NHỮNG H̀NH THÁI “LAO NÔ HIỆN ĐẠI"

CỦA VIỆT CỘNG.

 

 

-  TRƯƠNG MINH H̉A  - 

 

 

 

 

      Bất cứ đảng Cộng Sản nào" cướp được chính quyền", tất cả người dân đều bị nô lệ hóa, là dạng nô lệ thời đại, núp dưới chiêu bài" lao động vinh quang" và cái bánh vẽ" xă hội chủ nghĩa, thiên đàng Cộng Sản" nhằm bất nô lệ làm việc hết sức trong các cuộc kích thích" thi đua" từ trung ương đến địa phương. Cũng giống như bất cứ đảng cướp, khi xâm nhập vào nhà, khống chế khổ chủ, những tên ăn cướp lục soát khảo của, hành hạ, đánh đập, giết chết, hăm hiếp nạn nhân... đảng siêu cướp Cộng Sản tàn tệ hơn, chúng cướp của giết người, bắt dân làm nô lệ từ đời nầy sang đời khác nếu chúng c̣n cai trị, y như câu nói của tên cán bộ Cộng Sản với hơn 50 năm trong nghề" thảo khấu" là Nguyễn Hộ:" Nhà chúng ta ở, vợ chúng ta lấy, con chúng ta bắt làm nô lệ" khi mới vào chiếm được miền Nam, ngày 30 tháng 4 năm 1975, thời mà cả đám tướng cướp, lâu la rất ư là hồ hởi phấn khởi về cái gọi là" cách mạnh thành công", là thứ ngôn từ của kẻ cướp có bài bản theo sách dạy ăn cướp của Karl Marx.

    Việt Cộng cướp được chính quyền miền Bắc sau 1954 và miền Nam sau 1975, đảng cướp nầy tự cho là chủ nhân đất nước, nên tự cho có quyền" quản lư" tất cả tài sản kể cả con người, tùy nghi buôn bán. Tên Hồ Chí Minh, từng lếu láo về cái gọi là dân chủ tập trung, luận điệu của kẻ cướp chuyên nghiệp:" Như các cô, các chú có đồ đạt, tài sản ǵ đó, th́ các cô các chú là chủ, đó là dân chủ. Các cô các chú không biết giữ, tôi giữ dùm cho. Tôi tập trung bỏ vào rương, tôi khóa lại và bỏ ch́a khóa vào túi của tôi đây, đó là tập trung.." Những tên cướp, ăn trên đầu, ngồi trên cổ dân chúng, là chủ nhân cái gia tài cướp đoạt, nhưng chúng lừa đảo bằng danh xưng" đầy tớ nhân dân", thật là mỉa mai; tuy nhiên đây cũng là cách nói ngược ngạo của đảng cướp, ngay cả trong tổ chức đảng và hệ thống công cụ nhà nước, những chức vụ chủ tịch nhà nước, thủ tướng....nằm dưới tay tổng bí thư; tuy nhiên, sự ngược đời nầy không thể chấp nhận trong bất cứ xă hội nào, khi mà:" thư kư chỉ huy cả chủ". Đảng Cộng Sản chủ trương bần cùng hóa nhân dân để dễ cai trị, nên tất cả những người giàu gọi là tư sản, tiểu tư sản, điền chủ gọi là địa chủ, có học gọi là trí thức ( nằm trong tiểu tư sản) đều bị" trí, phú, địa, hào, đào tận gốc". Dù thù ghét tư bản, nhưng tên đại quốc tặc Hồ Chí Minh khi biết được giá trị của việc khai thác nô lệ, hắn cho rằng:" Con người là tư bản quí báu". Sức lực con người bị đảng cướp Việt Cộng khai thác triệt để: trong hai cuộc chiến phục vụ quyền lợi quan thầy Nga-Tàu, dưới chiêu bài" đánh Tây giành độc lập và đánh Mỹ cứu nước", hàng nhiều triệu" lao nô" dưới dạng bộ đội đă bị chết từ 1945 đến 1975 và sau 1975, th́ nhiều h́nh thái nô lệ mới ra đời, phù hợp với" t́nh huống thời thượng".

     Được biết, trong cuộc chiến xâm lấn miền Nam từ 1954 đến 1975, tên đại Việt gian Hồ Chí Minh nhận vũ khí giết người hàng loạt từ khối Cộng Sản Quốc Tế, hắn đă nói láo với nhân dân miền Bắc lẫn đám du kích miền Nam rằng:" ông Liên Sô, ông Trung Quốc và các nước xă hội chủ nghĩa anh em chi viện không hoàn trả". Nhưng sau khi cướp được miền Nam, th́ té ra là tất cả những thứ vũ khí mà đảng cướp Cộng Sản Việt Nam dùng để giết dân đều được tính bằng tiền, thế là nhân dân phải nay lưng ra" lao động vinh quang" chắt chiêu từng con tôm lớn, cá ngon, rau quả, gạo.... để chở sang trả nợ cho các nước" xă hội chủ nghĩa anh em". Do thiếu nợ quá nhiều với số lượng vũ khí từ hơn 20 năm, nên đảng cướp Việt Cộng phải" xuất khẩu" lao nô sang các nước Liên Sô, Đông Âu để trả nợ. Từ đó, xuất hiện lớp lao nô, sống cơ cực, làm việc quần quật tại các nước Cộng Sản nầy đến khi sụp đổ, và nhiều lao nô xin tỵ nạn, ở lại luôn đến ngày nay.

     Ngày xưa, vào thế kỷ 19, việc buôn bán nô lệ thịnh hành, bọn buôn bán nô lệ phải dùng vũ lực để cưỡng ép nạn nhân xuống tàu, đoạn chở đi bán tại các châu lục, nhất là ở vùng đất Mỹ Châu. T́nh trạng buôn bán nộ lệ chấm dứt từ lâu, nhưng tại Việt Nam, đảng cướp Việt Cộng vẫn c̣n áp dụng việc buôn bán nô lệ thời đại, hợp pháp qua cái gọi là" trao đổi lao động", ḷn lách khe hở luật di trú và làm việc của các nước, do đám du sinh" điều nghiên" mang về giúp ông cha bán người, bán sức lao động, bán nô lệ t́nh dục.... Một điều cần lưu ư và cảnh giác là: mỗi du sinh là một cán bộ tuyên truyền, được đào tạo chính trị, chủ nghĩa Marx Lenin, thấm nhuần cái gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh từ lớp một đến lớp 12, phấn đấu vào đoàn, đảng và được gia đ́nh nhồi sọ, từ môi trường gia đ́nh đến xă hội, nên khi sang các nước tự do, học chung với các sinh viên, con cháu người tỵ nạn, dễ mang những tư tưởng bất lương ảnh hưởng đến những mầm non hải ngoại. Do đó, vụ triển lăm cờ máu, h́nh Hồ tặc mới đây ở Little Saigon, California là cảnh giác, v́ ban tổ chức triễn lăm có mặt con cháu người Việt tỵ nạn. Tâm lư của giới trẻ, nhất là vị thành niên, thường nghe lời chúng bạn hơn là cha mẹ.

     Tŕnh độ buôn bán nộ lệ của Việt Cộng tinh vi, nạn nhân muốn được" trở thành lao nô" phải lo tiền hối lộ cho viên chức nhà nước, cán bộ để được đem đi bán; trong lịch sử buôn bán nô lệ, chưa có tổ chức nào vừa bán người và vừa thu tiền của nạn nhân, t́nh nguyện làm nô lệ như tập đoàn đảng siêu cướp Việt Cộng. Thời kỳ đổi mới, mức độ buôn bán lao nô gia tăng, phát triển không ngừng, là một trong những nguồn lợi nhuận lớn thu vào từ" đội ngũ lao nô" được đem bán sang nhiều nước, từ Á Châu, Âu, Mỹ... đến Trung Đông. Song hành với lao nô là việc buôn bán phụ nữ, sớm trở thành" phong trào buôn bán nô lệ t́nh dục thời thượng", đây cũng là thành tích" vượt bực, xuất sắc" mà đám du sinh mang về nước sau thời gian" trao dồi kinh sử", phối hợp với luật rừng, thành luật hôn phối. Hàng chục ngàn phụ nữ bị bán, dụ dỗ, lừa đảo sang các nước như Đài Loan, Nam Hàn, Mă Lai, Miên, Thái....sống tủi nhục trong các động măi dâm. Vậy mà đài phát thanh sắc tộc SBS ở Melbourne, Úc Châu, với phát thanh viên Phượng Hoàng, trước đây, đă cho phép một nữ cán bộ tuyên vận tên Trần Thị Loan, hai lần mượn làn sóng phát thanh" do chính phủ Úc tài trợ, từ tiền đóng thuế của dân, trong đó có người Úc gốc Việt" để binh vực cho việc buôn bá phụ nữ ở Đài Loan, trong khi đó nhiều tổ chức, tôn giáo và cá nhân lưu tâm, phản đối trước sự việc làm tổn hại, làm nhục quốc thể và người phụ nữ Việt Nam.

    T́nh trạng buôn bán lao nô làm" động ḷng" một số người, nên cái tổ chức mang tên" Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động" ra đời, nhằm vận động tài chánh để tranh đấu cho những lao nô về điều kiện sinh sống lương hướng....tại các hăng xưởng nước ngoài, do người ngoại quốc làm chủ, với hợp đồng do các công ty vây cánh đảng cướp, cấu kết, cùng nhau ăn chia, bốc lột mồ hôi người lao nô. Nhưng đây là việc làm vá víu và ruồi bu, không giải quyết tận gốc vấn đề, khi đảng cướp Việt Cộng c̣n đây, chúng vẫn" xuất khẩu người lao động" đều đều và tổ chức lo quyên tiền, vận động pháp lư, các nước....cứ thế mà làm hoài, như con" dă trang xe cát biển đông", rốt cục th́ những tổ chức buôn bán lao nô cứ tiếp tục hành nghề. Những người trong tổ chức bảo vệ người lao động nước ngoài nên học" kỷ" bài học của Công Đoàn Đoàn kết Ba Lan, một tổ chức công nhân nằm trong nước Cộng Sản, đứng lên" vinh vực quyền lợi người lao động" và kết quả là giải quyết tận gốc: chế độ Cộng Sản Ba Lan sụp đổ, th́ chấm dứt nạn lao nô ngay.

C̣n nếu cứ làm công việc giải quyết cái ngọn, nhưng không lo gốc, th́ biết đến bao giờ mới chấm dứt t́nh trạng nầy? Tổ chức công đoàn ví như cây loại lớn, khi gặp môi trường tốt, khí hậu thuận lợi, sẽ mau lớn và thành cổ thụ; trái lại đem trồng vào chậu, th́ làm ǵ lớn nổi, nên cái tổ chức" Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Nước Ngoài" như cây cổ thụ mọc trong chậu kiểng, trở thành thứ cây BONSAI, do mọc không đúng môi trường, đấu tranh lộn" môi trường" như là chuyện" gởi thơ lộn địa chỉ" vậy. Tổ chức bảo bệ người lao động" Bonsai" nầy cũng làm kiểng, qua Ba Lan học hỏi, hội họp và có người đứng ra vận động quyên tiền để lo công việc nầy, dù có thành công nhỏ là binh vực quyền lợi của một số lao nô ở Mă Lai mới đây, nhưng không thể ngăn cấm đảng và nhà nước Việt Cộng xuất khẩu lao nô đều đều và hảy c̣n hàng chục ngàn lao nô đang bị ngược đăi ở nhiều" thị trường lao nô" nước ngoài. Thành viên tổ chức thường dựa hơi các" cựu thành viên công đoàn Đoàn Kết Ba Lan" để hoạt động, nhưng họ đi sai đường, đấu tranh lộn địa chỉ, th́ nạn buôn bán lao nô vẫn c̣n. Một số thành viên nồng cốt như ông luật sư Đoàn Việt Trung (ở Úc Châu) vốn là thành viên cao cấp Liên Minh Việt Nam Tự Do, thuộc Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, như ông trung úy hải quân Nguyễn Hưng Đạo (ở Queensland, Úc châu), từng sang Mă Lai dự đại hội thanh niên do Băng đảng Mafia  Việt Tân tổ chức, cùng nhau hát bài" dậy mà đi" thơ Tố Hữu, nhạc Tôn Thất Lập....tháng 11 năm 2008, tổ chức có đi vài tiểu bang ở Úc Châu để quyên tiền. Cho nên, nếu có điều kiện, và đi đúng mục tiêu, th́ nên ủng hộ các tổ chức công nhân trong nước ( tổ chức thứ thiệt, chứ không phải c̣ mồi), từ đó mới phát triển và đi đến đoạn cuối của bạo quyền" bảo nổi lên rồi" như công đoàn Đoàn kết Ba La thành công.

      Người Việt hải ngoại, dù thoát khỏi bàn tay của đảng cướp Việt Cộng, nhưng v́ c̣n kẹt thân nhân ở lại quê nhà, nên sớm trở thành" lao nô gián tiếp" của Việt Cộng. Từ thời c̣n cấm vận, gởi về vài trăm triệu Mỹ Kim hàng năm, sau khi được tổng thống Bill Clinton xă vận năm 1994, số tiền mồ hôi của" lao nô tỵ nạn" gia tăng không ngừng, từ năm 2005 đă lên đến hàng chục tỷ Mỹ Kim. Đánh động t́nh yêu quê hương với" chùm khế ngọt, cây đa bến cũ, làng ta có con đ̣ nhỏ..." thu hút thêm mồ hôi của người Việt hải ngoại bằng nhiều h́nh thức: gởi tiền cho thân nhân, mang tiền về thăm quê và biến thành tam du:" du lịch, du hư, du dâm", làm ăn....tiền vô là đổi giọng từ" đĩ điếm du côn" sang" khúc ruột ngh́n dậm nối liền", là miệng lằn lưỡi mối của lũ đảng cướp kiêm" nghiệp chuyên" buôn bán lao nô, nô lệ t́nh dục.

Ngoài ra c̣n khai thác triệt để tôn giáo qua các linh mọp, sư quốc doanh, từ thiện, bằng nhiều phương cách, là những thứ giặc vây bủa, đụt khoét túi tiền của những người bỏ nước ra đi t́m tự do. Nhằm thu tiền dài dài và có" logít", đảng cướp Việt Cộng giăng nhiều cạm bẩy để lùa những người tỵ nạn mau quên vào, điển h́nh là chính sách miễn Visa, gạt được một số kẻ ngây thơ, mau quên, ham chút lợi nhỏ, bèn" đăng kư" và trở thành" công dân của nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ nghĩa Việt Nam" dù sinh sống ở nước ngoài; rồi gần đây cái luật song tịch, cũng nhằm các mục đích:

- Triệt tiêu tư cách tỵ nạn chính trị của những người bỏ nước ra đi t́m tự do, để chứng minh lời nói của tên thủ tướng Phạm Văn Đồng là đúng:" bọn đĩ điếm du côn" tỵ nạn knh tế

-Thu tiền càng nhiều càng tốt, thu dài dài....nếu những người Việt tỵ nạn nào lở dại, mau quên đút đầu rọ:" xin đăng kư" miễn Visa, kư giấy là dân Việt Nam... đều trở thành Việt Kiều, tức là những công dân Việt Nam sinh sống ở nước ngoài, nên có nghĩa vụ: đóng thuế, thi hành nghĩa vụ....như dân trong nước. Nếu kế hoạch nầy bất thành, do nhiều người cảnh giác, th́ Việt Cộng có thể ra tay: dựa vào cái" sơ yếu lư lịch" của những ngưoơi Việt trở về, bằng bất cứ lư do nào, rồi cho đó là" công dân nước Cộng Ḥa xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam", v́ họ trở về không bị khủng bố, hành hạ, tù đày, giết hại....như lời khai ở trại tỵ nạn. Cho nên những người nào trở về, có" đăng kư" tên, địa chỉ với" Hải Quan" và chính quyền địa phương, cũng nên cảnh giác, coi chừng đảng cướp Việt Cộng xuất chiêu, có khi đỡ không kịp mà mang lụy vào thân.

     Một sự kiện đă xăy ra từ hàng chục năm qua ở nước Pháp, là bài học mà những ai muốn thưởng thức" hương vị quê hương" nên đề pḥng. Theo bản tin từ đặc San Đại Nghĩa ở San Jose, Hoa Kỳ, phát hành khá lâu, trong cùng thời gian diễn biến:  vào năm 1994, tại Pháp, sau 10 năm theo dơi và tổng kết t́nh h́nh người Việt ở đây, tới tạm cư v́ lư do tỵ nạn, cơ quan đặc trách về người Tỵ nạn và vô tổ quốc của chính phủ Pháp ( OFPRA : Office Français de Protection des Réfugiés et Apatrides )  đă cho biết có tới gần 5,000 người Việt tỵ nạn đă trở về quê hương" an toàn" tức là họ không c̣n được chính phủ công nhận là" người tỵ nạn" nữa, nên cơ quan trên không c̣n nhiệm vụ giúp đỡ nữa. Điều ấy cũng đúng thôi, v́ lúc cấp phát “ thẻ tỵ nạn”, OFPRA  có ghi rỏ ràng là ngườI tỵ nạn CSVN có quyền đi du lịch khắp nơi, trừ VN v́ như thế lư do tỵ nạn không c̣n chính đáng nữa ( tức là hết bị nguy hiểm đến tính mạng ).   

Theo tin tức nầy, th́ những đối tượng ấy muốn ở lại, muốn xin “ carte de séjour” ( thẻ cư trú ) phải có việc làm ít nhất 6 tháng và xin gia hạn ở sứ quán Việt Cộng. Được biết, trong số những người trở về, có nhiều người không rành tiếng Pháp, v́ muốn về quê sớm để thăm gia đ́nh, ăn tết, hay nhiều lư do khác mà không đề cao cảnh giác, nên đă kư tên đại vào văn bản, không ngờ lọt vào bẩy Việt Cộng. Từ hàng chục năm qua, nghe đâu có tới hàng ngàn người Việt tỵ nạn ở Pháp lỡ dại, bị mắc lừa, âm thầm chịu đựng, trở thành" lao nô" cho sứ quán Việt Cộng, họ muốn gia hạn th́ phải đóng tiền và tùy thuộc vào quyền sanh sát, thế nên thành phần nầy có khả năng dễ trở thành công cụ của đảng Cộng Sản tại hải ngoại, v́ muốn được ở lại Pháp làm ăn.

     " Hảy vùng lên hởi các nô lệ ở thế gian!" Những người bị Việt Cộng bắt bí, chẳng lẽ cúi đầu đóng tiền dài dài bằng công sức mồ hôi cho bọn sứ quán" ngồi mát ăn bát vàng" trên đầu hàng chục ngàn người ở Pháp?. Hảy vùng lên bằng những cách, đề nghị sau đây:

-Liên lạc với các chánh khách, nói rơ cho họ biết là bị bắt bí, đóng tiền bao nhiêu hàng năm để được gia hạn tạm trú? ( nhớ trưng bằng cớ càng tốt, để họ lấy làm nền tảng mà giúp đở)

-Nhờ những người biết chữ, hiểu luật vận động, đưa vấn đề ra công lư.

-Vận động truyền thông để tạo áp lực, dư luận.

-Nhờ các tổ chức bảo vệ nhân quyền như Human Rights Watch, lănh đạo các tôn giáo...giúp đỡ, can thiệp.

-Đoàn kết lại, cùng nhau đến ghi tên, thành tổ chức" nạn nhân của Việt Cộng" ở nước ngoài. Sức mạnh tập thể mới có khả năng đưa đến thành công. Nếu cần, tổ chức biểu t́nh trước sứ quán, đương nhiên là việc làm nầy có thể được nhiều người khác thông cảm, ủng hộ cho những nạn nhân của Việt Cộng, là thành phần lao nô nằm ngay trong đất nước dân chủ, cái nôi của cuộc cách mạng 1789.

     Đây là điều cần, nên làm càng sớm càng tốt, đă trải qua hàng chục năm rồi, biết bao mồ hôi đổ ra để mua chữ kư và vài ḍng chữ chứng nhận gia hạn của những thằng tướng cướp sứ quán Việt Cộng, ngồi rung đùi mà chờ" nô lệ" đến dâng tiền.

    Tập đoàn đảng cướp Việt Cộng ngày nay lừng danh là buôn lậu, bán nô lệ, phụ nữ.....nên vấn đề nầy đưa ra sẽ gây chấn động dư luận. Hảy làm càng sớm càng tốt để thoát khỏi cảnh lao nô của Việt Cộng. Đây cũng là bài học mà những ai từng ra vào Việt Nam nên pḥng hờ, đảng cướp Việt Cộng thừa thủ đoạn gian manh để ra tay thủ lợi, mới đây chúng c̣n có ư định đánh luôn cả thuế 10% vào tiền thân nhân nước ngoài gởi về../.

THƠ LÁI ÂM.

ĐĂNG KƯ VƯỢT BIỂN.

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, lợi dụng sự xung đột với Trung Cộng, Việt Cộng ra tay vơ vét và đuổi Hoa Kiều đi khỏi nước, để tịch thu toàn bộ tài sản, thu vàng, khảo của.... Sau khi hoàn thành công tác, tên bí thư thành ủy thành Hồ là Vơ Văn Kiệt đă nộp số vàng thu được từ đăng kư người Hoa, trị giá 115 triệu Mỹ Kim, chua kể đến số vàng lột vào túi riêng của cán bộ, công an. Sau nầy, khi yên thân, được định cư ở các cường quốc đương đại, có một số người Hoa đă quên hết những ngày gian nan t́m đường ra khơi, họ cam tâm cấu kết buôn bán với Việt Cộng, nhập khẩu hàng hóa....sau nầy bị" phát hiện" là có chứa độc chất, vi trùng, ung thư....biết đâu những người chết là do ăn phải thức ăn từ Việt Nam?

LÚC ĐÓ quan quyền LÓ ĐÚT câu.

KHỨA LÈO hứa miệng KHÉO LỪA Tàu.

TIA HÙA đăng kư TÙA HIA đốc *

NGẠI LỘ trùng khơi, NGỘ LẠI rầu. *

DỆT CHẶNG hải hành, lời DẶN CHỆT.

ĐẦU TIÊN, Tiều, Quảng....kiếm TIỀN ĐÂU?

NHẰM LIỀU ra biển, NHIỀU LẦM...dính.

MỘNG SÁNG tự do, MẠNG SỐNG trao.

Ghi chú:* Tia là CHA, Tùa Hia là ANH LỚN, lối xưng hô của người Tiều Châu.

* Ngộ: lối xưng hô của người Quảng Đông.

 

 

 

TRƯƠNG MINH H̉A

 

  Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . RFI . RFA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Mục Lục . Quảng Cáo . Photo . Photo 1. Tinh Hoa ***

 

 

 

 

 

 

MINH THỊ

 

Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời.

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám