Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3BannerLottery

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

   

CHỚ VUỐT RÂU HÙM         

 

 

 *NGUYỄN THIẾU NHẪN 

 

 

 

Trong nhiều bài viết, chúng tôi đă phân tích việc Đảng và Nhà Nước VC đă dùng hai chữ “hoà giải, ḥa hợp” như một chiêu bài để thực hiện mưu đồ để lôi kéo các “đảng viên cũ” và các “đảng viên mới” cùng đứng dưới lá cờ Đảng trong đợt sửa sai sau chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất tàn khốc mà ông Hồ Chí Minh đă rập khuôn theo mô h́nh của Mao Trạch Đông. Các “đảng viên mới” và “đảng viên cũ” dù phải buộc ḷng nghe theo lệnh Đảng, cùng đưa tay chào cờ Đảng nhưng ḷng họ th́ đă “lạc nhịp” từ lâu và chỉ chờ cơ hội “thịt” nhau để tranh giành quyền lợi do Đảng ban phát. Bốn mươi năm xưa, Đảng VC của “Bác Hồ” đă tạo cảnh “ma mới” ăn hiếp “ma cũ” gây ra cảnh rối loạn, bất ổn mà học giả Hoàng Văn Chí đă ghi lại như sau:  

“Lẽ dĩ nhiên các “đảng viên mới” không lấy làm hài ḷng lắm khi thấy các “đảng viên cũ” ra khỏi trại giam và được khôi phục công quyền cùng đảng tịch. Nỗi lo âu của họ được cơ quan chính thức của Đảng mô tả như sau:

… Hiện tượng phổ biến là trên tư tưởng các đồng chí (mới) đó ngại khi thấy đảng viên, cán bộ, đồng chí (cũ) bị xử oan được trả lại tự do về sẽ “vào bè” công kích đảng viên mới vaàcốt cán. Có đồng chí (mới) lo có những cuộc ấu đả, trả thù… Có đồng chí (mới) lo khnôg biết ac1ch đối xử với đồng chí (cũ) bị xử oan ra sao, ngượng ngùng v́ đă tố các đồng chí (cũ) ấy, bây giờ niềm nở với nhau thế nào được… Do nhận thức lệch lạc trên đă dẫn đến một số hành động sai lầm như cuộc họp bàn đón rước các đồng chí (cũ) được trả tự do đă biến thành cuộc thảo luận để đối phó với các đồng chí (cũ) đó” (Báo Nhân Dân, ngày 22-11-1956).

V́ lo quá nên tại nhiều nơi “đảng viên mới” thấy giản tiện nhất là “thịt” các “đảng viên cũ” ngay khi họ mới trở về làng.

Đây là bộ mặt thật của cái gọi là “hoà giải ḥa hợp” của thời “Bác” Hồ c̣n sống.  

C̣n ḥa giải ḥa hợp từ 30 tháng 4 năm 1975 đến nay th́ sao?

Như mọi người đều biết khi các đảng viên nổi lên chống đảng vào năm1956 nhân dịp “sửa sai”, những văn nghệ sĩ như Phan Khôi, Hoàng Cầm, Trần Duy, Trần Dần vân…vân… đă viết bài góp ư. Các sáng tác của họ đă được in thành sách “Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc”.

Năm 1987, sau khi giấy phép số 5BCT được Tổng bí thư “cởi trói” lúc đó là Nguyễn Văn Linh kư ban hành, một số văn nghệ sĩ như Dương Thu Hương, Nguyễn Huy Thiệp, Trần Mạnh Hảo v.v… cũng viết sách chỉ trích Đảng và Nhà Nước.

Sự thật là những loạt sách này chỉ nhằm thực hiện kế hoạch kiều vận theo chỉ thị của Đảng về “giao lưu văn hóa”, các văn nghệ sĩ này được phép chống Đảng để xây dựng Đảng cho thêm vững mạnh chứ có phải phản kháng ǵ đâu. Mấy ông văn nghệ sĩ lưu vong tỵ nạn chắc v́ nhớ cái cũi sắt của “nền văn chương cũi sắt” ở trong nước mà họ đă liều sống, liều chết để thoát ra, nên bèn ra báo Họp Lưu và xuất bản sách “Trăm Hoa Vẫn Nở Trên Quê Hương” (THVNTQH) đem về nước để dâng Đảng, lập công.

