MINH THỊ

 

NGƯỜI  QUỐC  GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.

NGƯỜI QUỐC  GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN  MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG XĂ HỘI VÀ CON NGƯỜI VIỆT NAM PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.

Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa

֎ Bài Viết Của Kim Âu

֎ Vietnamese Commandos

֎ Biệt kích trong gịng lịch sử

֎֎֎֎֎֎

֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot

֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?

֎ Sự Thật Về Nguyễn Hữu Luyện

֎ Phân Định Chính Tà

֎ Secret Army Secret War

֎ CIA Giải mật

֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh

֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận

֎ 8406= VC+VT

֎ Hài Kịch Nhân Quyền

֎ CĐ Người Việt QG Hoa Kỳ

֎ Tội Ác PG Ấn Quang

֎ Âm mưu của Ấn Quang

֎ Vụ Đài VN Hải Ngoại

֎ Mặt Thật Nguyễn Hữu Lễ

֎ Vấn đề Cựu Tù CT

֎ Lịch Sử CTNCT

֎ Về Tác Phẩm Vô Đề

֎ Hồng Y Và Lá Cờ

֎ Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh
֎ Giấc Mơ Lănh Tụ

֎ Biến Động Miền Trung

֎ Con Đường Đạo

֎ Bút Kư Tôi Phải Sống

֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp

֎ Đặc Công Đỏ Việt Thường

֎ Kháng Chiến Phở Ḅ

֎ Băng Đảng Việt Tân

֎ Mặt Trợn Việt Tân

֎ Tù Binh và Ḥa B́nh

֎ Mộng Bá Vương

֎ Phía Nam Hoành Sơn

֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ T́m IP

֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư

֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế

 

 

♣♣♣♣♣♣

 

 

֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008

֎ 10-2008 ֎ 11.2008 ֎ 11-2008

֎ 12-2008 ֎ 01-2009 ֎ 02-2009

֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009

֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009

֎ 09-2009 ֎ 10-2009 ֎ 11-2009

֎ 12-2009 ֎ 01-2010 ֎ 03-2010

֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010

֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010

֎ 10-2010 ֎ 11-2010 ֎ 12-2010

֎ 01-2011 ֎ 02-2011 ֎ 03-2011

֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011

֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011

֎ 10-2011 ֎ 11-2011 ֎ 12-2011

֎ 01-2012 ֎ 06-2012 ֎ 12-2012

֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014

֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014

֎ 03-2015 ֎ 04-2015 ֎ 05-2015

֎ 12-2015 ֎ 01-2016 ֎ 02-2016

֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016

֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016

֎ 12-2016 ֎ 01-2017 ֎ 02-2017

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Đà Lạt ֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Sports ֎ Video/TV ֎ Lottery֎ Diễn Đàn ֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa

 

 

 

 

 

v White House v National Archives v

v Federal Register v Congressional Record

v USA Government

v Associated Press v Congressional Record

v Reuter News v Real Clear Politics  

v MediaMatters v C-SPAN v.

v Videos Library v Judicial Watch v

v New World Order v Illuminatti News   

v New Max v CNSv Daily Storm v

v Observe v American Progress  v

v The Guardian v Political Insider v

v Ramussen Report  v Wikileaks  v

v The Online Books Page v

v American Free Press v

vNational Public Radio v

v National Review - Public Broacast v

v Federation of Anerican Scientist v

v Propublica v Inter Investigate v

v ACLU Ten  v CNBC v Fox News v

v CNN  v FoxAtlanta v

v Indonesian News v Philippine News v

v Nghiên Cứu Quốc Tế  v Nghiên Cứu Biển Đông 

v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia 

v Học Viện Ngoại Giao  v Tự Điển Bách Khoa VN  

v Ca Dao Tục Ngữ v Học Viện Công Dân

v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử v

v Dấu Hiệu Thời Đại v Viêt Nam Văn Hiến   

v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển  v

v Thư Viện Hoa Sen v Vatican?

v Roman Catholic  

v Khoa HọcTV  v Sai Gon Echo v

v Viễn Đông v Người Việt v Học Xá

v Việt Báo  v Việt List  v Xây Dựngv

v Phi Dũng v Việt Thức v Hoa Vô Ưu

v Đại Kỷ Nguyên v Việt Mỹv

v Việt Tribune v Saigon Times USA v

v Người Việt Seatle v Cali Today v

v Dân Việtv Việt Luận v Thơ Trẻ v

v Nam Úcv DĐ Người Dân

v Tin Mới vTiền Phong v Xă Luận vvv

v Dân Trí v Tuổi Trẻv Express v

vLao Động vThanh Niên vTiền Phong

v Tấm Gương

vSài G̣n v Sách Hiếm v Thế Giới  v Đỉnh Sóng

vChúng Ta  v Eurasia  v ĐCSVN v Bắc Bộ Phủ

v Nguyễn Tấn Dũng v Ba Sàm

v Văn Học v Điện Ảnh v Cám Ơn Anh v TPBVNCH v1GĐ/1TPB v Bia Miệng ♣♣

 

CHÍNH KHỨA NHÀ QUÀN

 

 

 

 

 

 

Ngày tết âm lịch năm nay tại Hoa Kỳ rơi vào một ngày làm việc. Nhưng dù vào ngày nghỉ chăng nữa, mùa xuân lưu vong vẫn tẻ nhạt giữa một xă hội không chung truyền thống văn hóa. Ở đây, đám trẻ đă lũ lượt kéo nhau đi “count down” và xem bắn pháo hoa từ ngày cuối năm dương lịch cách thời điểm này hơn hai tháng.

Nửa đêm, hương khói, đốt vàng mă tưởng nhớ gia tiên xong, ngồi vào trước máy, ḷng chợt bâng khuâng trong tĩnh lặng mênh mông của đêm trừ tịch.

Những tràng pháo nổ liên hồi báo hiệu nàng xuân đang về với thế gian trong quá khứ măi măi chỉ c̣n là hoá niệm.

Đầu xuân khai bút, ngồi trước máy, đọc nhanh những thông tin của các tổ chức tranh đấu phường tuồng mà buồn cho vận nước.

Nhớ lại câu thơ cũ:”Ta lỡ sinh ra thời quốc mạt....”

Thời quốc mạt nên sĩ khí quốc dân cũng chẳng c̣n. Thời quốc mạt nên con người xem nhẹ những giá trị tinh thần. Sống không mục đích, vô thuỷ, vô chung, bất tài, vô tướng chỉ giỏi ghen tỵ. Nhưng nghĩ lại đó cũng là chuyện tất yếu của những người lưu vong, bát nháo, ô hợp, vô chính phủ, không định hướng, tỵ nạn trên một xứ sở xa lạ.

Khi xảy ra vụ Trung Cộng thành lập huyện Nam sa, chúng tôi thật khó chịu khi thấy hai tên đầu sỏ của bọn Phở Ḅ Viêt Tân gợi ư để mở đường cho “cờ máu sao vàng” ra công khai tại hải ngoại. Đúng là một bầy vô liêm sỉ tự bán đứng linh hồn.

Hành động của chúng đă tự lột mặt nạ cho bàn dân thiên hạ thấy thực chất tôi đ̣i, hèn hạ, trơ tráo của chúng.

Lá cờ máu ô nhục đó chính là nguyên nhân chủ yếu của những thảm họa mà dân tộc Viêt Nam phải gánh chịu hơn nửa thế kỷ vừa qua.

Đừng nói ǵ đến sự căm hận của người Việt có căn cước tỵ nạn cộng sản với lá cờ máu v́ những đau thương khốn khổ, mất mát mà chúng ta đă trải qua trong cơn quốc nạn.

Ngay cả Trần Dần cũng khốn khổ, tù tội bao năm v́ mấy câu thơ:

 

Tôi bước đi

Không thấy phố

Không thấy nhà

Chỉ thấy mưa sa

trên màu cờ đỏ....

 

Mưa sa hay huyết lệ của dân tộc Việt?

 

Chuyện lá cờ máu lập tức đi vào sọt rác khi quần chúng khắp nơi lên tiếng phản đối.

Tuy nhiên tiếp theo sau, bọn nguỵ trí thức lại tiếp tục tŕnh diễn những vở tuồng CHÍNH TRỊ NHÀ QUÀN đáng phỉ nhổ.

 

Sở dĩ gọi chúng là CHÍNH TRỊ NHÀ QUÀN  v́ bọn này chuyên lo tắm rửa, trang điểm cho những cái thây ma chết thối của bọn tội đồ Cộng Sản. Sau Nguyễn văn Trấn, Nguyễn Hộ, Trần Độ và bây giờ là Hoàng Minh Chính. Một lũ đầu tôm tranh nhau ca tụng một tên cộng sản chính hiệu, tôn vinh hắn làm cha, làm thầy của chúng. Đúng là một bọn no cơm, rửng mỡ rước giặc về thờ.

 

Được! Hoa kỳ là xứ sở của Tự Do. Không ai có thể cấm chúng, nhưng tất nhiên cũng không ai có quyền ngăn cản những người quốc gia chân chính c̣n tiết tháo và liêm sỉ nghiêm khắc phê phán và lên án chúng.

Sự thực trước đây bọn trí thức chồn lùi ở hải ngoại làm ǵ biết đến Hoàng Minh Chính.

Sau khi Vũ Thư Hiên ra quyển “Đêm Giữa Ban Ngày”, chúng mới biết phong phanh. Phần chúng tôi đă từng qua trại tù Tân Lập từ năm 1970 nên đâu xa lạ ǵ nhóm Hoàng Minh Chính, Đặng Kim Giang. Tại K 1, Tân Lập chúng tôi ở ngay cạnh pḥng của Đặng Kim Giang và được biết Hoàng Minh Chính cũng bị giam ở trong một khu vực gần đó.

Đặng Kim Giang giữ kẽ không chuyện tṛ với chúng tôi. Ông ta coi những người Biệt Kích là kẻ thù, ác ôn.

Đến năm 1972, khi Nixon tái oanh tạc Bắc Việt, giai đoạn này chúng tôi đă viết trong bài Trại Tân Lập nay trích lại một đoạn.

 

TRÍCH: Năm trước khi kư hiệp định là năm 1972, chúng tôi đang ở tại trại Tân Lập, Vĩnh Phú. Khoảng tháng 3 đầu năm đó, tôi trở vào lại nhà cùm được ít hôm th́ bất ngờ được thả ra, cho về buồng chung...

Đợt khai trương nhà cùm vào tháng 7 năm 1971, Nguyễn Huy Thùy, trung úy Phó giám thị trại Tân Lập đưa một trung đội vào khiêng tôi đi khánh thành xà lim kỷ luật mới.

Kể cũng vui, thỉnh thoảng thử xem Sức Mạnh Ṭan Đảng và Toàn Quân của bọn “khỉ tiến hóa” tới đâu.Thật ra mỗi lần cùm kẹp chẳng dễ chịu ǵ hai cổ chân th́ vỡ toác, môi trường yếm khí, hôi hám không thể tả. Ăn đói, thời tiết lại rét buốt, chết lúc nào không hay nhưng im lặng để bọn đười ươi coi thường là chuyện không thể chấp nhận được...

Sau hơn 4 tháng cùm kẹp, chắc hẳn chúng thấy tôi đă mỏn sức nên cho trở về buồng tập thể. Mai văn Học vào sau ba tháng là người thay tôi trấn nhậm xà lim cho tới gần tết 1972.

Khi Học được thả ra, tôi biết ḿnh lại sắp sửa được đảng bộ trại Tân Lập cử đi “trấn thủ lưu đồn” tiếp.

“Nhân bảo như thần bảo” tháng 3, tôi lại khăn gói vào nhiệm sở. Đợt này mới ở được 30 ngày chân chưa cuồng, đột nhiên lại được thả về buồng cũ mà chẳng hiểu lư do làm sao...

Suốt gần tháng trời, anh em cứ bàn bạc đến việc chuyển trại. Và rồi chuyển trại thật. Toàn bộ chúng tôi khoảng gần 30 người tay xách, nách mang ra xe chuyển vào trại sơ tán nằm khuất trong một cánh rừng trung du không xa trại cũ là mấy. Sáng nào tụi công an trại giam mở cửa cho ra sân trại cũng thấy núi Ba V́ sừng sững trước mặt.

 

 

Thời gian này không lực Hoa Kỳ được lệnh của Tổng thống Nixon dần nát Bắc Việt. Nhiều lần chúng tôi được tận mắt ngắm những đoàn chim sắt bay qua bầu trời trung du, tiến vào hỏi thăm Hà Nội.

Tại đây, anh em chúng tôi đă một lần nh́n thấy SAM 2 phóng lên để nhằm bắn hạ một chiếc Thunderchief. Và tất cả đều trầm trồ khi nh́n chiếc phi cơ đang bay lẻ loi bỗng khựng lại, thoắt chui qua giữa hai trái hỏa tiễn địa không rồi biến mất. Khoảng hơn tiếng đồng hồ sau, từng đoàn, rồi từng đoàn chim sắt từ biển vào, từ những rặng núi phía Tây bay qua vần vũ trên không phận Vĩnh Phú.

 

 

Bị đuổi xuống hầm tránh bom nhưng chúng tôi vẫn nằm ngửa cố t́m xem các phi cơ của Không Quân Nhân Dân Anh Hùng có bay lên nghênh chiến hay không nhưng hoài công v́ chắc họ chơi kiểu “tiêu thổ kháng chiến” cho phi cơ Hoa Kỳ hết bom và xăng th́ cũng phải chuồn thôi.

 

 

Chỉ tội nghiệp cho đơn vị “tên lửa” anh hùng kia chạy trối chết cũng không thoát khỏi tổn thất nặng nề.

Nhưng có sá ǵ! Miền Bắc đang thiếu gạo, bớt đi nhiều miệng ăn chừng nào càng tốt chừng ấy... Chẳng phải chúng tôi đă ăn độn đủ thứ để nh́n cho ra sự ưu việt của chế độ xă hội chủ nghĩa hay sao?

Trong suốt thời gian ở trại “sơ tán” khoảng gần sáu tháng. Chúng tôi vẫn cứ châm chọc và chống đối như trước nhưng chẳng có ai được cho đi “trấn thủ” nữa. Hỏi một số tù h́nh sự th́ được biết nhà kỷ luật đặc biệt cùm BK đă sụp v́ đợt oanh tạc vào trại.

Khoảng cuối tháng tám, chúng tôi được tin sẽ chuyển sang một phân trại khác để học tập chính trị chờ trao trả. Theo những thông tin từ nhiều nguồn khác nhau. Hiệp định Paris về cơ bản đă xong chỉ c̣n chờ kư chính thức.

Nhưng chẳng được mấy tuần sau, không khí lại căng lên v́ những tiếng động cơ bay qua bầu trời. Và rồi lại mấy tuần vắng bặt.

 

 

Bầu trời trung du, mùa thu xanh lồng lộng, khoáng đạt vô bờ. Hàng ngày, chúng tôi đi lại trong khoảng sân nhỏ hoặc trải chiếu ngồi đánh chắn, rơi nh́n những tầng mây lang thang, ḷng trào dâng ư tưởng phiêu bồng.

Thế rồi vào khoảng gần cuối tháng chín sang đầu tháng mười, đột nhiên chúng tôi được chuyển qua phân trại khác để học tập trao trả thật. Chúng tôi được di chuyển bằng xe hơi. Một số ở lại chuyển về trại xây cũ. Trên đường xe chạy, chúng tôi gặp một số anh em ở cùng trại Phong Quang trước đây đang tay ôm túi, cắp chiếu đi ngược lại.

Như vậy là ở tại Tân Lập có hai bộ phận BK nằm ở hai nơi khác nhau mà măi đến lúc đó chúng tôi mới biết.

Nhẩm tính con số, tổng cộng tất cả khoảng hơn trăm người.

Tôi và một số anh em được đưa vào một trại sơ tán khác. Ở đây cả nhóm bị phân tán mỏng v́ mỗi buồng chỉ ở tối đa từ 6 đến 8 người.

Ngày hôm sau, được mở cửa ra sân, trèo rào nói chuyện chúng tôi được biết ngoài anh em Biệt Kích c̣n có mười mấy người Thái Lan và bốn người tù Bắc Việt ở cùng khu biệt giam với chúng tôi.Thảo nào, tối hôm qua, tôi đập tường rồi dùng morse nói chuyện mấy lần mà chỉ nghe tiếng gơ trả nhè nhẹ, dè dặt khác hẳn với cái thói “coi trời bằng vung” của mấy anh em cảm tử chúng tôi. Những người tù như vậy thường là những cán bộ cao cấp trong hàng ngũ đảng Cộng Sản chống đối lại chủ trương của phe mạnh hiện tại nên bị thanh trừng. Họ vẫn được hưởng những tiêu chuẩn như khi c̣n tại chức, duy chỉ không được tự do. Trường hợp Đặng Kim Giang ở khu xây với chúng tôi và những người này chắc là cùng chung nhóm “xét lại“ thân Khrouschev.

Biết vậy, anh em chúng tôi vờ nói lớn cốt để cho họ hiểu chúng tôi là những người có thể tin cậy được rồi qua tṛ chuyện, tâm sự có thể hiểu thêm được thực chất nội bộ của họ ra sao.

Buổi tối, tôi làm quen được với người ở sát nách. Qua tiếp xúc tôi thấy ông ta là một người có học. Sau khi biết rơ chúng tôi thuộc thành phần nào, ông tỏ ra tin tưởng và cho biết tên ông là Phùng Văn Chức (tên thật là Phùng văn Mỹ, giáo sư Đại Học công tác tại Viện Triết Học) bị bắt cùng với Hoàng Minh Chính, Đặng Kim Giang và ghép cho tội âm mưu đảo chánh. Ông ta cho biết ông đă là đảng viên từ khi chưa thành lập cái nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa và ông ta thuộc “Những người Cộng Sản có trái tim?”. Theo lời ông ta kể tập đoàn Lê Duẩn là một bọn “siêu phát xít” đang cố bóp chết mọi mầm mống chống đối để củng cố quyền lực của chúng.

Qua trao đổi với nhân vật này, tôi càng thấy rơ thực chất của bọn Cộng Sản c̣n tồi tệ hơn những ǵ bộ máy tuyên truyền trong Nam đă nói về chúng.

 

HẾT TRÍCH

 

Qua đoạn văn thượng dẫn, qua việc chúng tôi tiếp xúc với ông PHÙNG VĂN CHỨC chắc hẳn quư độc giả cũng nhận thấy Hoàng Minh Chính với Phùng Văn Chức là những đồng chí thân thiết là “Những người Cộng Sản có trái tim?”. Và việc nhóm Hoàng Minh Chính bị bắt thật ra chỉ v́ nhóm siêu phát xít Lê Duẩn muốn củng cố quyền lực. Như vậy Hoàng Minh Chính, Phùng Văn Chức, Đặng Kim Giang vẫn là những người Cộng Sản (có trái tim ǵ c̣n tuỳ).

 

Cộng sản là cộng sản, nếu người quốc gia chúng ta có thể khai dụng họ được th́ khai dụng chứ không thể nào tôn vinh những kẻ đă góp phần củng cố bạo quyền cộng sản.

Thử hỏi với thời gian cống hiến và đào tạo, với những chức vụ đă được giao phó, nếu không v́ tranh chấp quyền bính bị thua cuộc, bị thanh trừng chắc hẳn Hoàng Minh Chính và phe nhóm sẽ kế vị và không kém ǵ Trường Chinh, Phạm văn Đồng, Đỗ Mười .v.v.

Người ta cứ kêu gọi đoàn kết, nhưng làm sao những người Việt tỵ nạn cộng sản chân chính có thể đoàn kết được với bọn bưng bô cho cộng sản.

 

Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi thành danh nhờ chuyên môn về tim mạch. Nghề bác sĩ tim mạch làm ra nhiều tiền chứ không tạo ra chính trị gia.V́ thế những hiểu biết về chính trị của Ngăi tỷ lệ nghịch với số tiền mà Ngăi kiếm được.

Sang Hoa Kỳ, chúng tôi có gặp Ngăi ở Quốc Hội Hoa Kỳ vài lần, có nghe Ngăi phát biểu nhưng thấy khẩu khí của Ngải tầm thường nên không chú ư. Sau này khi qua San Jose dự “Ngày Đà Lạt Toàn Thế Giới”. Chúng tôi được Ban Tổ Chức xếp vào danh sách những vị khách đặc biệt và mời lên chụp h́nh lưu niệm. Lúc đó thấy Ngải bên cạnh, tôi mới hỏi :” Ủa! bạn Ngăi cũng học Trần Hưng Đạo Đà Lạt sao?

Ngải trả lời : Tôi biết anh mà. Ḿnh đă gặp nhau mấy lần rồi.

Khi trở về bàn tiệc, mấy người bạn cho tôi biết thời cuối ở trung học Trần Hưng Đạo, Đà Lạt, Ngải học sau tôi vài lớp. Hiện nay Ngăi có liên kết với băng đảng Kháng Chiến Phở Ḅ.

 

Việc Ngăi điếu đóm cho Hoàng Minh Chính; chỉ liếc sơ qua chúng tôi cũng thừa biêt tṛ “manipulate” của Ngăi và phe nhóm. Ngăi bưng bô cho Hoàng Minh Chính là nhắm vào cái chức Tổng thư kư đảng Dân Chủ Cuội. V́ ai cũng thấy năm 2005, Hoàng Minh Chính đă quá già yếu sắp về với bác. Sống chết chỉ c̣n tính bằng giờ.

Nhưng Bắc Bộ Phủ lại tính một con đường khác nên vụ Hoàng Minh Chính được ra ngoại quốc chữa ung thư tuyến tiền liệt chỉ là một vở tuồng của Tổng Cục Yết Kiêu sắp xếp cho Chính với nhiệm vụ “giải độc và đầu độc” theo NQ 36.

 

Giải độc là làm cho đồng bào hải ngoại tỵ nạn cộng sản thấy một bộ mặt mới, tốt đẹp, cởi mở và dân chủ của Bắc Bộ Phủ. Đầu độc là bóp méo, xuyên tạc và nhào nặn lịch sử theo yêu cầu của chúng.

 

Hoàng Minh Chính đă thực hiện đúng như vậy. Ngày 9-11- 2005 trước mặt những tên trí thức ngu đần, chồn lùi, “shithead” ; hắn ba hoa về những chuyện ấm ớ rồi sau đó lớn tiếng bào chữa cho Hồ Chí Minh rằng cuộc đời của Cáo Già chỉ là một bi kịch.

Hoàng Minh Chính nói Hồ Chí Minh cũng bị đi đày và đó là bi kịch của một kẻ cầm quyền, sau đó Chính hỗn xược đồng hóa bi kịch của Hồ Chí Minh là bi kịch của đất nước và dân tộc. Hoàng Minh Chính khuyên chúng ta không nên chửi bới và cũng không nên ca tụng Hồ Chí Minh. Tóm lại đó cũng là một thủ thuật chạy tội cho Cáo già và rọ mơm khán thính giả nhưng bọn “shithead” nghe xong, thay v́ có phản ứng trước những phát biểu bậy bạ đó; trái lại chúng vẫn vỗ tay hoan nghênh, tán thưởng nhiệt liệt. Nh́n cảnh tượng bi hài đó chúng ta mới thấy rơ cái sự ung thối về trí tuệ của bọn trí thức đầu tôm, chồn lùi, mới thực sự hiểu ư nghĩa của mấy chữ vô liêm sỉ.

 

Bi kịch của tên Cáo Già nếu có th́ đó là bi kịch của một gă độc tài, bất nhân hết thời làm sao có thể đồng hóa với nạn nhân của những thảm họa do chính hắn (Hồ Chí Minh) gây ra.

Hồ Chí Minh - tên tội đồ dân tộc, kẻ đă nhập cảng chủ nghĩa Cộng Sản vào Vịêt Nam, gây nên thảm họa cho dân tộc Việt - đó là một SỰ THẬT LỊCH SỬ không ai có thể thay đổi.

Đồng hóa kẻ thủ ác với nạn nhân của hắn quả là một lập luận ấu trĩ. Và sự ấu trĩ này chứng tỏ Hoàng Minh Chính thực chất đă và măi măi chỉ là một tên tay sai đắc lực của Hồ.

 

Hoàng Minh Chính tên thật là Trần Ngọc Nghiêm, sinh ngày 16 tháng 11 năm 1920 tại xă Nam Thanh, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định, học ở trường Trung học Thăng Long tại Hà Nội. Chính tham gia đoàn Thanh niên phản đế hoạt động bí mật tại Hà Nội, in truyền đơn, in báo phân phát cho cho các cơ sở cộng sản từ những năm 1936-1939.

Tháng 10 năm 1940 Chính bị chế độ thực dân Pháp bắt, đưa ra toà án binh xét xử 10 năm tù biệt xứ, 10 năm khổ sai. Tại nhà tù Sơn La, Chính đă được cử làm đại diện đi đấu tranh với bọn cai ngục. Năm 1943, Pháp chuyển tù nhân từ Sơn La về Hoả Ḷ để đưa đi Côn Đảo. Chính đă cùng anh em tổ chức vượt ngục. Ra ngoài, Chính bắt được liên lạc với cộng sản để tiếp tục hoạt động và sau đó tham gia Đại Hội Quốc Dân ở Tân Trào. Cách mạng tháng Tám thành công, Hồ Chí Minh và cộng sản cướp được chính quyền. Chính được giao nhiệm vụ vận động phong trào trí thức, làm tổng thư kư Đảng Dân Chủ Việt Nam, tham gia xây dựng Nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà.

Kháng chiến toàn quốc bùng nổ tháng 12/1946, Chính tự nguyện xung phong chuyển sang mặt trận trực tiếp chiến đấu với Pháp, Chính đă được Vơ Nguyên Giáp phân công phụ trách mặt trận sân bay Gia Lâm. Tại đây Chính bị thương và được phong trung tá. Năm 1947, Chính trở lại công tác Bí thư Đảng Đoàn Trung Ương Đảng Dân Chủ kiêm tổng bí thư Đảng Dân chủ Việt Nam ( đảng cuội con nằm trong cái nôi của đảng mẹ ḿn Cộng Sản).

Năm 1948, Chính được cử sang phụ trách Thanh vận Trung Ương, trực tiếp làm Bí thư Trung Ương Đoàn Thanh Niên Cứu quốc, rồi làm Tổng Đoàn trưởng Đoàn Thanh niên Việt Nam, Tổng thư kư Hội Liên Hiệp Thanh Niên Việt Nam.

Trong những năm kháng chiến Chính  là người Việt Nam đầu tiên dẫn các đoàn đại biểu Thanh niên sinh viên Việt Nam đi dự các đại hội Festival Quốc tế.

Năm 1957, Chính được Trung ương Đảng Cộng Sản cử làm trưởng đoàn Cán bộ cao cấp của Trung ương sang học tại trường Đảng Cao cấp của Liên Xô.

Năm 1960, Chính từ Liên Xô về nước, được giao nhiều trọng trách, làm nhiệm vụ về công tác lư luận, xây dựng Viện Triết học đầu tiên của Việt Nam, trực thuộc Uỷ Ban Khoa học Xă hội. Chính là một cán bộ cốt cán được sũng ái đưa qua đào tạo tại mẫu quốc cộng sản Liên Xô nhưng Chính qúa dựa vào thái thú Serbachov của Liên Xô ở Việt Nam, thiếu nhận thức về t́nh thế đánh đu do Hồ Chí Minh chủ trương nên bị kết tội là “Xét lại chống Đảng” và bị xử lư nghiêm khắc.

Với một bản lư lịch dày thành tích với cộng đảng như vậy, nhưng chỉ vài lời nguỵ biện là y đă có thể rũ bỏ bản chất Mác Lê chính hiệu để trở thành nhà dân chủ bậc thầy của bọn nguỵ trí thức. Thực tế này cho quư độc giả thấy rơ, chúng tôi có gọi bọn nguỵ trí thức là bọn “shithead”, trí thức đầu tôm, trí thức chồn lùi cũng chưa đủ nguôi cơn giận.

Hồ Chí Minh có bị đi đày hay Ung văn Khiêm, Hoàng Minh Chính, Đặng Kim Giang, Vũ Đ́nh Huỳnh, Chu văn Tấn, Hoàng văn Hoan, Lê Quảng Ba bị thanh trừng tất chẳng phải v́ lư do đấu tranh dân chủ. Thực chất của những cuộc thanh trừng đó là hệ qủa tất yếu của việc tranh chấp quyền lực trong nội bộ đảng cộng sản PHẢN ẢNH MÂU THUẪN giữa hai hệ phái Cộng Sản Nga Tàu.

Trước lịch sử, đó là một bằng chứng không thể chối căi rằng bè lũ Cộng Sản chỉ lợi dụng khẩu hiệu đấu tranh cho lư tưởng để tranh giành đặc quyền làm tay sai cho ngoaị bang, để dành đặc lợi đè đầu cưỡi cổ, áp bức bóc lột dân tộc Việt Nam.

Lằn ranh Quốc Cộng không thể xoá nhoà. Bởi không ai có thể đổi thay lịch sử.

Mọi sự cấu kết giữa những phe nhóm, tổ chức, đảng phái và ngay cả những thể chế cầm quyền đương đại cũng chỉ là giai đoạn.

 

Lịch sử là chuyện của muôn đời. Hồn Sử là Hồn Dân Tộc

 

Lịch sử không quên tội ác của Cộng Sản đối với dân tộc Việt Nam như: CẢI CÁCH RUỘNG ĐÂT, NHÂN VĂN GIAI PHẨM, QUỲNH LƯU KHỞI NGHĨA, BA LÀNG AN, THẢM SÁT MẬU THÂN 1968, TÙ CẢI TẠO, CẢI TẠO CÔNG THƯƠNG,HÀNH TR̀NH BIỂN ĐÔNG v.. v.. những chứng tích, sử liệu này vĩnh viễn không phai mờ nói ǵ đến bôi xóa.

Hiện nay, Hoa Kỳ đang cố gắng khôi phục lại vị thế của ḿnh ở Á Châu nên chúng ta không ngạc nhiên khi thấy Hoa Kỳ đă t́m mọi cách bắt tay với Việt Nam, chấp nhận cả việc tiếp tay cộng sản xuyên tạc lịch sử.

Lá thư của ông đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam nếu không nằm trong nghi thức ngoaị giao hay chứa đựng những âm mưu chính trị th́ chỉ là lá thư của một ngoaị nhân dốt đặc về lịch sử Việt Nam.

Bush hay Michalak có dốt về Lịch Sử Việt Nam đó chuyện b́nh thường.

Chỉ có những người Việt mà dốt đặc về lịch sử của dân tộc Việt mới là điều đáng nói.

Qua việc làm của chúng (bọn CHÍNH KHỨA NHÀ QÙAN) đă nhiều người lên tiếng phản đối nên chắc chắn chúng đă hiểu nhưng chúng vẫn cố t́nh bỏ quên liêm sỉ để bưng bô tắm rửa, điểm tô cho những cái thây ma của bọn tội đồ dân tộc.

Thời quốc mạt, bọn CHÍNH KHỨA NHÀ QUÀN đông gấp nhiều lần SĨ PHU nên cái tṛ CHÍNH TRỊ NHÀ QUÀN sẽ c̣n tái diễn ./.

 

 

KIM ÂU