỉ đọc có vài trang th́ tao dẹp luôn.”  Chắc anh Phúc cũng nhớ những bài viết của anh như tôi nêu trên đă gây nhiều cuộc tranh luận trên e-mail Group Tổng Hội để xây dụng anh nhưng anh cố giữ quan điểm của anh và phát lờ ư kiến đóng góp của người khác với nhiều lư do diễn dẩn theo.

 

Hôm nay tôi đọc e-mail của anh gửi cho anh Nguyễn Phương Hùng là một động lực chánh để tôi viết thư cuối cùng này cho anh.  Nhân tiện, tôi cám ơn anh Hùng đă có đôi lời ghi trong e-mail (Tôi không có đính kèm ở đây) nói lên tinh thần chiến đấu của anh em tốt nghiệp khóa I trường Đại Học ctct đă phục vụ tai Binh Chủng Biệt Động Quân nhưng tôi không thấy anh Hùng liệt kê những anh tốt ngiệp khóa 2/đh/ctct phục vụ tại Binh Chủng này. Trong số anh em này có nhiều anh em tử trận hay bị thương tích. Tôi rất lấy làm hảnh diện với ḷng dũng cảm và sự hy sinh của bạn bè tôi mà không có ngụ ư dựa dẫm nào về ḷng dũng cảm đó. Tôi rất tôn trọng các bạn tôi thi hành nghĩa vụ đối với tổ quốc giao phó. Tôi cũng ngừng viết và có một phút mật niệm để tưởng nhớ những vị anh hùng thực sự của Quân Trường và Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa mà tôi không có diểm phúc tuyệt vời đó.

 

Anh Phúc ạ! Khi ra trường, tôi kém may mắn hơn anh. Tôi không được phục vụ tại các đơn vị oai hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa và nhất là Sư Đoàn 5 BB anh dũng như anh và nhạc sĩ Nguyễn Tấn Lộc diễn tả. Tôi có nhiều lần đến Sư Đoàn 5 BB trong những lần thanh tra chuyên môn

 

của đơn vị trực thuộc Tiểu Đoàn30/CTCT nhưng tôi không có dịp gặp anh v́ anh đă rời đơn vị này từ khuya.  Sau năm 2005, tôi mới có dịp đọc sách của anh tôi thấy anh chỉ phục vụ ở đây khoảng trên dưới một năm v́ anh viết không rỏ ràng thời gian. Anh khai bệnh để sớm rời khỏi chiến trường ngoại biên hầu được giải ngũ.  Có anh bạn của anh phát biểu cho tôi nghe trên phone, “Thằng Phúc là thằng hèn, nó rét, bao nhiêu thằng tụi ḿnh ở lại đó, c̣n nó khai bệnh để được giải ngũ (Có đúng như vậy không anh Phúc?). Song song với việc khai bệnh, anh nộp đơn qua Không Quân sau khi Tổng Cục/CTCT cho phép SQ/CTCT khóa I được quyền xuất ngành để phục vụ ngành nảo mà họ thích. Anh được về Không Quân cuối năm 1971 (?) và sau đó anh giải ngũ. Tiếp theo, anh vào Viện Đại Học Vạn Hạnh cho đến tháng tư năm 1975.

 

C̣n tôi v́ kém may mắn hơn anh nên tôi phục vụ tại Tiểu Đoàn 30/ctct và tăng phái cho sư đoàn 25 Bộ Binh. Hết hạn đi phép ra trường tôi tŕnh diện đơn vị, tại Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn, tôi gặp lại người thầy của tôi làm thông dịch cho một cố vấn Mỹ của tiểu đoàn.  Sau này vị thầy và cố vấn đó về phục vụ tại TC/ctct cho đến cuối tháng tư năm 1975. Thầy ấy hỏi tôi, "em có cần ǵ để thầy nói với đại Úy Định, Tiểu Đ̣an Trưởng?" Tôi cám ơn thầy tôi và tôi thích đi đại đội 303/ctct để có dịp về thăm bà con tại hai tỉnh Long An và Tây Ninh.  Lúc bây giờ VC pháo kích Bộ Tư Lệnh Sư Đ̣an 25 BB đồn trú tại Đưc Ḥa, Hậu Nghĩa quá nhiều. Một Hạ sĩ chết v́ đạn pháo kích và một binh sĩ khác bị thương. Tinh thần quân sĩ trong đơn vị hoang mang. Tôi được cử làm trưởng toán Tâm Lư Chiến/ Dân Sự Vụ và đôi khi làm thuyết tŕnh viên cho Sư Đ̣an. Làm trưởng toán TLC/DSV, tôi quá rét v́ tôi đi chung với bác sĩ (Tuyền), y tá, cố vấn Mỹ lúc Mỹ c̣n ở Đức Hoà và anh em Hạ sĩ quan ctct. Một tiểu đội nghĩa quân hay điạ phương quận dẫn đi công tác hàng ngày trong các ấp như B́nh Tiền, B́nh Thủy, Gịng, Trôm, Gịng Cám etc..  Dọc đường nhiều ghi gặp ḿm và nguy hiểm nhứt là lúc đi công tác đặc biệt về đêm. Tôi c̣n nhớ anh tài xế của tôi mất b́nh tỉnh. Tôi bảo anh ta: nếu gặp VC th́ chắt tôi chết trước anh đó. Thôi! Đi đi! Tôi nghĩ chuyến đi này không khá nên tôi cầu Phật và Chúa che chở tôi.

 

Vào cuối tháng 3 hay tháng tư (tôi không nhớ rỏ) Sư đoàn 25 BB hành quân qua Kampuchia dọc quốc lộ 1, Chiến đoàn 325 do đại Tá Cường (Trung Đ̣an 50) và Đại Tá Chuyên (Trung Đoàn 49) luân phiên lănh trách nhiệm trong vùng Ba Thu. Làm trưởng toán TLC/DSV đâu có ở Bộ chỉ Huy Chiến Đoàn đâu?  Đạn pháo kích VC th́ chổ nào chả tới được ngay cả ở Sàig̣n. Đạn tránh người chứ người đâu có tránh đạn? Chết th́ ở đâu cũng chết; lúc ấy sống th́ khó chứ chết th́ dễ như chơi.  Một tóan TLC/DSV gồm 1 Chuẩn Úy và 4 Hạ sĩ quan bị mất tích trên đường đi công tác. Sau này chiến đoàn t́m thấy chiếc xe dodge ¼ của toán với nhiều máu me và óc người c̣n dính trên xe.  Trong trường hợp này ai mà không lo. Vào giữa năm 1970 giáo sư toán Đào văn Dương được biệt phái về Bộ Giáo Dục; tôi thế giáo sư làm Trung Đội Trưởng TLC/DSV.  Đến đầu năm 1971 tôi về tăng phái cho Bộ Tư Lệnh Hành Quân của Quân Đoàn III tại Tây Ninh cho đến khi cố Đại Tướng Đổ Cao Trí tử trận.  Nhờ công tác này tôi mới biết được Thiếu Tá Diên Nghị Trưởng Pḥng Báo Chí của Quân Đoàn. Tôi cùng với Thiếu Tá Nghị đi đến các chiến đoàn của Quân Đoàn III hành quân tại Kampuchia trên quốc lộ I và quốc lộ 7. Khi Trung Tướng Minh làm Tư Lệnh Quân Đoàn III, tôi xuất ngành ctct năm 1972 và được thăng cấp Đại Úy ngày 1 háng 4 năm 1974. Như vậy quá rỏ ràng rồi đó anh Phúc và quư vị. Trong chiến tranh Việt Nam vừa qua ở đâu tôi cũng thấy nguy hiểm hết. Tôi biết quư vị có sự oai hùng như thiên phú!

 

Tóm lại tôi không có diểm phúc như anh Phúc và các bạn của anh để trở thành người hùng chống cộng sản trên hai b́nh diên văn vơ song ṭan như Ông Nguyễn Công Trứ đă tả.

 

Trong Lang Miếu ra tài lương đống

 

Ngoài biên thùy rạch mủi can thương.”

 

Tuy nhiên tôi cũng chẳng phải là anh chàng bạch diện thư sinh. Anh Phúc có cách hành xữ với anh em đồng môn hay những biến cố chính trị xăy ra tại Việt Nam hay trên thế giới.  Anh có con đường của anh và tôi có con đường của tôi.  Tôi không có chống cộng theo phản xạ của người Quốc Gia như anh. Tôi hy vọng là con đường của anh và của tôi đang đi không có làm lợi cho cộng sản trong cuộc chiến chính trị tại Hoa Thịnh Đốn nói riêng cho cho dân tộc nói chung.  Hai con đường đó cũng không có gây chia rẽ công đồng trên Internet. Quan điểm của tôi là tôn trọng mọi phương sách chống cộng của mọi đoàn thể tùy theo ḥan cảnh địa phương hay chung cả dân tộc. Trước khi tạm biệt anh, tôi xin anh trả lời cho tôi những câu hỏi sau đây. Tôi hứa với anh là tôi không có phúc đáp lại cho anh điều ǵ nữa hết.

 

1/ Thât sự có phải cấp bực của anh là Đại Úy trong QL/VNCH không?

 

2/ Thật sự anh có bằng bay để được mang quân phục của Phi Công trước công cộng hay không?

 

3/ Thật sự anh có đậu bằng "thủ khoa Cử Nhân Chính Trị," Phân Khoa Xă Hội của Viện Đại Học Vạn Hạnh hay không? Nếu có th́ ai kư văn bằng và kư lúc nào?

 

4/ Câu “Freedom, Democracy and Human Rights” có phải anh copy của bản tuyên ngôn mà Kỹ Sư Nguyễn Thành Nam Viết bằng tiếng Việt và tôi dịch ra tiếng Anh; tôi đă chuyễn cho anh mấy năm về trước?” Anh dùng nó để thay thế câu “Communism is des…” mà  không hỏi ư kiến của tôi.

 

Nguyên văn của tôi dịch,

 

Being Proud of and Thirsting for Hope Freedom, Democracy, anh Human Rights for Việt Nam.” Nếu anh copy nó là anh đạo văn.

 

Sĩ Quan tốt nghiệp trường Đại Học Chiến Tranh Chính Trị luôn cố gắng giữ bốn đức tính: Trí, Nhân, Dũng, và Thành. Mổi cá nhân giữ được điều nào hay điều ấy và được lúc nào hay lúc đó. Tôi thật sự mắc cở khi phải post lên bức thư cuối cùng này và thư của anh gửi đến tôi vào tháng mười hai năm ngoái v́ tôi không c̣n tin tưởng được lời anh viết. Làm con người phải biết đâu là quyền lợi chung và đâu là tư thù cá nhân. Nếu tôi có lổi th́ tôi nhận lổi mà tôi không chấp nhận một con sâu làm rầu nồi canh. Xin anh để tôi yên vui với tuổi về chiều nơi đất khách quê người. Sau cùng tôi xin gởi đến anh hai câu thơ của Tô Thùy Yên qua bài Ta Về.

 

Ta tiếc đời ta sao hữu hạn,

 

Đành không trải hết được ḷng ta.”

 

 

 

Kính chào.

 

Cuoc Le

 

01/25/2010

 

 

 

PS. Dưới đây là e-mail của anh phúc.

 

 

 

********

 

Michael Do Anh Cước thân mến, Nhớ lại đêm tâm giao khoá 1, khi anh lên

 

sân khấu gọi tên ...

 

12/22/09

 

Michael DoLoading...12/22/09

 

Reply |Michael Do to me

 

show details 12/22/09

 

fromMichael Do <md46usa@yahoo.com>

 

tocuocle@gmail.com

 

 

 

dateTue, Dec 22, 2009 at 6:31 PM

 

subjectThan gui anh Cuoc

 

mailed-byyahoo.com

 

signed-byyahoo.com

 

hide details 12/22/09

 

 

 

Anh Cước thân mến,

 

Nhớ lại đêm tâm giao khoá 1, khi anh lên sân khấu gọi tên tôi để hai

 

đứa ôm lấy nhau xoá bỏ những ǵ xung khắc trong t́nh đồng khoá, tôi

 

rất cảm động.

 

Cho đến nay, tôi vẫn tin rằng anh là một đồng môn, một chiến hữu trên

 

cùng chiến tuyến.

 

Nhưng việc ở hai trụ cờ ở DC không đơn giản như anh nh́n thấy bên

 

ngoài. Nó là một phần, đúng hơn, một mặt trận giả để che đậy cho một

 

mặt trận thật là vụ hai giám đốc VNHN giao thiệp với VC. Xa hơn, bao

 

quat hon la mat trận Nghị Quyết 36.

 

Là một cán bộ CTCT, là một trí thức có tầm học như anh, anh nên nh́n

 

một sự việc bằng cách đứng xa them, để thấy hết toàn cảnh thay v́ soi

 

kính lúp vào việc đó mà thôi.

 

Cuộc chiến giữa hai phe Quốc Cộng đang ở hồi quyết liệt. Bây giờ là

 

lúc xáp la cà, cận chiến. Đánh một sống một chết với nhau. Chỉ có hai

 

phe ở hai bên. Không c̣n bắn đại bác, súng cối, súng trường ; mà là

 

dao găm lựu đạn. V́ thế, hoặc ở bên này, hoặc ở hẳn bên kia. Tuyệt đối

 

không có ai đứng giữa để ăn đạn của cả hai bên.

 

Tôi tin rằng anh đă chọn bên này với chúng tôi.

 

Vậy anh thử đặt câu hỏi :

 

Lưu Lệ Ngọc và Dương Văn Hiệp giao thiệp với VC 3 lần để làm ǵ ?

 

Anh có tin  rằng họ có chức năng đi chiêu hồi ? Họ có khả năng, kinh

 

nghiệm để chiêu hồi ?

 

Nếu anh trả lời có cho hai câu trên, th́ tôi xin chào anh, để anh ủng

 

hộ họ và sau này, anh sẽ nh́n thấy hậu quả.

 

C̣n nếu câu trả lời của anh là không. Th́ việc Đỗ Hồng Anh bày ra vụ 2

 

cột cờ chính là để đánh lạc hướng. Chính DHA đă lên tiếng bênh vực,

 

bao che cho LLN và DVH, phụ hoa c̣n có Tuyết Mai.

 

Trong t́nh đồng môn, bạn bè tin cẩn, tôi khuyên anh nên sáng suốt.

 

Nói ra anh đừng giận. Tên tuổi và khả năng đấu đá của anh không chơi

 

nổi với Kim Âu đâu. Kim Âu dày dạn kinh nghiệm, có tên tuổi trên giới

 

truyền thông, có cơ quan ngôn luận là tờ báo và trang web. Anh có ǵ ?

 

Vả lại, xin nhắc cho anh rằng, Kim Âu đă đánh, là đánh cật lực, đánh

 

dai dẵng, đánh ác liệt. Liệu anh dám theo không ? Bao nhiêu người

 

trong giang hồ sẽ nghe theo anh ?

 

Tầm cỡ như Sơn Tùng c̣n bị đánh gục. Đỗ Hồng Anh, Tuyết Mai chỉ là tép riu thôi.

 

Tôi mong anh, (1) đứng ngoài quan sát, (2) tham gia vào phe chính

 

nghĩa. Đường tà là đường tử anh ạ.

 

 

 

Vài hàng, cầu chúc anh an lành và vui vẻ.

 

 

 

Phúc

 

 

 

Michael Do (Do Van Phuc)

 

webpage: www.michaelpdo.com

 

Vietnamese Communists must render FREEDOM, DEMOCRACY and HUMAN RIGHTS

 

to the people before a political defeat would cost them their

 

livelihood and even their lives.

 

 

 

2010/2/13 Michael Do <md46usa@yahoo.com>

 

Thưa quư vị,

 

Tôi thấy qua các thư giữa hai bên, đă có nhiều đụng chạm đến Trường CTCT nói riêng và nghành CTCT nói chung.

 

Tôi xin phép mượn lời của BS Hương Saigon để thưa rằng: 

Bằng cấp không chứng minh được khả năng thực có. Nó chỉ là một chứng minh quá tŕnh học hỏi. C̣n có thu nhận được kiến thức và đem ra áp dụng đúng hay không là do khả năng của từng người. 

Đậu hạng nhất hạng nh́  (hay hạng 60 nhu anh Cuoc) trên 200 người chưa hẳn là v́ gỉỏi hơn những người đậu thấp hơn 

Hai trăm người được chọn, chưa hẳn là gỉỏi hơn 1800 không được chọn. 

Ra trường đậu Thủ Khoa chưa hẳn là giỏi hơn anh đứng chót. Chỉ chừng 5, 10 năm sau là thấy ai giỏi ai kém, ai lên cấp nhanh, ai lẹt đẹt. Mà cũng chưa hẳn lên cấp nhanh là giỏi hơn kẻ chậm thăng. Đời có nhiều may rủi, cơ duyên, phe cánh …. 

Cũng sai như khi khi anh khoe về vài vị người Cần Guộc gỉỏi th́ anh Cước cũng giỏi, v́ anh Cước là người Cần Giuộc (Tam Đoạn Luận, phải không thưa quư vị?) 

V́ đây là cuộc đối thoại giữa hai quan điểm, lập trường chính trị (một bên bảo vệ lằn ranh Quốc/Cộng); một bên bao che cho bọn muốn phá lằn ranh Quốc Cộng.

 

Tôi xin quư vị chỉ nên lư luận trên những cơ sở đó và các dữ kiện lien quan mà thôi.

 

Cũng xin anh Lê Văn Cước một điểu: Anh có quyền khoe ra các bằng cấp và kinh nghiệm của anh như: M. Ed, đầu tư 80000 đô la cho kiến thức, 30 hay 40 năm nghiên cứu chính trị xă hội, Đại Úy Trưởng Pḥng, Mặc nhiều màu áo trận, Từng Vào Sinh Ra Tử (may mà anh ở các Tiểu đoàn chuyên môn CTCT, chứ nếu anh thực sự ra các đơn vị Bộ Binh th́ không biết có chữ nào cao hơn để anh nói về ḿnh), Giang Hồ Đưọm Màu Kiến Thức (nghe như trong các vở tuồng Áo Vũ Cơ Hàn, Máu Nhuộm Sân Chùa…) , vân vân.

 

Nhưng xin anh chấm dứt việc đem trường Mẹ CTCT vào đây. Tôi đă đọc nhiều email mỉa mai trường Mẹ qua các bài viết của anh mà tôi không dám đánh giá; chỉ biết âm thâm xấu lây v́ những lời khoe khoang quá trớn của anh. Xin anh nếu không làm vinh danh Quân Trường Mẹ, th́ chớ nên đem ra cho người ta mỉa mai xiên xỏ.  

Cô HLC đă muốn chúng tôi không phổ biến các thư phê b́nh anh, một phần cũng v́ thương anh mà không muốn cho nhiều người biết.

 

 

Michael Do (Do Van Phuc)

webpage: www.michaelpdo.com

Vietnamese Communists must render FREEDOM, DEMOCRACY and HUMAN RIGHTS to the people before a political defeat would cost them their livelihood and even their lives.

 

 

 

--------------------------------------------------------------------------------

From: HoangLanChi <lanchi7@yahoo.com>

To: cuocle@gmail.com

Cc: "huynhquocbinh@yahoo.com" <huynhquocbinh@yahoo.com>; Ngay Nay magazine <ngaynay@cox.net>; Hieu Trong Doan <hieudoanbdq@yahoo.com>; bebeliem@aol.com; nhung nguyen <nhungnguyen01@yahoo.com>; Dinh (USADC) Doan <Dinh.Doan@usdoj.gov>; "md46usa@yahoo.com" <md46usa@yahoo.com>; phamhungva@gmail.com; Kahn Bui <buikahn@yahoo.com>; khang Ng <tanty1002@yahoo.com>; phambavinh40@yahoo.com; cuongtram@verizon.net; Nmh5475@aol.com

Sent: Sat, February 13, 2010 1:14:17 PM

Subject: Nếu Lê cuớc tiếp tục benh vực DHA th́ đừng xưng là học tṛ cũ của 2 cụ Lô/Triển nữa!

  

 

Kính gửi anh Cước 

 

1) Tôi trả lời “point to point” ở dưới đây.  

2) Tôi đă viết trong 1 bài tạp ghi là tôi sẽ viết bài : a) đả kích bất cứ nhân vật nào bao che bậy cho Dương Văn Hiệp Lưu Lệ Ngọc của đài Việt Nam Hải Ngoại. b) Và sau đó là bất cứ ai bênh vực bậy cho  Đỗ Hồng Anh  cũng như vụ kỳ đài. Lê Cước là  1 nhân vật nằm trong phần b.

3) Copy lại vài đoạn rải rác trong các bài viết của tôi đă phổ biến ở net:

Tôi- người phụ nữ có tự do bằng một giá rất đắt, không thù oán cá nhân với bất cứ ai của Đài Phát Thanh, không thân thiết người tố giác (kư giả Hồng Phúc) nhưng tôi lên tiếng là v́ nghĩa vụ và bổn phận như trách nhiệm của người lính vậy! “

Những con cú già kiểu Sơn Tùng sẽ chết, một cái chết xú danh muôn thuở! Một cảnh cáo cho những ai mưu toan đi vào con đường của Sơn Tùng! “

Nếu không bè phái, nếu xác định rơ lằn ranh quốc cộng, nếu tinh thần quốc gia vững mạnh, những người có trách nhiệm sẽ phải chỉ ngón tay thẳng vào vài vị giám đốc Đài Phát Thanh và dơng dạc:

 -Các vị đă được móc nối từ bao giờ?  

-Ai móc nối quư vị với Ṭa Đại Sứ VC? 

-Ai ra lệnh cho quư vị tổ chức tiệc tại tư gia, nhà hàng và “móc nối’ những Đinh Quang Trung, Mai Vàng, Hồng Phúc  với cán bộ Ṭa Đại Sứ VC? 

-Quư vị về Việt Nam thoải mái trong khi quư vị là Giám Đốc một Đài Phát Thanh chống cộng mạnh, nghĩa là sao?

 -Quư vị có nhiệm vụ và có đủ tài cán để chiêu hồi cán bộ VC không?  

-Quư vị đă chiêu hồi được tên VC nào từ 2004 đến nay? Đă lấy được thông tin nào trong khi VTV 4 phát h́nh và quư vị nín thinh?”

 

 

Bây giờ tôi sẽ trả lời từng điểm lần cúôi cùng cho anh. Phần của tôi mầu xanh 

 

 

Kính gửi Chị Hoàng Lan Chi,

 

1) Trước hết tôi chúc chị và gia đ́nh một năm mới ấm cúng nơi miền viễn Tây của nước Hoa Kỳ. Là người tỵ nạn Cộng sản th́ nơi nào cũng có thể là nhà của ḿnh chị a! Tôi và gia đ́nh tôi cũng vậy, sau bảo Katrina th́ phải t́m nơi để tỵ nạn nhưng nhiều khi cũng không yên thân nữa chị ạ! Người tỵ nạn th́ “cùng hội cùng thuyền” kia mà!

 

 Người tị nạn Việt Cộng VC c̣n giữ khí tiết khác với người không c̣n giữ. Tôi không cùng hội thuyền với những kẻ tị nạn nhưng bây giờ bắt tay hoà hợp với VC hay "chống cộng kiểu  Đỗ Hồng Anh" !

 

2) Tôi cám ơn chị có e-mail cho tôi và nhắc nhở tôi học lại tiếng mẹ đẻ.  Như tôi đă nói với chị và diễn đàn Internet, hơn ¼ thế kỹ nay tôi không có đọc hay viêt tiếng Việt nhiều nên khi tôi học lại tiếng Việt tôi gặp phải lỗi và nhờ chị nhắc nhở nên tôi phải lưu tâm đến chữ nghĩa của tiếng Việt. Tôi cũng đồng ư với chị là chị và tôi từ bỏ nghề “gỏ đầu trẻ rồi.”  Mặc dù chị chỉ có vài năm trong nghề nhưng phải từ bỏ nghề mà chị thich. C̣n tôi không thích nghề “gơ đầu trẻ” nhưng tôi vào nghề này hơn 10 năm.  Khác với chị, tôi không có dạy học tṛ điều ǵ hết, trái lại tôi chỉ học nhiều ở học tṛ hơn là tôi dạy học tṛ. Dù sao đi nữa chị và tôi có cùng một nhân sinh quan là không thích dạy đời người khác và thích chống học thuyết và chủ nghĩa Cộng Sản cũng như người Quốc gia gian ác.

 

Làm sao anh biết nhân sinh quan của tôi? Cái ǵ chứng minh? Tôi- thích dạy đời những kẻ “thích dạy đời” người khác th́ sao? Ví dụ như anh là một kẻ thích dậy đời người khác. Cứ xem những mail anh gửi lên net sẽ rơ.

Căn cứ vào đâu anh cho là tôi chỉ có vài năm trong nghề “gơ đầu trẻ? Cái ǵ chứng minh tôi thích “nghề gơ đầu trẻ”???

 

3)  a. Chị đă viết cho tôi, “Bác, cha tôi, cô tôi dậy anh, các môn Toán, anh văn và công dân giáo dục nhưng chương tŕnh của Việt Nam Cộng Ḥa có đủ các môn. Nếu anh yêu quư các môn học như nhau th́ mức độ lănh hội như nhau.” Đúng vậy chị nhưng tôi học ban toán nên phải chăm chú và chuyên cần để trả lời những bài toán hóc búa do Ba chị và bác của chị đưa ra. Và hệ số của toán rất cao so với hệ số của Việt văn nên bù qua xớt lại hàng năm ba của cô, bác của cô và quư thầy của tôi mới phát phần thưởng cho tôi hang năm chứ!

 

 Toán và Văn cùng hệ số 3 cho cấp trung học từ đệ thất  đến đệ tứ. Chỉ sau tú tài 1, phân ban th́ hệ số 3 cho Toán ( ban B) , Vạn vật  ( ban A) , sinh ngữ ( ban C). Tôi không cần biết ngày xưa anh được phần thưởng hạng nhất/bét và có lẽ ngược lại anh cũng không cần biết tôi có được phần thưởng hay không. Chúng ta đang tranh luận chuyện khác! Đừng khoe khoang nữa, rất lố bịch.

Do đó, tôi năm nào cũng lên lớp và vào đại học khoa học Sàig̣n trong SPCN như chị vậy. Nhưng tôi kém may mắn hơn chị, tôi phải giả từ bút nghiên để nhập cuộc chiến. Dă lại trong e-mail cho rnrf tôi chỉ nói về âm thanh của từ ngữ nghe rợn người chứ tôi đâu có nói về ư nghĩa của các từ ngữ đó đúng hay sai. Phải không chị?

Copy lại câu anh viết về bài viết của anh Đ̣an Trọng Hiếu “Đọc lời tựa này tôi thấy thật quá giựt gân và làm tôi nổi da gà v́ âm thanh của nhóm từ ngữ mà một nhà tuyền thông của người Chính Nghĩa Quốc Qia đă xử dụng như thế nhưng tôi cố gắng giữ b́nh t́nh và xin rvnaf.. chuyễn e-mail này của tôi đến anh Ngô Ngọc Hùng với hy vọng sẽ nhận được phúc đáp của anh Hùng”

Nhận xét: câu viết trên mà chỉ là rợn người thôi sao? thế c̣n nhóm chữ “mà một nhà tuyền thông của người Chính Nghĩa Quốc Qia đă xử dụng như thế nhưng tôi cố gắng giữ b́nh t́nh” mang ư nghĩa ǵ?  Đừng chối!

 

    b. Tôi biết cũng như chị, “Nhất là "tiếng nước tôi tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi, thoắt ngàn năm thành tiếng ḷng tôi ..." Người yêu quê hương bao giờ cũng trân trọng ngôn ngữ đất nước ḿnh” cho nên tôi chọn lựa ngành ctct và trúng tuyển vào trường ctct ở hạng (60/200)  trong gần 2000 thí sinh. Sau đó tôi học tổng cộng 2 năm ½ mới ra trường và thực hành những ǵ ḿnh đă học hỏi. Chị nên biết là ngành ctct trước đây chỉ có người miền Bắc nắm toàn chức vụ quan trọng. Họ có thể là sỉ Quan hay Hạ Sỉ Quan hiện dịch, trừ bị, hay đồng hóa tùy theo khả năng văn hóa và chuyên môn mà người miền Trung và miền Nam rất ít trong ngành này_ trước năm 1969. 

 

Anh viết : “Bác của chị, Cụ Lô,  dạy toán và Cô của chị, Cô Kim Cúc chỉ dạy tôi có công dân giáo dục mà thôi. Do đó văn chương chữ nghĩa Việt Nam tôi dốt lắm”. 

Tôi trả lời: Bác, cha tôi dạy anh cái ǵ là chuyên môn của họ. Anh tiếp thu được bao nhiêu là phần anh. Do đó anh viết câu trên sai văn phạm bét nhè. Tại sao gia đ́nh tôi chỉ dạy anh các môn toán, anh văn nên anh dốt văn chưong? Trừ phi anh viết " ..v́ gia đ́nh chị dậy giỏi, c̣n GS Viêt văn th́ dạy dở nên tôi dốt văn chương lắm" th́ c̣n đúng ngữ pháp và người đọc sẽ hiểu.

Câu anh viết giống như câu ví dụ sau đây: V́ Lê Cước hay khoe văn bằng nên vợ Lê Cước không đẻ được con trai!

Trong 1 mail tung net trước đây, anh khoe rằng con đường tri thức của anh dài 30 năm v.v. V́ khoe mà tôi nhắc nhở cho anh biết câu “sự thật trần truồng “ mà anh Đ̣an Trọng Hiếu dùng không có ǵ để anh phải nói rằng “một nhà truyền thông của người Chính Nghĩa Quốc Qia đă xử dụng như thế nhưng tôi cố gắng giữ b́nh t́nh”. Và nếu con đường tri thức dài 30 năm thực đúng như anh khoe th́ anh phải biết nhóm chữ trên thuộc loại ǵ trong văn học Việt Nam !

Một lần nữa tôi không cần biết anh đậu hạng mấy khi thi vào trường Chíên tranh chính trị cũng như anh chả cần biết tôi đậu Gia Long hay Khoa học hạng mấy đúng không?  Hăy chấm dứt cái tṛ khoe văn bằng trong khi  tranh luận, rất lố bịch. Cô Hương Sài G̣n đă viết cho anh một lần về vụ khoe bằng cấp rồi.

    c. V́ vậy xin chị nhớ là không phải người không biết tường tận về tiếng mẹ đẻ của ḿnh mà họ không có ḷng yêu nước. Cho nên chị không nên phê phán hay chỉ trích ḷng ái quốc của họ nhứt là những người đă chịu đựng nhiều đau khổ trong cuộc chiến vừa qua.

 Câu nào, đoạn nào của tôi ám chỉ người không biết tường tận tiếng mẹ đẻ là người không yêu nước?????

Câu nào, đoạn nào của tôi phê phán chỉ trích ḷng ái quốc của những người chịu đựng nhiều đau khổ trong cuộc chiến??????

Lư luận của Lê Cước, khoe tốt nghiệp chiến tranh chính trị mà như vậy ư?

Tôi-chỉ trích đích danh Lê Văn Cuớc khi Lê Cước khoe con đường tri thức dài 30 năm nhưng lại “rợn người và cố gắng giữ b́nh tĩnh” khi đọc nhóm chữ “ 'sự thật trần truồng' của anh Đ̣an Trọng Hiếu”! Khi chỉ trích, tôi căn cứ vào “thành tích” tự khoe của chính đương sự: con đường tri thức dài 30 năm v.v. Tôi không cần biết đến lư lịch ngang /dọc,  tṛn/ méo của đương sự!

 

Và không bao giờ nghĩ là chỉ có một ḿnh chị là người yêu nước c̣n những người khác là không.  Chi giỏi về văn chương Việt Nam nhưng nhiều lúc chị chưa tiêu hóa được nó. Tôi tin chắc là chị có học qua bài văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc của cụ Đồ Chiểu th́ chị thấy rằng dân Cần Giuộc, Long An như chúng tôi kém văn chương chữ nghĩa nhưng có ḷng hy sinh cho quốc Gia dân tộc rất cao từ khi Pháp chiếm Sàig̣n và được ghi vào văn học sử.

Nếu chị quên về văn học sử th́ vào Internet chị sẽ thấy mà không cần ai làm thầy cho chị.  C̣n nữa chị không có xem được gia phả của ḍng họ người khác th́ xin chị không nên phê phán.

 

Câu nào của tôi chứng tỏ tôi phê phán bậy người khác? Tôi chỉ trích đích danh Lê Cước v́ Lê Cước tự khoe Lê Cước giỏi ( con đường tri thức dài 30 năm…) nhưng thực tế điều tự khoe của LêCước sai bét nhè!. Cụ Đồ Chiểu yêu nước cao không có nghĩa Lê Cước cũng vậy! Tôi không biết gia phả Lê cước ( Làm ơn tha, đừng khoe nữa nhé.) và tôi căn cứ trên các hành vi hiện tại của Lê Cước để chỉ trích!

 

Tướng Lê Minh Đảo sinh ra và trưởng thành ở Làng Thuận Thành thuộc quận Cần Giuộc. Một vị tướng xuất thân trường Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam và là một tướng trẻ lừng danh trên thế giới qua trận chiến Xuân Lộc vừa qua. Cũng như anh Paul Van, tôi cũng báo cho chị biết là anh Paul Van và tôi gặp nhau trong trường hợp “tao ngộ.” Chúng tôi ngồi lại bên ly càfé và chúng tôi biết sự liên hệ trong quê hương và gia đ́nh nên chúng tôi hy vọng là không c̣n có sự khác biệt nào nữa về lập trường chính trị sẽ xảy ra trên Internet_ Dân Cần Giuộc với nhau mà chị!  

 

Tướng Lê Minh Đảo giỏi/dở, chả liên quan ǵ đến Lê Cước.

 Nếu tôi nhớ không lầm, chính anh đă "cự nự” Ông Paul Văn về chuyện ǵ đó mà ông Paul có fw cho chúng tôi xem..Tôi có người anh họ (cousin)và tôi từ anh ta v́ anh ta thiên tả!

 

Tóm lại: lạc đề!

 4)  Ai cũng biết là sự công b́nh trên diễn đàn Internet như sau. Nếu chị posted bài của chị trên Internet cho mọi người đọc th́ khi một đọc giả phúc đáp hay có ư kiến th́ họ replied cho tất cả mọi người hay cá nhân trong e-mail chain là quyết định của họ. Do đó câu của chị viết ở đây không có ư nghĩa và hợp lư mà chỉ là lư lẽ để khước từ sự thật hay chỉ trích tôi có khuyết điểm mà thôi. Chị viết,“Anh muốn hỏi ư kiến Ngô Ngọc Hùng th́ cứ hỏi, tự t́m mail hay chỉ xin mail Ngô Ngọc Hùng rồi hỏi. Nhưng anh nhờ nick vnrf nào đó hỏi, rồi anh phê phán ngôn ngữ của Đ̣an Trọng Hiếu là này nọ.” Thật ra tôi không có ư gửi cho chị kia mà, khi đọc e-mail và muốn t́m hiểu thêm th́ replied vậy kia mà! Nhiều khi vnrf cũng đâu có biết e-mail address của anh Hùng.  Chị biết và chị chỉ cho tôi biết e-mail của anh Hùng th́ tôi cám ơn chị và tôi sẽ e-mail đến anh Hùng để hỏi ư kiến.

Anh reply all hay chỉ cho sender rnvn..ǵ đó, quyền của anh.

Tôi chỉ trích Lê Cứơc v́ Lê Cước chỉ trích câu văn của Đ̣an Trọng Hiếu trong bài viết về vụ Việt Nam Hải Ngoại !

Rơ?

Anh viết  "Tôi chỉ muốn biết ư kiến của anh Ngô Ngọc Hùng về đề tài mà anh Hiêu viết thôi. Công việc này không mấy liên quan ǵ đến chị nhưng dù sao đi nữa tôi cũng cám ơn chị.” Ư anh nói không liên quan đến tôi. Tôi trả lời : tôi lên tiếng v́ tôi ở danh sách người nhận mail anh. Do đó tôi kết luận anh không rành luật e-mail!

Tôi không hiểu chị học về computer lúc nào mà chị có vẽ thông thạo về computer science và computer information và chỉ cho diễn đàn về computer hoặc cách xữ dụng Internet như vừa rồi qua bài sức mạnh của Internet ǵ đó?

 Câu nào trong bài “Sức mạnh internet” là chỉ cho mọi người về "computer science" ???? không chứng minh được th́ là hàm hồ! Tôi học computer lúc nào, ở đâu, với ai, “ăn nhập” ǵ đến anh???!!!

 Khi chị dùng chữ “Các netter” trong “Các netter nào nằm trong mail list đó của anh…” là không đúng mà chị phải dùng là “các netters.”

 

Haha, anh làm tôi bật cười. Khi viết, người ta viết nhanh và thiếu sót. Chuyện thuờng. Viết sai 1 trong cả ngàn là b́nh thường. Viết thiếu chữ s là chuyện quá nhỏ khi nói về tŕnh độ của một người chỉ học anh văn 3 năm ở Gia Long là tôi ! 

Nhưng viết sai đầy dẫy là chuyện khác. Khác hơn nữa nếu người viết sai đầy dẫy tự khoe bằng văn bản, gửi net là con đường tri thức của anh ta dài đến 30 năm!

Lư luận của “tốt nghiệp chiến tranh chính trị” là như vậy ư?

 Hơn nữa sao chị c̣n viết, “Anh chưa hiểu quy luật của e-mail th́ phải?” Nói thiệt với chị bà xă của tôi cũng chưa biết được khả năng hiểu biết và xữ dụng computer của tôi th́ chị làm sao mà biết được?

 Hiểu biết về computer khác với hiểu biết quy luật bất thành văn của e-mail. Căn cứ vào cách hành xử của anh trong khi mail qua lại cho tôi kết luận anh không rành vài quy luật bất thành văn của việc sử dụng e-mail.

Lần thứ 2, lạc đề.

 Con người đă bước vào diễn đàn Internet th́ phải chấp nhận việc chung và việc riêng. Hai việc đó có mối liên hệ với nhau. Nếu người nào không thích có sự phiền hà liên lụy đến ḿnh th́ đi ra ngoài chơi. Khi người nào đó “chưởi” tôi trên diễn đàn công cộng th́ tôi có quyền phản phảo không những chỉ có những e-mails trên diễn đàn mà c̣n tất cả những e-mails khác trên toàn cấu mà tôi có thể xữ dụng được. Khi chị nói như vậy th́ chị đă chứng tỏ là chị chưa tốt nghiệp một khóa hay một trường nào về computer và trường chính trị nào hết.

 

Nói như vậy là nói ǵ????  Đọc/ hiểu mail người khác của ‘tôt nghiệp chiến tranh chính trị” ….dường như …“có vấn đề”!!!!!!!

Cái ǵ chứng tỏ tôi chưa qua 1 khoá nào đó về computer????? !!!!!!!  Bắt chước ...Lê Cước và tự khoe nè: có bằng về " Novel netware"  đấy nhé từ 1998 nghe!  Viết bài ở net từ 2000 nhé!

 

Thật vậy đó chị Hoàng Lan Chi! Những người được huấn luyện để làm chính trị mà c̣n bị sai lầm huống hồ ǵ những ngưởi không được huấn luyện về chính trị mà thích làm chính trị th́ dễ bị lầm lẫn. Nhưng một người nào đó có lầm lẩn mà biết tu sửa th́ được quư trọng;  trái lại người đó ngoan cố hay cố chấp hoặc ”bựa” th́ sẽ bị lănh tiếng xấu do người đời ban cho. 

 

Câu trên là “dạy đời”, anh hiểu không? Tôi rất ghét dân “chiến tranh chính trị” ! Tôi chỉ thích không quân/hải quân thôi! hahhahahaha

 

5)  Chị viết, “Câu này anh viết cũng sai. V́ bác, cha tôi ở trường tỉnh lẻ, nên hoàn toàn không danh tiếng.”  Tôi rất ngạc nhiên không hiểu chị trích câu này ở đâu? chứ trong e-mail của tôi viết cho chị mà chị đính kèm tôi đâu có thấy điều này.

 Tôi quên “quote” câu sau của anh từ mail trước: “Tôi rất may mắn đươc chị Hoàng Lan Chi, con nhà giáo danh tiếng ở Việt Nam dạy bảo là rất quư rồi”. Tôi trả lời cho câu này là: bác, cha tôi ở tỉnh lẻ không danh tiếng ǵ cả.

 

Tôi nói cho chị biết người học tṛ dù là học tṛ lớp ba trường làng đi nữa mà không có hảnh diện về trường của ḿnh học th́ phong thái của người học tṛ đó chả có ra ǵ. Và thầy dạy học trường đó không lấy làm vui vẽ để nhận họ là học tṛ của họ.  Chắc chị c̣n nhớ Cố Tổng Thống Trần Văn Hương nói cho Đại Tướng Dương Văn Minh và công chúng nghe được qua đài phát thanh “Đại Tướng không phải là học tṛ của tôi.”  Vậy th́ xin chị coi lại câu văn này.  Dường như chị luôn t́m những lư lẽ đâu đâu để chỉ trích tôi hơn là chiêu dụ tôi về phe với chị trên hiện trường chính trị tại Hoa Thịnh Đốn?

 

Lần thứ 3, lạc đề! Chỉ hănh diện khi trường ḿnh có nhiều thành tích về học vấn/hay đạo đức.

Khốn khổ cho Cần Giuộc/ trường CTCT  có một nhân vật “cơi trên" !

Chẳng có lư lẽ đâu đâu. Lư lẽ đây: Lê Cước khoe con đường tri thức 30 năm nhưng Lê Cước đă không hiểu được câu viết “sự thật trần truồng” của Đ̣an Trọng Hiếu là thuộc loại ǵ nên Lê Cước mới "rợn người và cố gắng giữ b́nh tĩnh"!!!!!!

 

Tôi chiêu dụ anh để làm “khỉ “ ǵ?

-Anh, một con người “cơi trên” và “chẩu’"khi bị Hương Sài G̣n bẻ!

-Anh, một con người viết mail và kư tên M.ed?  

-Anh, một con người gia nhập “ đoàn quân nhà đ̣n” và mặc lễ phục Mỹ/nhà đ̣n ở buổi lễ của Việt Nam ? ( có đúng vậy không v́ tôi nghe ai đó nh́n thấy h́nh? tôi chưa thấy v́ no time!) ( may là anh đă rút tên ra khỏi đội quân này)

Anh tự đánh giá ḿnh hơi cao đấy!

 

6) Chị viết, “Cho nên nếu sau này tôi có chuyển sang California th́ "uưnh" việt gian ở DC vẫn là nhiệm vụ của chúng tôi!” Tôi rất đồng ư với chị ở quan điểm này. Không những chị mà c̣n nhiều người khác nửa đánh tụi Việt Gian Cộng Sản hay người Việt Quốc Gia “xấu” tại bất cứ nơi nào có người Việt cư ngụ kể cả ở Việt Nam. Tuy nhiên chúng ta phải đánh đúng người “xấu” và những Việt gian thật c̣n đánh lầm hoăc chống cộng theo phản xạ th́ không nên. Khi ngồi trên keyboard hay đi chống cộng th́ nhớ đem theo bộ óc của ḿnh bằng không th́ chỉ làm tṛ cười cho những nhà hiểu biết và làm lợi cho Việt Cộng mà thôi.

 

 Lại dậy đời nữa! thế mà huênh hoang ở trên là “tôi học từ học tṛ của tôi nhiều chị ạ”!!!!!

 

 Có những vị thầy bỏ suốt cuộc đời son trẻ của họ đi t́m giải pháp cho bài toán chính trị của Việt Nam mà chưa được toại nguyện th́ những kẻ ’Việt gian” chỉ viết vài chử thiếu suy nghĩ hay suy nghĩ theo kẻ địch chụp cho cái mũ. “Đặc Công Việt Cộng” rồi những bọn chống cộng theo phản xạ hùa nhau chửa ông thầy đó. Bị một học tṛ của thầy đó thách thức những kẻ vô ư thức đó lên tranh luận trên đài truyền h́nh Hoa Thịnh Đốn th́ lại im lặng v́ thiếu bằng chứng và khả năng tranh luận. Qua câu chuyện cụ thể như vậy chị thấy có sự sai trái không?  Chẳng lẽ chị theo kẻ xấu để chưởi các nhà giáo dục mà chị cũng đă là nhà giáo nhu chị cho tôi biết.

 Lại lạc đề. Thầy nào? Bị kẻ nào thách thức??? tôi dính líu ǵ đến vụ này??? Tôi chửi nhà giáo đứng đắn nào? Nhà giáo cà chớn, tướng lănh phản bội th́ sẽ bị chửi! ví dụ tôi không thù oán ǵ Sơn Tùng nhưng Sơn Tùng làm bậy th́ tôi chửi ST!

7) Sở dĩ tôi nhắc đến tên của thân phụ chị, bác của chi, và cô của chị, cũng như nhiều lần, tôi muốn nhắc nhở cho chị biết là tôi là học tṛ của những người thầy khả kính trên và lập trường chính trị của tôi chịu ảnh hưởng với những vị thầy đó mà chị là con cháu của những người thầy khả ḱnh của tôi cho nên tôi phải kiên nhẩn mà nhắc nhở chị nhiều lần. 

 

Lư luận kiểu ǵ đây không biết???? Tội nghiệp cho trường CTCT quá!

Câu viết sau th́ hợp lư “ Tôi kiên nhẫn nhắc nhở cho Lê Cuớc biết anh ta là người cơi trên để anh ta không bị nhiều người khác mắng nữa”

C̣n kiên nhẫn nhắc nhở rằng Lê Cước là học tṛ họ Đinh nên chịu ảnh hưỏng lập trường của họ Đinh th́ …lập luận khá lung lay. Hổ phụ có thể sanh hổ tử nhưng cũng có thể không. Chứng minh: Nguyễn Cao Kỳ là học tṛ họ Đinh từ hồi ngoài Bắc, tỉnh Thái B́nh đấy! và lập trường sau này của NCK là ǵ????!!!!!

 Chị  viết,“Xin anh đừng nhắc đến bác, cha tôi nữa.” Trong các cuộc điện đàm của tôi và chị, chị “giáo dục” tôi để tôi có lập trường rỏ ràng trong trước sự khủng hoảng chính trị giữa những người Quốc Gia với nhau mà thôi.

 Anh cho là khủng hoảng chính trị giữa những người quốc gia? Tôi- Hoàng Lan Chi , cho rằng  Đỗ Hồng Anh là một tên nửa vàng nửa đỏ. V́ sao? V́: a)  khi lên giữ cộng đồng,  Đỗ Hồng Anh  tuyên bố “gần như là không làm chính trị, b)  Đỗ Hồng Anh  đă không chống đối vụ VTV4 rơ ràng,  c) Đỗ Hồng Anh đă bao che cho các tay giam đốc Việt Nam Hải Ngoại giao du với Việt Cộng VC,  d) Đỗ Hồng Anh  c̣n nhiều hành vi láo xược, hỗn hào và thiếu liêm sỉ khác. Tôi biết  Đỗ Hồng Anh  từ năm 2005 khi  Đỗ Hồng Anh ở trong đoàn biểu t́nh của đám VT, vụ  Đỗ Hồng Anh  ứng cử chủ tịch cộng đồng năm 2006 ǵ đó .

Tôi chỉ nghe chị “chưởi”. Chị chưởi tôi vô số kể và chị mêt; chị cười ḥa với tôi mà tôi chưa bao giờ tôi nói với chị một lời nào chống hay binh chị hay bất cứ ai ở đây. Tôi đă nói với chị rằng tôi c̣n dưỡng bệnh và đang uống thuốc nên chưa có th́ giờ đọc những tài liệu mà chị đưa cho tôi nên chưa có ư kiến ǵ và tôi cũng đă nói tôi “không binh chị th́ c̣n binh ai nữa đây?”

Tôi đă trả lời anh “ Anh thấy chính nghĩa th́ theo. Đừng nói rằng anh theo tôi v́ anh là học tṛ ba tôi’!

Chỉ v́ anh là học tṛ ba tôi mà tôi đă “nưong tay”’ với anh ở giai đoạn đầu. Chúng tôi đang chống "viêt gian" của đài Việt Nam Hải Ngoại . Những tên bênh "việt gian" như ‘cú già’ Sơn Tùng, báo Đời Nay, Nguyễn tường Thược… dều bị nhóm chúng tôi viết bài chỉ trích.  

 

Tôi đă từng nói với chị là tôi không muốn tranh cải với chị v́ tôi không muốn tôi là một người học tṛ tốt mà v́ bất cứ lư do ǵ lại làm linh hồn của hai Cụ không vui nhứt là trong dịp tết.  Người học tṛ này không phải là người phản thầy phản bạn và đă lấy tấm thân, trí tuệ, và ḷng dũng cảm của ḿnh để bệnh vực lẽ phải và chống lại sự độc tài của Cộng sản hơn 4 thập niên qua và c̣n tiếp diễn. 

 

 Lại lộng ngôn và tự khoe. Cái ǵ chứng tỏ anh dũng cảm suốt hơn 40 năm qua???? Tôi không biết quá khứ của anh, tôi chỉ nhin thấy hiện tại là …anh “dũng cảm” lao ra bênh vực  Đỗ Hồng Anh! “Dũng cảm”  đó là đồ dỏm v́ tên đúng của nó là “ ngu xuẩn” .  Sơn Tùng cũng nghĩ như anh và kết quả ST mua danh 3000 bài, bán danh 3 bài!

Chính hành vi bênh vực  Đỗ Hồng Anh của anh đă khiến tôi phải tuyên bố như sau, ( nhân danh tôi là cháu/con của 2 vị thầy của anh):

-Cựu đại uư Lê Cước tự xưng là học tṛ cũ của cụ Đinh Văn Lô/ Cần Giuộc, cụ Đinh Văn Triển/Cần Đước chỉ làm tủi vong linh hai cụ!

 

 Tôi có một khẳng định như chị, “bác và cha của chị hoàn toàn không muốn có một học tṛ cũ phản lại lập trường chính trị mà hai Cụ.”  Hai Cụ đă truyền lại hơn 6 năm trời cho các học tṛ ở trường Cần Đước và Cần Giuộc một lập trường chính trị và sự khôn ngoan của con người chống Cộng Sản. Và tôi khẳng định với chị: tôi không phải là người học tṛ vô lễ  và phản bội như chị nói.

 

 Tôi nói anh vô lễ và phản bôi bao giờ? Tôi- Hoàng Lan Chi viết rằng v́ anh viết bài có tính cách bênh vực Đỗ Hồng Anh  và tôi kết luận anh cùng xuồng với “hắn”! nếu anh chứng minh được  Đỗ Hồng Anh  đă làm tốt công việc cộng đồng th́ lúc đó tôi sẽ có suy nghĩ khác về  Đỗ Hồng Anh !

Anh, từng tham gia vụ kỳ đài và tôi khẳng định rằng,  Đỗ Hồng Anh  âm mưu thay cột cờ chỉ để chạy tội cho Dương Văn Hiệp! Nhiêu bài viết từ nhóm chúng tôi đă chứng minh điều đó!

 

Như tôi đă nói với chị, “Chị muốn nói tôi điều ǵ th́ chị cứ nói. Tôi vẫn giữ thái độ im lặng v́ tôi không muốn tất cà những người thầy của tôi biết tôi hiện sống ở California và các nơi trên thế giới có sự hoài nghi tôi là một người "phản thầy phản bạn.”

 

 Thái độ im lặng?!!! Thế năy giờ ai “nói” dài?  Nếu anh tiếp tục viết bài đả kích những người chống "việt gian" th́ tôi -Hoàng Lan Chi sẽ tiếp tục chỉ trích anh như nhóm chúng tôi từng chỉ trích Sơn Tùng, Dương Văn Hiệp, Ngô Ngọc Hùng, Lưu Lệ Ngọc, Trung Châu, Nguyễn tường Thược…

 Cũng như tôi cũng khuyên chị nên cẩn thận và đừng v́ t́nh cảm riêng tư với bạn đồng nghiệp trong ngành báo chí mà bị mang tiếng, “Cha làm thầy mà con đốt sách.”

Happy New Year!

Lại giọng dạy đời. Lời khuyên của anh tôi không nhận v́ thấy... quá “dỏm”  và trả lại anh. Tôi -Hoàng Lan Chi lên tiếng v́ chính nghĩa, v́ lằn ranh quốc cộng, không v́ một t́nh cảm cá nhân nào. Hết.

 

Kính chào.

 

Cuoc Le

 

 

 

PS. Như vậy quá đủ rồi Chị Hoàng Lan Chi! chúng ta không c̣n ǵ để thào luận nữa. Chị và tôi đều có lập trường chống độc tài cộng sản th́ chúng ta nên cẩn thận với nhau đừng để bất cứ người nào khai thác cuộc thảo luận này. Và chúng ta nên kính trọng linh hồn của hai Cụ đang yên tỉnh nơi suối vàng. 

 

Ở đây ai là người cứ nhắc đến bác/cha tôi vậy? Anh hay là tôi ?

Nếu anh kính trọng linh hồn thầy dậy cũ, nếu anh nhớ những ǵ các cụ dậy về cộng sản  th́ điều trước tiên là

-anh hăy đọc các bài viết của mọi người về vụ kỳ đài, về vụ Việt Nam Hải Ngoại, về tư cách Đỗ Hồng Anh với mọi bằng cớ.

-sau khi đọc xong, hăy sáng súôt nh́n ra sự thật.

 C̣n nếu anh, Lê Cước, tiếp tục bênh vực hay bao che cho những loại người như  Đỗ Hồng Anh , Dương Văn Hiệp, Lưu Lệ Ngọc, Sơn Tùng …th́ tôi -Hoàng Lan Chi nhân danh là con/cháu của 2 vị thầy quá cố, yêu cầu anh không được xưng là học tṛ cũ của họ nữa!

 

Chúc anh sáng suốt

 

Lan Chi

Date Sat, Apr 18, 2009 at 8:05 AM

 

Subject Lượng Giá Văn Bằng

 

mailed-bygmail.com

 

Kính gửi Michael Đổ,

Nhận được bài dưới đây vào ngày 18 tháng 4 năm 2009,  tôi xin gửi đến anh và quư diễn đàn đọc cho vui.

Trong quyễn sách "Nanh Hùng Nọc Rắn, Xuất bản by Five Star Printing, Garden Grove, CA. (Không thấy năm xuất bản, nhưng tôi mua sách ấy ngay khi được xuất bản  năm 2009) Michael Đổ, xác nhận là "Thủ Khoa Ban Cử Nhân Chính Trị Học, Đại Học Vạn Hạnh, Siàg̣n," pg. 290. C̣n Phúc Đổ (Ph. D) tôi đă đọc qua e-mail của các anh em trong trường ctct (tôi đă xóa rồi) và một e-mail nữa dược gửi cho tôi mới đây nhưng tôi sẽ tŕnh e-mail này nếu có sự hệ trọng xăy ra về sau. 

 

Kính chào.

Cuoc Le

 

 Kính gửi T. Ph.,

 

 

Tôi có lời thăm chị và gia đ́nh luôn vui.

Xin chị không nên nói theo người khác về văn bằng của bác sĩ Thành như là "bằng cấp gỉa" hoặc là "bằng bác sĩ ở Kampuchea." Trong trường hợp này nhiều khi chi lọt vào ư đồ không tốt của kẻ khác, v́ nhiều khi kẻ đó rất chủ quan, nhạy cảm trong khi phát biểu ư kiến về một sự việc  thiếu thành thật và háo thắng.

 

Lư do:

1/ Muốn xác nhận bằng cấp thật hay giả th́ phải có sự xác nhận của nhà trường nơi đương sự ra trường. V́ tôn trong đời tư của sinh viên nhiều khi nhà trường có thể từ chối trà lời cho những ai không đủ tư cách pháp nhân để yêu cầu nhà trường về việc xác nhận văn bằng của cựu học sinh hay sinh viên.

2/ Ở Việt Nam ngày xưa Bộ Quốc Gia Giáo Dục có cơ quan an ninh của Bộ, một trong những vị giáo sư ấy đang ở Canada. Khi xét đơn xin t́nh nguyện vào trường Bộ Binh Thủ Đức v́ Tú Tài 1 không có dán ảnh của thí sinh trúng tuyễn nên không nhận dạng được người t́nh nguyện có đúng với bằng cấp hay không. Hồ sơ này được gửi về Bộ Giáo Dục để sưu tra. Họ xữ dụng bằng cấp giả nhiểu lắm. Trong đó có VC đánh cày người vào trường Bộ Binh Thủ Đức như những ứng viên t́nh nguyện đầu quân. Lúc đầu th́ loại ra như Nguyễn Minh Triết (Xin vào học viện Cảnh Sát Quốc Gia). Thí sinh t́nh nguyện vào trường Bộ Binh Thủ Đức vào những năm cuối chiến tranh nhiều quá nên Chính phủ quyết định cứ cho họ học và các cơ quan an ninh theo dơi, etc.. Nhiều khi một chứng chỉ Tú Tài 1 mà có đến 3 người xữ dụng để nộp đơn vào trường Bộ Binh Thủ Đức.

 

3/ Ở bên Mỹ này có một trung tâm lượng giá văn bằng ở Đông Dương văn pḥng đặt tại California, trước đây do bà tiến ś Lê Ngọc Anh làm Giám Đốc. Tuy cơ quan này làm việc rất thận trong nhưng nhiều khi cũng sơ xuất. Thí dụ như khi qua Mỹ có nhiều người nhờ Giáo Sư hay Viện trưởng kư giấy xác nhận học theo tŕnh độ. Giáo sư hay Viện trưởng làm sao mà nhớ hết nên cứ kư giấy xác nhận tùm lum. Cứ thế thí nọp vào trường và nhà trường gửi đi trung tâm lượng giá văn bằng xác nhận cho nên cơ quan này có khi sơ sót. Thí dụ người nào đó nói rằng họ có bằng cử nhân chính trị học, ban Khoa Học Xă Hội của Đại Học Vạn Hanh năm 1975.  Văn bằng này có chữ kư của Giáo sư nào đó, là nhà sư và đang dạy Đại Học ở Hoa Kư, chữ kư thật hẳn ḥi. Người học tṛ đó nạp văn bằng này vào trường OnLine hay chi nhánh của trường nào đó để học và tốt nghiệp MBA(?) rối xưng là thạc sĩ, có người lại bảo là tiến sĩ etc. . Một giáo sư có tiếng tâm dạy ở Đại Học Vạn Hạnh cho đền ngày 24 tháng tư năm 1975 cho rằng năm đó không có ai ra trường. Gíáo sư nào đó chỉ có cấp học sinh ấy học chưa xong năm thứ tư của trường mà thôi. C̣n việc giáo sư nào đó cấp cho đưng sự bằng cử nhân là vi phạm luật pháp.

 

Vâng Bằng MBA đó có thể là bằng thật nhưng nó vô giá trị ví nếu người ta khám phá ra đương sự tiếm mạo văn bằng cử nhân ở Việt nam th́ đó là tại hoạ v́ vi phạm sự thành thật trong văn bằng.  Xin hỏi chị T. Ph. nhé, khi Việt Cộng chiếm miền Nam năm 1975, các trường Đại Học bị đóng cửa và được mở lại vào niên học 1975-76 có phải vây không? Những cựu sĩ quan dù gỉai ngũ như Ông nào đó đi tù 7 năm , 8 năm, hoặc 10 năm nhất là sỉ quan tốt nghiệp trường hiện dịch nếu không có sự ưu ái của VC th́ gở ít nhất cũng năm quyễn lịch thí làm sao mà về Đại Học Vạn Hạnh để lấy bằng cử Nhân Chính Trị trong năm 1975?  Dù cho có ai kư cũng bất hơp lệ. Nếu mà kư giấy xác nhân đă học xong năm thứ tư cũng vô giá tri v́ thời gian làm nhân chứng ơ ở ngoài  khỏan thời gian có hiệu lực của niên học. Bây giờ ai đó chưởi bà Bàc Sĩ Thành là bằng cấp giả với lư do không chuẩn th́ tại hại cho chị nếu chi theo đuôi sự láo khoéch của họ.

 

Xin chị nên chú trọng bảo vệ đạo giáo và lư tưởng Quốc Gia. Nhiều người Quốc Gia cũng không thành thật đâu nhứt là những người nổ mà tiếm mạo bằng cấp hay cấp bực. Do đó mà chúng tôi lọc lại văn bằng và cấp bực trong chính phủ VNCH trước khi gia nhập vào group để sinh hoạt th́ họ chống đối như chúng tôi là kẻ thù và chỉ trích chúng tôi làm mất màu cờ sắc áo của QL/VNCH. Họ đă mắc cở nên dựa vào việc tranh cải về bằng cấp của Bác sĩ Thành để minh chứng cho họ có bằng cấp thật để khỏa lấp sự việc mà tôi đă báo cho chị. Chị nên bỏ bà bác sĩ Thành qua một bên v́ bà ấy có những lập luận khác thường nên chú trong đến luận điệu của Cộng Sản để đă kích sự tuyên truyền lếu láo của họ và chủ trương tiêu diệt tôn giáo của Cộng Sản.

 

Xin chị b́nh tâm và bỏ đi việc thảo luận về văn bằng trong trường hợp này để tránh đi theo sự suy luận hồ đồ của kẻ khác. Đây là thư tâm t́nh riệng để chị không phải sa lầy mong chị hiểu và xóa đi sau khi đọc. V́ tôi không muốn dính liếu vào chuyện của người khác nhất là chiến hữu của quá khứ ngoâi trừ phải đương đầu với việc chung là chôốg lại ư thức hệ Cộng Sản. 

 

Kính chào.

 

PS. Người bạn của chị trên bước đường đấu tranh chính trị chống lại Cộng Sản và chống lại những người Quốc Gia thiếu thành thật.