HOẠT ĐỘNG "DÂN CHỦ THỐNG NHẤT"

CUẢ ÔNG HOÀNG MINH CHÍNH

 

 

 

 

Nghiêm Văn Thạch

 

 

 

 

 

Tin từ Hoa Kỳ cho biết ông Hoàng Minh Chính đă tới nói chuyện ở Trung Tâm Á Châu thuộc Viện Đại Học Harvard (Boston, Massachusetts) chiều ngày 28-9-2005. Sau đó ngày 29-9, ông Chính đă tiếp xúc với dân biểu Edward Royce, phó chủ tịch Ủy Ban Giao Dịch Quốc Tế Hạ Viện (Washington DC).

Cuộc nói chuyện ở Đại Học Harvard có đề tài thông báo trước là "Chủ nghĩa mác-xít và hệ lụy". Trong phần tiếp tân, phái viên Đài Á Châu Tự Do (Radio Free Asia) đă phỏng vấn ông Hoàng Minh Chính.

Nhưng sự thực thế nào? Xin quư vị theo dơi bài viết dưới đây để thấy rơ những tṛ bịp bợm trắng trợn, thô bỉ của nhóm Dân Chủ Cuội. Kết qủa tṛ Cuội này là cả đài BBC cũng trở thành đài BBCuội khi cho phổ biến bài của Trần Đông Đức. Trong khi Khoa Trưởng Lawrence Summers không hề có mặt và cũng chẳng có một chức sắc Hoa Kỳ nào của trường Havard University nhưng Hoàng Minh Chính vẫn hùng hồn diễn TR̉ HỀ chào mừng và cám ơn (gió). Bịp bợm , điếm đàng đến thế là cùng......

 

 

 

Ông Hoàng Minh Chính tại Mỹ 

 

 

Được hỏi về t́nh trạng sức khỏe, ông Hoàng Minh Chính cho biết khi chữa trị bệnh ung thư tiền liệt tuyến của ông, bệnh viện Mỹ khám phá là có sự phát tán thêm qua ruột già. Trong cuộc giải phẫu vừa rồi, y sĩ đă cắt đi hai khối bứu độc trong ruột của ông. Ông Chính nói người ta sẽ c̣n giải phẫu cắt nốt khối bướu độc thứ ba. Nhưng cho dù có thế nào, ông Hoàng Minh Chính lạc quan tin rằng khi được điều trị ở nước ngoài, với những kỹ thuật y học hiện đại, khả năng chữa lành bệnh gia tăng rất nhiều.

 

Theo một thính giả hiện diện, buổi thuyết tŕnh của ông Chính tại Đại học Harvard, có lẽ v́ thiếu vận động, đă chỉ được sự tham gia của một cử tọa nhỏ, khoảng 20 người Việt Nam và 4 người Mỹ. Không thấy sự hiện diện của khoa trưởng Lawrence Summers hay một chức sắc người Mỹ nào của trường.

 

Trong cuộc tiếp xúc với ông Edward Royce. Ông Hoàng Minh Chính đă trao một "báo cáo" ngắn về "t́nh h́nh dân chủ ở Việt Nam".

 

Trong hai lần "thuyết tŕnh" và "báo cáo" trên đây, ngoài những tố cáo sai lầm của chủ nghĩa mác-xít và tội ác của các chế độ cộng sản theo mô h́nh Staline và Mao Trạch Đông, ông Hoàng Minh Chính đă lên án sự đàn áp tôn giáo và trào lưu dân chủ ở Việt Nam. Ông kêu gọi "xóa bỏ quản chế" cho các vị lănh đạo Phật giáo như các ḥa thượng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ và trả tự do cho các "tù nhân lương tâm" Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc Toàn.

Ngoài ra ông Hoàng Minh Chính c̣n giới thiệu sự ra đời của "Phong Trào Dân Chủ Việt Nam Thống Nhất", với sự phối hợp (thống nhất) giữa hai thành phần : quốc nội do giáo sư Trần Khuê đại diện, và hải ngoại do bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi đại diện.

Thành phần quốc nội của Phong Trào gồm những nhân vật được ghi nhận qua một số phát biểu gần đây của ông Hoàng Minh Chính. Theo đó, ngoài ông Hoàng Minh Chính, c̣n có các ông Trần Khuê, Hoàng Tiến, Trần Dũng Tiến, Nguyễn Chính Kết và Đỗ Nam Hải. Bà Dương Thu Hương tuy được coi là thành viên của phong trào nhưng chưa thấy có sự xác định của chính đương sự. Cũng nên biết bà Dương Thu Hương đă từng tuyên bố là bà không muốn tham gia một tổ chức hay vận động chính trị nào cả. Ngoài những người này, ông Hoàng Minh Chính không đề cập đến những nhà dân chủ khác ở trong nước.

Tưởng cũng nên nhắc lại, trước khi ông Hoàng Minh Chính lên đường đi Mỹ, nhóm của ông có mâu thuẫn lớn với Nguyễn Thanh Giang và những người ủng hộ ông Giang. Mặc dù chỉ có hai nhà văn Dương Thu Hương và Hoàng Tiến viết bài đả kích ông Nguyễn Thanh Giang (với lời lẽ rất nặng nề), trong các bài trả lời ông Giang lên án luôn cả ông Hoàng Minh Chính mà ông Giang cho là người đạo diễn những cuộc đánh phá này, v́ ghen tức với uy tín với ông. Những xung đột ấy đă gây phiền muộn cho mọi người dân chủ trong và ngoài nước.

Trong thành phần hải ngoại, ông Hoàng Minh Chính chỉ nêu một danh tính duy nhất, bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi, trong chức vụ "đại diện hải ngoại". Ông Nguyễn Xuân Ngăi là phó chủ tịch Đảng Nhân Dân Hành Động, một đảng đă xuất hiện ở California, Hoa Kỳ, trong thập niên 1990, chưa có hoạt động công khai nào được ghi nhận ở ngay địa phương và cũng không có một tờ báo làm cơ quan ngôn luận. Không thấy ông Chính và đảng Nhân Dân Hành Động cho biết họ đă tiếp xúc với những tổ chức nào. Như thế Phong Trào Dân Chủ Thống Nhất có thể không phải là một liên minh mà chỉ là một danh xưng của một tổ chức mới.

 

Nghiêm Văn Thạch

(Paris) 

Hoạt động ''dân chủ thống nhất'' của ông Hoàng Minh Chính (TL 196)

Đăng ngày 06/10/2005 lúc 12:45:14 EDT

Đề tài: Hoạt Động Dân Chủ 

Nghiêm Văn Thạch

 

 

Ông Hoàng Minh Chính phục hoạt đảng Dân Chủ

 

 

Nghiêm Văn Thạch

«... Việc ông Hoàng Minh Chính liên minh với đảng Nhân Dân Hành Động và phục hồi đảng Dân Chủ đặt ra một dấu hỏi lớn về ông Hoàng Minh Chính, ít nhất về sự sáng suốt của ông....»

 

 

Ngày 30-5-2006 vừa qua, Phong Trào Dân Chủ, một liên minh giữa nhóm các ông Hoàng Minh Chính, Trần Khuê và đảng Nhân Dân Hành Động, đă tổ chức một buổi họp báo tại Palo Alto (California) để công bố quyết định của ông Hoàng Minh Chính : phục hồi sinh hoạt đảng Dân Chủ Việt Nam. Buổi họp báo này do hai ông Nguyễn Sỹ B́nh, chủ tịch đảng Nhân Dân Hành Động, và Nguyễn Xuân Ngăi, phó chủ tịch đảng Nhân Dân Hành Động đồng thời cũng là đại diện hải ngoại của Phong Trào Dân Chủ Việt Nam, cùng làm chủ tọa.

Phần chính của buổi họp báo là công bố bản tuyên bố phục hồi sinh hoạt đảng Dân Chủ Việt Nam của ông Hoàng Minh Chính. Trong bản tuyên bố này, ông Hoàng Minh Chính nhắc lại đảng Dân Chủ được thành lập ngày 30-6-1944, tham gia cuộc bầu cử ngày 6-1-1946, tham gia chính phủ liên hiệp sau đó và liên kết với đảng cộng sản trong suốt cuộc chiến đấu chống Pháp, để rồi bị đảng cộng sản ép buộc phải tuyên bố tự giải thể năm 1988 với lư do "đă hoàn thành nhiệm vụ lịch sử", sau khi đă mua chuộc được tổng thư kư Nghiêm Xuân Yêm và một số thành viên lănh đạo. Ông Hoàng Minh Chính "trịnh trọng tuyên bố" (nguyên văn) khôi phục sinh hoạt đảng Dân Chủ Việt Nam từ ngày 1-6-2006. Ông Chính coi đây là "một sự kiện trọng đại của đất nước".

Việc ông Hoàng Minh Chính khôi phục sinh hoạt của đảng Dân Chủ Việt Nam không khỏi khiến những người dân chủ chân chính phân vân.

 

Đảng Dân Chủ chưa bao giờ là một đảng đúng nghĩa. Nó chỉ là một dụng cụ của đảng cộng sản, nhằm mục đích làm đồ trang sức cho đảng cộng sản, đem lại cho mặt trận Việt Minh, hoàn toàn do đảng cộng sản khống chế, một bộ mặt cởi mở. Tất cả những người lănh đạo của nó, kể cả ông Hoàng Minh Chính, đều là đảng viên đảng cộng sản và được trao trách nhiệm "lănh đạo" đảng Dân Chủ như là một công tác do đảng cộng sản giao phó. Đảng Dân Chủ, cũng như đứa anh em song thai của nó là đảng Xă Hội và nhiều hội đoàn hữu danh vô thực khác, đều do đảng cộng sản lập ra và thuộc sự điều động của Ủy Ban Dân Vận và Mặt Trận của đảng cộng sản. Tất cả những đại hội của nó đều do đảng cộng sản quyết định về ngày giờ, địa điểm, nghị tŕnh, những diễn văn và những biểu quyết. Thực chất nó chỉ là một tay sai ngoan ngoăn của đảng cộng sản. Cuối cùng khi nó làm xong công việc của nó, nó đă vâng lệnh đảng cộng sản để tự khai tử.

Một đảng bịp bợm như vậy có ǵ đáng để được phục hồi ?

Việc ông Hoàng Minh Chính từng là tổng thư kư của đảng Dân Chủ đáng lẽ phải là một sự kiện đáng quên đi thay v́ nhắc lại.

Ngày nay ông Hoàng Minh Chính đă tuyên bố đứng hẳn về phe dân chủ, đáng lẽ ông phải thành lập một tổ chức dân chủ hoàn toàn mới.

Điều nghiêm trọng cần được nhắc lại là đảng Dân Chủ đă là một lớp son phấn trang điểm cho bộ mặt "đoàn kết dân tộc" của đảng cộng sản vào thời điểm đảng cộng sản tàn sát những người không chấp nhận chủ nghĩa cộng sản, một chủ nghĩa mà ngày nay chính ông Hoàng Minh Chính cũng nh́n nhận là một tội ác đối với loài người ngay trong bản tuyên bố này.

Hàng trăm ngàn đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng và Đại Việt đă bị thủ tiêu trong đợt khủng bố này. Tôi là một đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng, tôi thành thực muốn quên đi quá khứ để ḥa giải với những người đă từng đứng trong hàng ngũ cộng sản như ông Hoàng Minh Chính để cùng bắt tay nhau tranh đấu cho một tương lai dân chủ cho đất nước.

 Nhưng không thể đ̣i các nạn nhân quên đi chuyện cũ trong khi những người ở một mức độ nào đó đă tiếp tay cho tội ác lại tiếp tục khoa trương thành tích.

 

Một điểm cũng làm tôi thắc mắc là ông Hoàng Minh Chính đă chọn đảng Nhân Dân Hành Động làm đồng minh v́ chính đảng này công bố quyết định phục hồi đảng Dân Chủ của ông tại hải ngoại.

 

Đảng Nhân Dân Hành Động đă được ông Vơ Văn Kiệt thành lập năm 1991 như là một dụng cụ vừa để giúp đảng cộng sản vừa tiếp tục hiện diện tại Campuchia sau hiệp định Paris, vừa để xâm nhập vào hàng ngũ đối lập dân chủ hải ngoại ; 3/4 đảng viên của nó là đảng viên đảng cộng sản, đa số là công an, nhiều trí thức trong nước cũng đă được đảng cộng sản khuyến khích gia nhập đảng này với những hứa hẹn về quyền lợi.

Một trong những người công khai gia nhập là ông Hoàng Ngọc Hiến đă được chính quyền cộng sản đặc biệt đăi ngộ, đă được xuất ngoại nhiều lần, kể cả được giới thiệu để tham gia vào một chương tŕnh nghiên cứu của Trung Tâm William Joiner Center tại Hoa Kỳ ; trong khi nhiều người vô t́nh gia nhập đảng Nhân Dân Hành Động tại Campuchia v́ tưởng đảng này là một đảng đối lập thực sự đă bị bắt giải về Việt Nam và bị xử những bản án rất nặng.

Ngày nay đă có rất nhiều người rời bỏ hàng ngũ cộng sản để gia nhập hàng ngũ dân chủ, những bí mật của đảng cộng sản không c̣n giữ kín được nữa.

 

 

Việc ông Hoàng Minh Chính liên minh với đảng Nhân Dân Hành Động và phục hồi đảng Dân Chủ đặt ra một dấu hỏi lớn về ông Hoàng Minh Chính, ít nhất về sự sáng suốt của ông.

Tuy nhiên tôi không coi việc ông Hoàng Minh Chính phục hồi đảng Dân Chủ là có hại. Trái lại, tôi tin đó là một điều có ích cho cuộc vận động dân chủ. Nếu đảng cộng sản đă để cho đảng Dân Chủ hoạt động trở lại th́ họ cũng không c̣n lư do ǵ để cấm đoán việc thành lập các tổ chức chính trị khác, và đó sẽ là một khai thông quan trọng. Tôi chỉ viết ra đây những suy nghĩ trung thực v́ tôi nghĩ rằng sự thực là sức mạnh của những người dân chủ Việt Nam. Tôi kính trọng ông Hoàng Minh Chính nhưng tôi tôn trọng sự thật trước hết. Nếu ông Hoàng Minh Chính lập một đảng mới th́ tôi sẽ rất hoan nghênh, nhưng nếu ông phục hồi lại đảng Dân Chủ th́ tôi không thể tán thành, nhất là ông lại bắt tay với đảng Nhân Dân Hành Động và xem chừng bị đảng này chi phối.

Nghiêm Văn Thạch

(Paris)