Nhật Tiến, nhà văn đoạt giải Văn Chương Toàn Quốc thời Đệ Nhị Cộng Hoà Miền Nam viết trong sách này những lời như sau:  

“Chúng tôi vẫn thao thức với vận mệnh đất nước. Dù ở trên phần đất nào, trong hay ngoài quê hương, dù định kiến chính trị khác nhau như thế nào, qua lời các anh chị, chúng tôi vẫn thấy chúng ta c̣n nhiều điểm tương đồng”.  

Để đáp lại những lời tha thiết xin xỏ để “hoà giải ḥa hợp, xóa bỏ hận thù” này của nhà văn Nhật Tiến, những đảng viên cầm bút của VC đă đáp ứng như thế nào? Xin mời độc giả đọc bài trả lời cho những người thực hiện quyển THVNTQH của tờ Quân Đội Nhân Dân xuất bản ngày 18 tháng 5 năm1991, như sau:  

“Thật là lố bịch, những kẻ đă từng làm bồi bút phục vụ chủ nghĩa thực dân mới của Mỹ ở Việt Nam trước đây, khi nhân dân phá bỏ chế độ thực dân năm 1975, th́ chạy trốn ra ngoài sống lưu vong, tiếp tục phản bội lại lợi ích dân tộc. Họ đă tự nguyện nhận tiền, nhận vàng, đô la của thế lực quốc tế, tự nguyện làm công cụ thực hiện mọi mưu đồ chính trị đen tối cho chúng, nay lại tự nhận ḿnh là bạn đồng hành đi t́m tự do, dân chủ với những người cầm bút trong nước, những người đă từng vào sinh ra tử với sự sống c̣n của dân tộc trong Kháng Chiến Chống Pháp, Chống Mỹ.”       

Thật là đau đớn! Thật là chua chát cho những kẻ bạc đầu, đen óc - như nhà văn Nhật Tiến và những kẻ cùng-đi-một-đường với ông ta! Đă bị những người cộng sản cầm bút chê hôi mùi thực dân đế quốc lại c̣n đ̣i đi song hành chỉ v́ muốn cướp công lao xương máu của họ, v́ họ đă “vào sinh ra tử với sự sống c̣n của dân tộc.”  

Xin hăy nghe Trần Văn Giàu, lư thuyết gia Mác-xít thời Hồ Chí Minh nói lên điều này trong cuộc hội thảo “Về Công Cuộc Cải Tổ, Cải Cách, đổi mới ở các nước Xă Hội Chủ nghĩa anh em và Việt Nam ta” vào ngày 7 tháng 1 năm 1991 tại nhà văn hóa Lao Động thành Hồ, nhân dịp phong trào đ̣i Tự Do, Dân Chủ ở Ba Lan, Tiệp Khắc bùng nổ, và người Việt hải ngoại và trong nước đ̣i đa nguyên, đa đảng. Trong buổi hội thảo,lư thuyết gia mác-xít Trần Văn Giàu đă phát biểu như sau:

“Chúng ta tự giải phóng chúng ta, Đảng ta lănh đạo không có ai chối căi, mà cái thời đại đó cũng không có ai tranh giành từ 1930 đến 1945, cho đến 1975, không có ai đứng ra tranh giành, không có ai tuyên truyền đa đảng để mà chống Pháp, chống Mỹ cả, bởi v́ chống Pháp, chống Mỹ là chết, có gan chịu chết mới t́m ra sự sống mà trong sự chết đó, chỉ có một ḿnh anh Cộng Sản là có gan, và có tài đứng ra tổ chức kháng chiến bằng cách mạng mà thôi… Bây giờ Âu Châu rục rịch, Pháp Mỹ tuyên truyền to, họ đặt vấn đề đa đảng nghĩa là họ muốn họ muốn giành lấy cái ǵ đó, mà giành cái quyền hồi trước 75, trước 45 nghĩa là giành cái quyền chết cho dân tộc! C̣n bây giờ  đó là giành cái quyền… hưởng lợi trong ḥa b́nh, trong sự xây dựng, họ không thành công đâu. Tuy vậy, tuy rằng ở Việt Nam sẽ không có cái chuyện như Thiên An Môn đâu, không có đâu, sẽ không có một trăm mấy mươi đảng như Hungary đâu, sẽ chỉ có ḿnh đảng Cộng sản mà thôi, nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam biết cái t́nh h́nh, cái khó khăn, sửa đổi, đổi mới, phải đổi mới…”

Qua phát biểu trên, lư thuyết gia mác-xít Trần Văn Giàu đă nói huỵch tẹt ra rằng những kẻ đ̣i hỏi đa nguyên, đa đảng chỉ là những kẻ muốn “giành cái quyền hưởng lợi trong ḥa b́nh” chứ không phải là những người muốn đem lại tự do, dân chủ cho đất nước. Qua phát biểu của ông lư thuyết gia mác-xít này th́ mọi người đều thấy rơ sự cai trị độc đảng của đảng VC hiện giờ là v́ cái ăn, cái lợi! NHỮNG NGƯỜI CHỦ TRƯƠNG H̉A GIẢI H̉A HỢP VỚI ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC VIỆT CỘNG HĂY LIỆU THẦN HỒN!

Chuyện một vài ông trí thức nửa mùa v́ chút danh lợi cuối đời nhắm mắt, nhắm mũi kêu gọi ḥa giải ḥa hợp, xóa bỏ hận thù để xây dựng đất nước c̣n có thể hiểu được.

Chuyện khó hiểu là có những đảng phái bị VC kết tội là “đảng phái phản động” là “khủng bố” lại ra rả kêu gọi “liên kết trong ngoài”, “tiếp cận để thay đổi chế độ” để “canh tân” đất nước! Trong khi đó th́ chính những đảng phái này lại “liên minh rùa sẻ” với nhau dùng mọi thủ đoạn, tung tiền bạc đă thủ đắc được cho bọn tay sai đánh phá để làm suy yếu các Ban Đại Diện Cộng Đồng, các tổ chức chống Cộng tại hải ngoại.   

*  

“Chính những người Cộng sản khi chiến tranh c̣n là đồng chí với nhau, nay ḥa b́nh họ ngồi lại với nhau để hưởng lợi. Khi chia lợi không đồng đều, họ c̣n chẳng tiếc tay hạ sát nhau. Huống chi quư vị không hề nếm mùi nguy hiểm như họ, nay tiệc họ dọn ra, muốn đập đuôi nhảy vào… chia bớt phần của họ, nếu quư vị bị họ “thịt” ra để khẩu phần của họ không giảm sút th́ việc ấy xét ra chẳng có ǵ bất công lắm đâu. Bởi v́, chẳng những họ phải bảo vệ miếng ăn của người Cộng Sản không nhỏ bớt, mà họ c̣n dùng “thịt” của quư vị để làm cho khẩu phần của họ to lên. Rốt cuộc, “thịt” mà quư vị muốn hiến dâng cho dân tộc, chỉ rơi vào miệng thứ hùm mà quư vị  tưởng là đang ngủ, thấy nó đẹp và hiền như loại mèo nhà, nên âu yếm vuốt râu dẫn chúng cùng đi, mong làm vui mắt thiên hạ; không dè đó lại là con hùm đang vờ ngủ”.

“Chớ thấy hùm ngủ mà lại vuốt râu

Đến khi hùm thức đầu lâu không c̣n!”  

Xin mượn nhận xét này của nhà văn Nguyễn Việt Nữ gửi đến những vị trí thức và những tổ chức, đảng phái (v́ vô t́nh hay cố ư) đă và đang tiếp tay  kêu gọi ḥa giải ḥa hợp, xóa bỏ hận thù với đảng CSVN để giúp đảng này “nhuộm đỏ” cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản tại hải ngoại!  

NGUYỄN THIẾU NHẪN  

(*) Tài liệu tham khảo: “Dương Thu Hương và Con Hùm Ngủ” tiểu luận của Nguyễn Việt Nữ.

 

 

 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/portal.html

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: