Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ . Báo Chí . BBC . RFI . RFA . Tác Giả . Kỹ thuật . Dịch Thuật . Quảng Cáo . Groups . Portal . Forum .Tinh Hoa . Da Lat . Thư Quán . ChinhNghiaMedia . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

NHỮNG KẺ VÔ LIÊM SỈ THUỘC HOÀNG TỘC NHÀ NGUYỄN LẠI CHƯỜNG MẶT RA MÚA...!.

 

ĐẶNG VĂN NHÂM

 

 

 

 

Danh từ ”Hoàng Tộc” cũng như ” Phật Giáo” chỉ là 2 danh xưng, tự bản thể vô thưởng vô phạt của 2 nhóm người. Đối với cá nhân tôi, 2 danh xưng ấy chẳng hề gây nên một định kiến tốt hay xấu ǵ cả. Chuyện tốt / xấu, hay/ dở đều phát  xuất từ mỗi cá nhân. Đă nói đến cá nhân, tôi lại phân biệt   từng người.V́ ở đời kẻ tốt, xứng danh ” con người” ví như  kim cương  vô cùng hiếm hoi, đến đỗi triết gia phái Khuyển Nho, Diogène, Hy Lạp, đă phải  đốt đuốc đi giữa ban ngày mà t́m măi không ra  một mống người.Ngược lại, ông chỉ gặp toàn giốngđười ươi!

 

Nay, may sao nhờ có ” thông báo” của  nhóm hoàng tộc nhà Nguyễn rêu rao về chuyện ông Liên Thành, rồi mượn cớ ông LT đă viết sách kể chuyện tồi bại của lũ giặc trọc miền Trung, mà tố giác và phủ nhận huyết thống hoàng gia của ông Liên Thành, nguyên văn như thế này:”... vốn  chỉ thuộc ḍng hoàng thân cháu chắt không danh không tánh, và không hề được gọi là “Mệ” v́ Liên Thành chỉ thuộc ḍng thứ nhất của “Phiên Hệ Thi” KHÔNG LIÊN HỆ G̀ TỚI D̉NG HỌ HOÀNG GIA HOÀNG TỬ NHÀ NGUYỄN”...

 

Từ lâu tôi cứ tưởng những chuyện tiếu lâm dân gian của mấy người đàn bà lam lũ , nghèo khổ bán hàng trong chợ Đông Ba là những chuyện phiếm để quên bớt nỗi đời đắng cay trong giây lát, ai dè nó lại là thứ chuyện mỉa mai một thực trạng truyền thừa trong các thế hệ gịng dơi hoàng gia sau khi Bảo Đại vị vua cuối cùng nhà Nguyễn bị mất ngôi, v́ tật dâm bôn, hưởng lạc, và vung phí của công quá độ!

 

Chuyện tiếu lâm này rất ngắn ngủi. Xưa nay mỗi khi trà dư tửu hậu tôi thường đóng vai một ” MỆ” đă bị thời cuộc đá đít , khiến hết thời, bị xuống dốc thê thảm, đến nỗi hằng ngày bị đói dài, đói triền miên, mà túi vẫn không có đồng xu  mua củ khoai lang luộc ăn cầm hơi. Nhưng dù đang bị cơn đói hành hạ khốn khổ , khốn nạn, chân tay run lẩy bẩy, mắt hoa , đầu váng phải xin ăn giữa chợ Đông Ba, nhưng MỆ vẫn không chịu quên cái vai vế ” MỆ” trong gịng dơi hoàng gia, thuộc đế hệ THI, tức trong nhóm người” dự bị làm vua”, nên MỆ đă nghiêm trang hách dịch bước đến trước mặt từng người đàn bà nghèo khổn, buôn thúng bán mẹt ngỏ lời xin bằng câu nguyên văn như sau:

 

-          Mệ đỏi bụng quả. Mi cỏ tiền, truyền chỉ mi KỈNH MỆ 3 đồng để mệ đi  ” CHẺM ĐÂU 3 HỌ MẨY CỤ KHOAI!” (  Mệ đói bụng quá. Mi có tiền, truyền chỉ mi cúng mệ 3 đồng để mệ đi chém đầu 3 họ  mấy củ khoai!).

 

Khi đọc xong ” Thông Cáo” của gịng họ hoàng tộc nhà Nguyễn , tôi chưa kịp có cảm nghĩ hay ư kiến ǵ hết, th́ ngay lập tức mẩu chuyện ” TRUYỂN CHỊ MI CỎ TIỀN KỈNH MỆ 3 ĐỒNG , ĐỆ MỆ ĐI CHẺM ĐẦU 3 HỌ MẨY CỤ KHOAI!!!” đă khiến tôi cười sặc sụa! 

 

Tôi nhận thấy  các ông các bà trong hoàng tộc giở tṛ ra thông cáo phủ nhận huyết thống hoàng gia của ông Ng. Phúc Liên Thành mà không khỏi giật ḿnh, tự hỏi:” Sao đám con cháu gịng dơi vua chúa nhà Nguyễn bây giờ lại ngu si,  đốn mạt đến như thế được nhỉ? Làm sao những người này có thể rút hết gịng máu hoàng gia, dù thuộc hệ nào cũng vậy, của ông Liên Thành được nhỉ ? Tên ông vẫn cứ đệm chữ  ” PHÚC” như thường kia mà! Nên nhớ, trên nguyên tắc và luật lệ cùa hoàng gia triều Nguyễn, khi muốn trục xuất một ai trong hoàng tộc, thí dụ như trường hợp  hoàng thân Bửu Đ́nh, thời Bảo Đại, vẫn phải do nhà vua đang tại vị triệu tập hội đồng hoàng gia xét tội.

 

Riêng trường hợp nhà Nguyễn, sau năm 1945,  Bảo Đại đă tự ư thoái vị, triều đ́nh nhà Nguyễn đă giải tán. Hoàng tộc chỉ c̣n là cái bóng mờ trong dĩ văng. Nếu các vị con vua , cháu chúa c̣n muốn nắm níu h́nh ảnh vàng son , ăn trên ngồi trước  của dĩ văng , th́ xin hăy hành xử như một hội tư, hay một nhóm hoài cổ mà chơi với nhau thôi. Trước quần chúng, xin qúi vị đứng kéo bè kết lũ để phô trương quyền lực làm ǵ cho buồn ḷng người dân mạt hạng.” 

Nay, nhân chuyện cái ”THÔNG CÁO” của hoàng gia nhà Nguyễn, tôi lại chợt nhớ đến mấy chuyện lạm dụng quyền chức, xử dụng bừa băi danh nghĩa,  lạm dụng quốc kỳ, đoàn kỳ, hiệu kỳ cùa quân đội VNCH  vào những chuyện bất xứng nơi hải ngoại suốt trên 30 năm qua.Xin được phép các bậc cao minh , tiện đây nói lên  vài ư kiến thô lậu, nếu có chi sai  sót xin vui ḷng chỉ giáo : 

 

1.    – Nhiều kẻ chẳng ra ǵ tự xưng là người quốc gia , nhân danh lính tráng, để chụp mũ CS bừa băi, gây nên sự kỳ thị giữa quân và dân, làm sống lại lời nói ngu xuẩn của Ng. Khánh ngày xưa ở Sài g̣n:” QUÂN ĐỘI LÀ CHA CỦA DÂN”!.  

Ngoài ra, lại c̣n có sự ban phát danh nghĩa bừa băi 2 chữ: ANH HÙNG và NỮ ANH THƯ cho mấy con đĩ rạc dài, và mấy thằng khật khùng mất gia phả, chuyên tṛ chống Cộng phường tuồng quá mức rẻ tiền. Xin hăy đậy nắp mấy thùng phân này lại cho đồng bào  nhờ! 

2.    – Tự xưng là sĩ quan, thỉnh thoảng viết một vài đoạn văn rỗng tuếch, chứng tỏ đầu óc ngu si thảm hại, và chuyên chửi lộn kiểu du côn, đá cá lăn dưa trên các diễn đàn. Nhưng,ngay đầu mỗi đoạn văn bẩn thỉu, ngắn củn như đuôi con gấu cũng phải chưng lên đủ các thứ cờ quạt tung bay phất phới như một vị đại nguyên soái sắp đăng đàn ban lệnh hành quân ra biên thùy diệt giặc:Nào là cờ vàng 3 sọc đỏ, huy hiệu quân trường ( Thủ Đức), huy hiệu binh chủng Biệt Động Quân với chức vụ đại úy , tên NPH.Có đứa c̣n  xưng ngay dưới tên là Mai Văn Toản, sĩ quan CTC (sic!) v.v.. .

 

Nh́n cung cách bày binh bố trận, rồng rắn dữ dằn như thế , ai cũng tưởng mấy ông nhà binh này sắp  phun châu , nhả ngọc ǵ qúi hóa lắm...Chẳng dè mấy quan này đang trây trét chất bă đậu trong óc  lên DĐ để chửi bới, bêu xấu đồng đội, bênh mấy thằng giặc trọc đă từng đâm sau lưng chiến sĩ đến nỗi phải chen chúc nhau, giết lẫn nhau, giẵm đạp cả lên đàn bà con nít, tụt hết cả quần cả áo, lon lá, lẫn giày vớ nhà binh, ch́ c̣n giữ lại độc chiếc quần xà lỏn đo bẩn  trong mấy ngày cuối tháng tư đen , để chạy trối  chết, trốn CS. Tội nghiệp thay cho lá quốc kỳ, cái phù hiệu quân trường Thủ Đức  và binh chủng BĐQ đă không có mồm để nguyền rùa mấy ông sĩ quan ” anh hùng khiếp đảm ” NPH và Mai Văn Toản này! Đâu thượng cấp cũ  và đồng đội của các ông này đâu rồi? Sao không dám bảo 2 con chó ghẻ của đơn vị hăy đừng lạm dụng quốc kỳ và  huy hiệu của quân trường và đơn vị vào việc riêng tư  vô nghĩa lư nữa!

 

3.    -  Quan trọng hơn hết thảy , và cũng nhục thể diện  vô cùng cho  giống người VN tị nạn CS ở Mỹ  là chuyện phủ quốc kỳ khi chết cho mấy anh ” TẨU TƯỚNG ,  TỪNG LĂNH ĐẠO QUỐC GIA NHƯ DƯƠNG VĂN MINH, NGUYỄN VĂN THIỆU, VÀ TÊN XUÂN TÓC ĐỎ CỰU THỦ TƯỚNG NGUYỄN BÁ CẨN”, CHƯA NHẬM CHỨC NGÀY NÀO”!

 

Theo tôi, nếu miền Nam không mất hẳn vào ngày 30.4.75, chiếu theo tội phản quốc đành rành, đào ngũ ,  trốn chạy, bỏ rơi đồng đội thuộc quyền giữa lúc cuộc chiến c̣n đang tiếp diễn... th́ mấy tên này sẽ đứng đầu danh sách tử tội , và không được hưởng ân huệ xử bắn như một quân nhân. Bọn này phải  bị  treo cổ đề làm gương cho hậu thế! 

Chẳng những vậy, sau khi đă trốn ra hải ngoại , mấy tên phản quốc hại dân, bỏ rơi đồng đội giữa chiến trường, lại chết v́ bịnh tật già nua trên giường nệm ấm êm, chung quanh đầy đủ bầu đàn thê tử và bọn ruối nhặng  lâu la hầu hạ, th́ không có lư do ǵ để phủ quốc kỳ trên nắp quan tài cho chúng. Nhất là trường hợp thằng  thủ tướng Xuân tóc Đỏ Ng. Bá Cẩn, trước khi chết nó đă phản bội lại toàn thể đồng bào và quân đội miền Nam, cùng với thằng LA Con Cá Ng. Tường Bà , và thằng BS Ng. Xuân Nghĩa...lập bàn thờ, x́ xụp vái lạy vong linh con quỉ đỏ Ḥang Minh Chính, một kẻ khát máu đại cứu thù của dân tộc VN. 

Kết luận: Đó là những hành vi vô liêm sỉ, đáng phỉ nhổ vô cùng. V́ nó đă  chứng tỏ sự bất công, vô lư đến cùng cực, đến trời đất cũng phải óan trách và  qủy dữ cũng không tha. Sự lạm dụng ngu si ấy đă làm đau ḷng cho hàng triệu vong linh của các chiến sĩ vô danh, và các anh em binh lính đă bỏ mạng nơi chiến trường!... 

 

Trong ” thông cáo ” của hoàng gia nhà Nguyễn” đ̣i trục xuất ông Liên Thành, nếu chỉ đơn giản thế thôi cũng đă đủ tạo thêm bia miệng tiếng đời không hay cho Gịng họ nhà Nguyễn rồi.Nhưng ác nghiệt thay, các MỆ lại c̣n qúa kiêu căng, hợm hĩnh tự  kể lể công lao ” dổm”  ghê gớm và phô trương thành tích thối tha, hèn mạt của mấy đời nhà Nguyễn đă phục vụ đất nước và dân tộc VN .Bởi vậy, bị ngứa con ráy quá, nên chẳng đặng đừng phải cống hiến quí ông Hoàng tử và quí bà công nương  của hoàng triều nhà Nguyễn  loạt bài nghiên cứu và b́nh luận lịch sử nhà Nguyễn sau đây để qúi vị  suy nghĩ tạm cùng với các giời đồng bào khác.

 

Trân Trọng, 

 

ĐẶNG VĂN NHÂM 

 

( 30.9.09)

 

 

 

NHỮNG ĐẠI TỘI CỦA VUA QUAN TRIỀU NGUYỄN

 

Dưới đây, nh́n lại lịch sử cận đại, ta hăy cùng  nhau kiểm điểm những đại tội ác ôn , ích kỷ  độc địa và cực kỳ hèn hạ của các đời vua quan nhà Nguyễn , khiến cho dân tộc VN ngày càng hèn yếu, lạc hậu, di lụy đến tận bây giờ dưới chế độ CS càng thê thảm hơn, đau thương hơn!...

 

SAI LẦM 1.- Nhân cơ hội vua Quang Trung băng hà ngày 29.7 năm Nhâm Tí (1792),  Nguyễn Phước Ánh lại bắt chước Lê Chiêu Thống, kêu gọi sự giúp đỡ của người Tây Phương với vũ khí tối tân, để chiến thắng quân Tây Sơn, rồi lên ngôi vua năm 1802. Đĩ hành động sai lầm nghiêm trọng của Nguyễn Phước Ánh đă cầu cạnh người Pháp giúp đỡ vơ khí và binh lực để chiếm chính quyền. Ngày ông lên ngôi vua lấy niên hiệu Gia Long cũng là ngày ông đă đào mả chôn sống nền tự chủ của dân tộc VN. Vua Gia Long đă can tội ” cơng rắn cắn gà nhà”, và ” rước voi về dày mồ”. V́ thế trong tâm tưởng của tuyệt đại đa số dân chúng VN, vua Gia Long cũng chẳng khác ǵ Lê Chiêu Thống, chỉ v́ tham vọng cá nhân đă cam tâm cơng rắn cắn gà nhà. Nếu có khác chăng chỉ là người trước thất bại, kẻ sau thành công mà thôi.  

Do đó ngày vua Gia Long lên ngôi cũng là ngày ông đă đào sẵn cái hố thật sâu để sau này chôn sống nền độc lập của dân tộc VN.  

Chưa hết, nhân dịp đăng quang, ngày lễ Hiến Phù được tổ chức vô cùng trọng thể trong hoàng cung, Nguyễn Phước Ánh c̣n ra lịnh khai quật thi hài ba anh em Tây Sơn, Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ và Nguyễn Lữ, lấy sọ bỏ vào trong ba cái hũ sành, đem giam vào ngục thất. C̣n thi thể th́ sai nghiền nát, và tán nhuyễn như cám, rồi đem rải tung ra khắp nơi cho bay tan trong gió. Đó là một hành động trả thù xác chết, mà dân chúng VN từ xưa đến nay vẫn kết án là dă man và ti tiện, không xứng với điạ vị cuả một vị quân vương. 

V́ thế ḷng dân bất phục. Các cuộc nổi loạn dấy lên liên tiếp, và ngày càng lan rộng thêm ra, khiến ông sinh ḷng úy kỵ đất Bắc và người dân miền Bắc, rồi từ đó bước thêm những bước sai lầm nghiêm trọng khác với tầm ảnh hưởng di hại măi đến tận các đời hậu duệ cuối cùng nhà Nguyễn. Đó là việc vua Gia Long đă từ bỏ đất Thăng Long, nơi dựng nước Văn Lang của gịng giống Lạc Việt hàng mấy ngàn năm qua, với nhiều kỳ quan, di tích văn hóa và lịch sử dựng nước, giữ nước oai hùng của dân tộc.  

Vua Gia Long đă chọn Phú Xuân (Huế) là một vùng đất mới, tuyệt không mang một dấu vết lịch sử nào, cảnh trí thô sơ, không có chút tài nguyên thiên nhiên ǵ, và nhân tài lại thưa thớt như sao buổi sáng, để lập đế đô. Trên vùng đất mới mẻ, xa xôi, hẻo lánh, dân thưa đó, vua Gia Long đă khởi sự xây dựng Tam Cung Lục Viện, ngày đêm hưởng thụ hoan lạc với hàng trăm cung phi, mỹ nữ, gọi là để đền bù lại những ngày chiến đấu gian khổ mà không sợ bị dư luận quần chúng đàm tiếu. Hành động ấy của vua Gia Long chẳng những đă sai lầm về kinh tế, chính trị lại sai lầm lớn lao cả về mặt tâm lư dân tộc. Trước hết, ông khắc đậm thêm mối chia rẽ Bắc-Nam đă phát sinh từ thời khởi đầu cuộc phân tranh Trịnh-Nguyễn. Ông không dám tiếp nối công nghiệp vĩ đại của Quang Trung Nguyễn Huệ, không dám tiếp tục đ̣i hỏi nhà Thanh bên Tàu phải giữ lời cam kết trao trả lại đất Quảng Tây cho VN. Ông lại c̣n tỏ ra phản bội bất ngờ bao công sức phù trợ của dân chúng cố đô đă dọn đường đưa ông lên ngôi thiên tử. 

Sau khi vua Gia Long băng ha ø(1819) các đời vua kế vị, kể từ Minh Mạng (1820-1840), Thiệu Trị (1840-1847) , và Tự Đức (1848-1883)…lại tiếp tục nối gót sai lầm của tiên đế. Riêng vua Tự Đức  đă hành dộng sai lầm trầm trọng hơn hết, di lụy rất lớn lao cho dân tộc VN đến vô cùng. Mặc dù vua Tự Đức vốn bịnh hoạn bẩm sinh, không xài được đàn bà, nhưng trong cung cấm vẫn có cả một binh đoàn phi tần nhan sắc, không kém ǵ vua Minh Mạng. Trong chốn Tam Cung Lục Viện  của triều đ́nh nhà Nguyễn c̣n khủng khiếp hơn cả những " Harem" của các vị vua Ả Rập. 

Xét trong suốt thời gian dưới triều đại nhà Nguyễn chẳng một cơ sở công ích nào về kinh tế hay xă hội…được triều đ́nh Huế thiết lập. Nhưng ngược lại, họ đă sản xuất ra cả  một binh đoàn hoàng tử, công chúa, ḍng giơi hoàng tộc, được thừa hưởng quyền phụ ấm truyền tử lưu tôn đến trên 2 vạn người, suốt đời không phải làm việc ǵ động đến cái móng tay, chỉ chuyên ăn bám vào công quỹ của triều đ́nh, tức sống phè phỡn trên mồ hôi, nước mắt và máu, xương của tập thể quần chúng VN đă nghèo khổ, đói rách đến thảm hại.

 

Bằng cớ điển h́nh khác đă do vua Tự Đức để lại cho hậu thế như một tấm gương lịch sử: Trong khi đất nước tan hoang, miền Nam bị quân Pháp xâm lăng, miền Bắc bị dư đảng " Thái B́nh Thiên Quốc" bên Tàu tràn sang chiếm đóng. Bọn giặc Cờ Đen của Lưu vĩnh Phúc, Cờ Vàng của Hoàng Sùng Anh, Cờ Trắng của Lương Văn Lợi…tung hoành ngang dọc, tự do khai thác các hầm mỏ , quí kim trong vùng thượng du Bắc Việt, tha hồ cướp bọc, giết hại, hăm hiếp dân lành…Lúc đó dân chúng hai miền Nam- Bắc khốn khổ vô cùng. Trong dân chúng , nhiều người đă dâng sớ về triều đ́nh Huế, xin được yểm trợ [ tinh thần thôi!] để chống giặc.  Nhưng vua Tự Đức đă phê vào các sớ tŕnh ấy câu nguyên văn như sau:" Từ sáng đến tối các ngươi chỉ yêu cầu đánh giặc (Pháp) ; bây giờ các ngươi muốn cho mẹ trẫm và trẫm phải ra đi cả hay sao?" ( trích" Nguyên nhân sâu xa của những cuộc nổi loạn dưới thời Tự Đức" của Phạm Văn Sơn, Sử Địa,SG, 1966, trang 93).  

Do sự hèn nhát và những hành vi xuẩn động của ông vua này, đất nước VN ngày càng bị ch́m đắm trong cảnh đói nghèo, loạn lạc lung tung, cướp bóc nổi lên như rươi khắp nơi. Dân chúng sống phập phồng lo sợ trong cảnh”một cổ năm, bảy tṛng”. 

Năm 1862, sau khi đă phải kư hiệp ước cắt bỏ 3 tỉnh miền Đông Nam Kỳ cho Pháp, rồi đến năm 1874, nhà vua lại chịu nhục phải kư thêm một hiệp ước khác gần như trao trọn chủ quyền quốc gia cho người Pháp. Đáng lẽ tới lúc đó  vua Tự Đức phải biết mở mắt ra, t́m hậu thuẫn trong nhân dân đồng thời noi gương Minh Trị Thiên Hoàng của Nhật (1868) mà canh tân đất nước, tổ chức lại guồng máy cai trị, hành chính , kinh tế và quân sự, hầu sớm theo kịp gót chân các nước Tây Phương. Hoặc tối thiểu, ngay lúc bấy giờ vua Tự Đức  phải biết bắt chước đường lối ngoại giao khôn khéo của nước Xiêm La (Thái Lan) để tránh cho VN khỏi bị quân Pháp xâm lăng miền Nam và quân Tàu làm chủ t́nh thế miền Bắc. 

Nên biết thuở đó vua Xiêm đă khéo léo dùng đường lối ngoại giao uyển chuyển để lợi dụng cuộc cạnh tranh quyền lực giữa hai cường quốc tây phương Anh-Pháp, hầu củng cố nền độc lập của nước Xiêm trong ḥa b́nh, thịnh vượng và trường tồn măi cho đến ngày nay.  

Nhưng, ngược lại, vua Tự Đức và các quan triều đ́nh nhà Nguyễn lúc bấy giờ chẳng những đă không biết được t́nh thế hiểm nghèo của đất nước, không am tường t́nh h́nh thế giới,vẫn c̣n mù quáng, hướng tầm mắt cận thị bái vọng về nước Tàu phong kiến, một anh láng giềng khổng lồ ḷng đầy tham vọng xâm lăng, đă từng thôn tính và cai trị cực kỳ dă man dân tộc VN hàng nhiều thế kỷ qua. Vua Tự Đức chỉ nghĩ đến ngai vàng của ḿnh, một lần nữa lại bắt chước Gia Long, năm (1879) yêu cầu triều đ́nh Thiên Quốc đem hai vạn quân vào VN để tiễu trừ dùm đám tàn quân” Thái B́nh Thiên Quốc” ở bên Tàu tràn sang, gồm bọn giặc Cờ Đen, giặc Cờ Vàng, và giặc Cờ Trắng.  

Đến ngày 25.4.1882, sau khi Henri Rivière đă đánh chiếm thành Hà Nội, một lần nữa vua Tự Đức lại sai lầm đích thân viết thơ thỉnh cầu Thiên Triều cho phép Nam Triều được gửi một phái bộ tới Bắc Kinh để dâng lễ vật triều cống. Nhưng thực ra lần này vua Tự Đức âm mưu ”đi đêm”, ngầm xin Tàu đem thêm quân sang VN chống chọi với Pháp dùm. Nhưng hành động trẻ con dùng " vải thưa bưng mắt thánh" làm sao qua mặt được quân Pháp, nên đă khiến cho quân Pháp phải cấp tốc thôn tính nốt đất Bắc Kỳ… 

Hành động như thế chứng tỏ các triều đại nhà Nguyễn, từ vua đến quan chỉ lo trấn lột dân lành chẳng khác nào con ṃng, con đỉa bám chân con trâu gầy trơ xương để hút máu, hút mủ, hưởng thụ dục lạc, thỏa măn tham vọng cá nhân, chẳng một ai lo xây dựng đất nước. Về mặt hành chính th́ cổ hũ, tŕ trệ, lười biếng, tham nhũng, thối nát. Về mặt binh bị th́ chểnh mảng, ươn hèn. Lính tráng chẳng qua chỉ là một dúm vô lại, dốt nát, ô hợp, thiếu trang bị, không huấn luyện. Khi thấy ngai vàng bị lâm nguy, vua quan vội vàng chạy đi luồn cúi, lạy lục, cầu cứu ngoại bang!

Muốn biết h́nh dạng người lính VN thời đó, ta hăy nghe Dr. Hocquard , một bác sĩ quân y Pháp, từng tham chiến ở Bắc Kỳ, chứng nhân lúc bấy giờ, kể trong hồi kư lịch sử của ông ” Une campagne au Tonkin”, nhân cuộc diễn hành của ba vị trọng thần, đại biểu của triều đ́nh Huế, đă được nhà vua hạ chiếu cử ra Bắc thương thảo với nhà cầm quyền Pháp, gồm: Thượng Thư Công Bộ Đào Văn B́nh ( c̣n gọi là Đào Văn Hội), Hoàng Hữu Thường thuộc Cơ Mật Viện, Lê Cơ đổng lư văn pḥng Bộ Lại (tức Bộ Nội Vụ), để h́nh dung ra binh lực của vua quan triều Nguyễn lúc bấy giờ như thế nào:”L’ensemble du cortège est assez piteux; les soldats ont l’air de vulgaire coolies des rues travestis pour la circonstance; ils sont mal tenus, leurs uniformes sont malpropres, les oriflammes et les étendards sont défraichis.”( tạm dịch: Nh́n chung đám rước khá thảm hại; bọn lính tráng có vẻ như những tên cu li thô bỉ ngoài đường phố giả trang chuyển hóa theo cơ hội; bọn chúng không được chăm sóc, đồng phục dơ bẩn, hiệu kỳ và đại kỳ đă bạc phếch).

 

 (C̣n tiếp dài dài. Xem thêm : www.dangvannham.com. Đa tạ.

 

ĐẶNG VĂN NHÂM

 

 

 

PHỤ ĐÍNH

 

HOÀNG TỘC NHÀ NGUYỄN VIỆT NAM CHÍNH THỨC THÔNG BÁO:

 

Khẩn Thư Báo Động Với Đồng Bào Hải Ngoại Về  Tác Giả Nguyễn Phúc Liên Thành Và Quyển Sách “Biến Động Miền Trung”. 

Gần đây Ông Nguyễn Phúc Liên Thành đă xuất bản quyển sách “Biến Động Miền Trung”, với nội dung mạ lỵ Phật Giáo, vốn có lịch sử hơn 2,000 năm văn hiến trong công cuộc dựng nước và giữ nước Việt Nam. Chúng tôi, bao gồm tất cả con cháu hoàng tộc nhà Nguyễn thuộc ḍng họ hoàng tử chính tông “Đế Hệ Thi”:

 

Miên (miên) Hồng (nhân) Ưng (thị) Bửu (sơn) Vĩnh (ngọc) 

Bảo (phụ) Quư (nhân) Định (ngôn) Long (thủ) Trường (ḥa) 

Hiền (bối) Năng (lực) Kham (thủ) Kế (ngôn) Thuật (tâm) 

Thế (ngọc) Thoại (thạch) Quốc (đại) Gia (ḥa) Xương (tiểu) 

Và các con cháu hoàng thân trong 10 ḍng Phiên Hệ Thi xin thông báo cùng quư đồng hương  Việt Nam rằng mọi hoạt động viết sách, bôi bẫn của ông Nguyễn Phúc Liên Thành, (con cháu đời thứ sáu thuộc Anh Duệ Huệ) về Phật Giáo Việt Nam, vốn  chỉ thuộc ḍng hoàng thân cháu chắt không danh không tánh, và không hề được gọi là “Mệ” v́ Liên Thành chỉ thuộc ḍng thứ nhất của “Phiên Hệ Thi” KHÔNG LIÊN HỆ G̀ TỚI D̉NG HỌ HOÀNG GIA HOÀNG TỬ NHÀ NGUYỄN: 

 

1)      Anh Duệ hệ: Mỹ Duệ Tăng Cường Tráng Liên Huy Phát Bội Hương Linh Nghi Hàm Tốn Thuận Vỹ Vọng Biểu Khôn Quang. 

2)      Kiến An hệ: (hoàng tử thứ 5) Lương Kiến Ninh Ḥa Thuật Du Hành Suất Nghĩa Phương Dưỡng Di Tương Thực Hảo Cao Túc Thể Vi Tường. 

3)      Định Viễn hệ: (hoàng tử thứ 6) Tịnh Hoài Chiêm Viễn Ái Cảnh Ngưỡng Mậu Thanh Kha Nghiễm Khác Do Trung Đạt Liên Trung Tập Cát Đa. 

4)      Diên Khánh hệ: (hoàng tử thứ 7) Diên Hội Phong Hanh Hiệp Trùng Phùng Tuấn Lăng Nghi Hậu Lưu Thành Tú Diệu Diễn Khánh Thích Phương Huy. 

5)      Điện Bàn hệ: (hoàng tử thứ 8) Tín Diện Tư Duy Chánh Thành Tôn Lợi Thỏa Trinh Túc Cung Thừa Hữu Nghị Vinh Hiển Tập Khanh Danh. 

6)      Thiệu Hóa hệ: (hoàng tử thứ 9) Thiện Thiệu Kỳ Tuần Lư Văn Tri Tại Mẫn Du Ngưng Lân Tài Chí Lạc Địch Đạo Doăn Phu Hưu. 

7)      Quảng Oai hệ: (hoàng tử thứ 10) Phụng Phù Trưng Khải Quảng Kim Ngọc Trác Tiêu Kỳ Điển Học Kỳ Gia Chí Đôn Di Khắc Tự Tŕ. 

8)      Thường Tín hệ: (hoàng tử thứ 11) Thường Cát Tuân Gia Huấn Lâm Trang Túy Thạnh Cung Thận Tu Dy Tấn Đức Thọ Ích Mậu Tân Công. 

9)      An Khánh hệ: (hoàng tử thứ 12) Khâm Tùng Xưng Ư Phạm Nhă Chánh Thủy Hoằng Quy Khải Dễ Đang Cần Dự Quyên Ninh Cộng Tráp Hy. 

10)  Từ Sơn hệ: (hoàng tử thứ 13) Từ Thể Dương Quỳnh Cẩm Phu Văn Ái Diệu Dương Bách Chi Quân Phụ Dực Vạn Diệp Hiệu Khuông Tương. 

 

Nguyễn Phúc Liên Thành là con cháu đời thứ 6 thuộc ḍng Anh Duệ Hệ (Hệ này không bao giờ được lên làm vua hoặc gọi bằng “Mệ” theo chiếu chỉ của Nguyễn Thánh Tổ Nhân Hoàng đế Minh Mạng, đă tự tiện viết sách, tiếp tay phá hoại Phật Giáo Việt Nam cũng như chia rẽ phân hoá cộng đồng người Việt Hải Ngoại, Nay Chúng tôi Hoàng Tộc Nhà Nguyễn xin công bố thư này cho quí vị đồng hương thân mến được biết, mọi hành vi hoạt động của NGUYỄN PHÚC LIÊN THÀNH, không quan hệ dính dấp ǵ tới hoàng tộc nhà Nguyễn. 

Chúng tôi là những Người Con Phật và Con Chúa Thánh Linh nguyện theo Gương Hoà Thượng Thích Quảng Độ và Gương Anh Hùng Liệt Sĩ Việt Nam, Tiên Đế,  Tiên Vương mà đem hết Tâm Sức, Tâm Lực, Ḷng Trung Chính  Trung Thành Tuyệt Đối để phục vụ Xứ Sở và Dân Tộc Việt Nam, tranh đấu trong  Ôn Ḥa Bất Bạo Động, Vị Tha, Nhân Bản cho đến ngày Cộng sản Việt Nam Sụp Đổ. 

Thành kính ngưỡng mộ và kính mong Ngài Ḥa Thượng Xử Lư Thường Vụ Viện Tăng Thống Thích Quảng Độ, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tha lỗi. Kính chúc hoà thượng thân tâm thường lạc, phật sự chóng viên thành, tâm bồ đề kiên cố trong công cuộc đấu tranh dành tự do dân chủ nhân quyền cho Việt Nam hiện đang bị áp bức dưới gông gùm Cộng Sản và đàn anh Trung Cộng. 

Nay Trân Trọng Kính Báo, Con Cháu Nhà Nguyễn Từ Khắp Nơi:

 

HIỆP CHỦNG QUỐC HOA KỲ, CỘNG H̉A LIÊN BANG ĐỨC, ÚC ĐẠI LỢI, GIA-NĂ-ĐẠI, TÂN TÂY LAN, CỘNG H̉A PHÁP.

 

Ngày 29 tháng 9 năm 2009.

 

THAY MẶT TRIỀU ĐẠI NHÀ NGUYỄN HOÀNG TỘC VIỆT NAM:

 

Hoàng Thân Nguyễn Phúc Bửu Chánh Việt Nam 

(Pháp danh Minh Chánh) 

Công Nương Bửu Phan Liên 

(Pháp danh Diệu Hương)  

Chancellor Lady Nguyễn Phúc Dong Thanh Ingalls 

Dr. Nguyễn Phúc Bửu Minh 

Doctorate Nguyễn Phúc Vĩnh Ḥa 

Professor Count Rene le Clere (International Relations) 

Professor Dr. Trần Thị Mỹ Vân PHD 

Marquis Michael Subritzky 

Và Toàn Thể Hoàng Tộc Nhà Nguyễn Việt Nam!